Với những luật lệ hà khắc được đưa ra, hắn muốn khắc sâu vào trong đầu những đứa trẻ chưa từng được tới trường một quan niệm.
"Được đi học" chứ không phải là "Phải đi học". Biểu hiện tốt mới được học tiếp, biểu hiện không tốt bị đuổi học và cắt khẩu phần.
Trí óc là cái thứ tốt, khi mà con người không thể đọ cơ bắp với đám khổng lồ ngoài kia.
Con đường duy nhất để leo lên đỉnh chuỗi thức ăn chính là phải dùng đầu óc để tạo ra được các công cụ.
Hắn không tin đám săn mồi khổng lồ ngoài kia có thể đỡ được những vũ khí nóng hạng nặng.
Dĩ nhiên, để mà phát triển được đến mức đó, sẽ là một con đường rất dài và gian nan.
Hắn không có khả năng biết hết tất cả các kĩ thuật hiện đại để thiết kế sẵn hết mọi thứ cần thiết.
Hắn cần có những người đồng hành, thế nên, đây cũng là cách tốt nhất để sàng lọc ra những người phù hợp.
Không có chuyện ai cũng là học sinh giỏi. Sẽ có những người thiên phú không ở mặt tư duy đầu óc.
Nhưng chắc chắn cũng không có ai là người dốt toàn diện. Điều hắn cần làm là tìm ra năng khiếu cho từng nhóm người để tối ưu hóa được sức lao động.
Hi vọng tìm được những bộ óc siêu việt luôn được ấp ủ, nhưng sẽ khó xuất hiện trong một nhóm nhỏ người.
Chấm dứt những suy nghĩ miên man. Dù giỏi hay dốt, yêu cầu tối thiểu của hắn là phải xóa mù chữ hoàn toàn.
Biết đọc, biết viết là giới hạn thấp nhất hắn có thể chấp nhận cho bất cứ thể loại năng khiếu nào.
A Ă Â B C D Đ....
Hắn phát âm một vài lần hoàn chỉnh bảng chữ cái một lần, sau đó quay xuống hỏi.
Ai có thể đọc lại? Chỉ cần đúng một phần thôi cũng được. Người nào có thể đọc lại nhiều sẽ lập tức được cộng điểm.
Đặc biệt, người nhiều nhất sẽ được cộng 2 điểm.
Dọa nạt ban đầu đã đủ, giờ là thời điểm tung ra mồi dụ để nâng cao tinh thần học tập.
Phải biết, thức ăn mặn trong bộ lạc luôn luôn được quản lí chặt chẽ.
Dù gần đây tình hình đã được cải thiện, nhưng những nhóm có độ ưu tiên cuối xe vẫn chỉ được cung cấp một lượng đủ ăn.
Tăng khẩu phần thịt vẫn là một cái gì đó cực kì dụ hoặc.
Một thứ hấp dẫn trí mạng với đám trẻ con đang trong độ tuổi có nhu cầu năng lượng cao này.
Ai muốn phát biểu giơ tay lên. Ai giơ tay trước sẽ được gọi trước và đánh giá cao hơn.
Nếu cùng số lượng từ người đọc trước sẽ được tính điểm cao nhất.
Một vài đứa lập tức không nhịn được bắt đầu giơ tay. Hắn chỉ tay gọi một bé gái chắc chỉ tầm 5 tuổi, người gầy nhòm với ánh mắt rất sáng.
Hắn để ý thấy cô bé này nhấp nhổm ngay khi hắn đọc xong bảng chữ cái, chỉ chờ hắn ra hiệu là giơ tay.
Lớp có 47 đứa trẻ con, 2 bô lão dự thính, một bô lão ngồi cửa khu nhà trẻ cũng đang hóng ra, không biết có nghe thấy gì không nhưng nhìn có vẻ cũng rất chăm chú.
5 cánh tay được giơ lên một cách đầy tự tin, 6 cánh tay khác có vẻ ngập ngừng.
Lần đầu tiên đã có hơn 1/5 chủ động phát biểu, một tín hiệu tốt.
Bắt đầu gọi lần lượt, chỉ vào từng chữ cái trên vách động bằng một thanh tre dài.
Các âm tiết méo mó bắt đầu được phát ra từ miệng thổ dân của thế giới này.
Không sao, tất cả đều có thể rèn luyện được. Cô bé nhỏ gầy đã tạo cho hắn một bất ngờ.
Trí nhớ rất tốt, mặc dù vấp một vài từ nhưng khi được hắn mớm lời, gần như hoàn thành việc nhớ và phát âm hết bảng chữ cái.
Một nhân tài thực sự, trí nhớ rất cường hãn, dù sau này không có năng khiếu về các môn tự nhiên cũng có thể làm một chân thư kí riêng cho hắn.
Ra sức động viên và khen tặng cũng như cộng luôn 2 điểm khích lệ cho cô bé này. Hắn bắt đầu gọi đến người thứ 2.
Cũng là một cánh tay được giơ lên rất nhanh và chắc chắn, chỉ sau cô bé kia một chút.
Có thể vì nghe được một lần nhắc lại, hoặc có lẽ trí nhớ của cậu bé này cũng rất bất phàm.
Dù hơi trúc trắc và quên một số chữ cái, nhưng cơ bản cũng có thể phát âm và đọc lại toàn bộ một lượt.
Chẳng nhẽ ở đây toàn thiên tài? Hắn giật mình nghĩ. Mấy ngày trước, khi hướng dẫn mọi người làm các công việc thủ công.
Hắn phát hiện ra người trong bộ lạc tiếp thu kiến thức mới rất nhanh, gần như mỗi kĩ thuật mới hắn chỉ chỉ đạo một vài lần.
Sau đó các nhóm làm việc tự động thực thi tiếp theo đúng hướng dẫn của hắn trước đó.
Mới đầu hắn nghĩ có thể do nhiều người cùng xem và chỉ lại cho nhau, nhưng có vẻ không hẳn là như vậy.
Có lẽ, sống trong môi trường có nồng độ oxi cao ngoài việc các động thực vật có thể hình to lớn hơn, còn khiến cho đầu óc nhanh nhạy hơn.
Không rõ ràng nguyên nhân gì, nhưng cứ có học sinh giỏi là thầy giáo mừng húm rồi.
Sau đấy, về cơ bản 5 đứa nhỏ giơ tay đầy tự tin lúc đầu tiên đều có thể đọc hết bảng chữ cái.
Thậm chí, đến đứa thứ 4 trở đi, đã không cần hắn phải mớm lời.
Càng về sau mọi người càng đọc trôi chảy. 6 cánh tay thiếu tự tin ban nãy cũng có thể đọc đầy đủ 29 chữ cái tiếng việt một cách ngon lành.
Mỗi người trong nhóm đều được cộng một điểm.
Tiếp đến là màn kiểm tra lần lượt đám còn lại, kết quả cũng rất tốt, càng về sau càng tốt.
Để đảm bảo thứ tự ưu tiên công bằng. Hắn bắt đầu xếp lại thứ tự ngồi.
Bắt đầu từ cô bé đầu tiên. Sau đó lần lượt theo thứ tự giơ tay phát biểu ban nãy.
Tiếp đến là những đứa có biểu hiện tốt của lượt sau.
Xếp làm 7 hàng, hai vị trí cuối cùng là hai bô lão dự thính, đồng thời kiêm chức giám sát viên.
Hai bô lão cũng đang tự lẩm nhẩm. Khả năng cũng đã thuộc, nhưng hắn không gọi kiểm tra.
Tránh hai bô lão bị xấu mặt nếu không đọc được lưu loát.
Hắn nghĩ đám trẻ con học tập nhanh một phần cũng vì trong đầu chúng hiện tại đơn thuần như trang giấy trắng.
Bộ não sẽ hoạt động trơn tru hơn nếu trong đầu không tạp nham đầy những suy nghĩ tả pí lù.
Nhưng kết quả thế là mĩ mãn rồi. Bắt đầu nhắc cả lớp đọc đồng thanh từng chữ một cách lần lượt.
Sau đó lại đọc đồng thanh những chữ được hắn chỉ ngẫu nhiên.
Tuy vẫn có người chậm người nhanh, nhưng về cơ bản là ổn.
Cho cả lớp nghỉ giải lao giữa giờ. Đi uống nước, đi rửa mặt,
Nhân thời gian nghỉ ngơi, hắn cũng đi kiểm tra các hoạt động cơ bản của bộ lạc.
Lò gốm sứ đang nung đến lò thứ 3, chuẩn bị được bị lò chờ nguội.
Lò rèn đang tận dụng những mẩu sắt thừa nhỏ để tạo những lưỡi dao.
Dây thừng cũng được cuộn thành nhiều bó lớn trong góc động đá.
Nhìn xuống phía dưới cửa hang, bốn phía đều bốc lên những cột khói,
Đám người đang hối hả đào đất, bê đá như những đàn kiến thợ miệt mài chăm chỉ.
Trên đầu lòng vòng không dưới 10 con chim ưng lượn lờ, có lẽ vì lượng khói bay lên bất thường.
Cũng có lẽ vì số lượng con mồi nhiều khiến bọn chúng đánh chủ ý xấu nhưng sợ lửa nên chưa dám lao xuống.
Hắn cũng không lo lắng. Bộ lạc không thiếu nhất chính là tính cảnh giác.
Làm bất cứ việc gì đều sẽ chia người ra quan sát các mối nguy hiểm để cảnh báo sớm.
Nếu không có những thói quen được in vào bản năng như vậy, chắc bộ lạc cũng chẳng còn tồn tại đến bây giờ.
Theo kế hoạch của hắn. Hai dầm cầu sẽ được bắc thẳng vào phía bên phải cửa hang.
Phần này dài hơn 2 mét và rộng đến 3-4 mét. Phía bên dưới rất chắc chắn.
Đây cũng chính là góc được thả dây xuống cho mọi người leo lên, vì độ dốc thoai thoải kéo ra xa chứ không dựng đứng như vách đá trước mặt.
Với độ rộng của hai đầu cây gỗ được chọn làm dầm, sẽ lấn sang phía cửa hang và che đi một phần cửa hang.
Hiện tại, hai người đang lấy búa và đục đá đục lấy một rãnh vát xuống,
Chính là vị trí được xác định cho việc bắc dầm cầu. Vừa để tránh hai đầu bị kênh lên quá cao.
Cũng là tránh cho chúng bị dịch chuyển trong bất cứ trường hợp nào.
Đường kính đầu trên của mỗi khúc gỗ vào khoảng 1,5 mét. Hai khúc được ghép lại sẽ chiếm 3 mét.
Để mọi người có thể đi lại dễ dàng và thẳng lưng. Hắn cũng yêu cầu nhóm cầm rìu bổ một mặt trên cây gỗ thành hình như này ᶥ- ◡ -ᶦ (ai nghe audio thì nên vào nhòm 1 cái cho dễ hiểu )
Sau đó chẻ tre để ráp lên thành sàn cầu. Mỗi khúc đều cần đục lỗ hai đầu để đóng mộc ghim lại.
Lượng tre rìa dòng suối rất nhiều nên cũng không cần lo lắng về việc thiếu nguyên liệu. Chỉ phải đi hơi xa một chút mà thôi.
Thiết kế như vậy vừa để tăng độ cao vòm cầu cũng là một cách để ghim giữ hai cây gỗ không tự động quay khi nhiều người đi lại tạo thành rung động.
Ngoài ra, hai đầu trên dưới hắn cũng sẽ cho người cố định bằng những bản gỗ dầy với mộc tre già.
Đảm bảo không han ghỉ và không bị mục.
Nếu mọi chuyện thuận lợi, đây sẽ là kì quan nhân tạo đầu tiên trên thế giới này.
Cây cầu dài 70 mét có chân chống và mái vòm. Nghĩ thôi cũng thấy đẹp rồi.
Nếu có thêm dầu luyn hoặc dầu nhờn để tráng một lượt cho cả hai cây gỗ thì thật tuyệt, độ bền đảm bảo sẽ tăng vọt.
Sau khi đi xung quanh kiểm tra một vòng, hắn lại quay lại với lớp học vỡ lòng đầu tiên của bộ lạc.
Sau một hồi nghỉ giữa giờ, cả lớp trông có vẻ đã tươi tỉnh trở lại.
Cả đám chưa có ai bị rơi vào trường hợp cắt cơm tối nên không khi căng thẳng cũng đã vơi bớt.
Cũng có khi mọi người cảm thấy học hành cũng không phải việc gì khó khăn cho cam.
Kể cả hắn cũng cảm thấy hài lòng với chất lượng của đám học sinh đầu tay này.
Trí nhớ tốt, khả năng tập trung cũng tốt, nghe lời.
Bảng chữ cái hắn dự định dạy trong 1 tuần, nhưng theo thực tế hắn nghĩ có thể rút ngắn lại 2 đến 3 ngày.
Khi mọi người đã tập trung lại đúng vị trí, hắn bắt đầu quay lại kiểm tra bài cũ.
Đọc xuôi, đọc ngược, đọc vị trí bất kì. Thậm chí gọi từng người lên chỉ vào từng mặt chữ khi người bên dưới đọc.
Cách để học sinh kiểm tra chéo lẫn nhau giúp hắn tiết kiệm được khá nhiều sức lực.
Sau hai ca học buổi sáng. Hắn khẳng định được, trí nhớ của người trong bộ lạc là rất tốt.
Tốt vượt mức tưởng tượng của hắn.
Với những đầu óc như này lo gì tương lai loài người nữa. Hắn nhếch miệng cười thầm.
Chỉ suy nghĩ đến tương lai mình được ghi vào sử sách của cả một hành tinh hắn cũng cảm thấy tim đập thình thịch rồi.
Mất một lúc để bình tâm lại, nghĩ đến trên đầu còn lởn vởn một đàn chim ưng cỡ lớn.
Chỉ cần hắn bất cẩn trong giây lát thôi, hắn sẽ trở thành giáo tài dạy học chuyên được lấy ra để làm gương răn đe thế hệ sau.
Thế rồi, giờ ngủ trưa của hắn cũng đến. Bổ xung ít năng lượng rồi lại tót đi ngủ.
Trước khi đi ngủ hắn cũng không quên việc bàn giao công việc tiếp theo.
Mọi người nhìn vào bảng chữ cái trên vách đá và tập viết bằng que, xếp bằng sỏi.
Hoặc làm cách nào tùy thích. Miễn sao hết ngày hôm nay ai cũng phải thuộc lòng cách đọc, và viết được chữ cái khi hắn yêu cầu.
Chiều thức dậy hắn sẽ bắt đầu kiểm tra.
Ai không hoàn thành hoặc lười biếng sẽ bị cắt cơm buổi tối.
Rồi mặc kệ đám trẻ con lo lắng bắt đầu luyện tập. Hắn nhắm mắt đi ngủ.
Khi hắn mở mắt dậy buổi chiều, đã là tầm chiều muộn.
Có lẽ, ngày hôm nay hắn tốn khá nhiều năng lượng cho việc dạy học nên giấc ngủ của hắn cũng kéo dài hơn.
Đám trẻ con vẫn đang lúi húi vẽ vẽ viết viết.
Đứa thì xếp đá, đứa thì xếp sỏi, đứa lại cầm than. Điểm chung là ai lấy đều rất chuyên chú.
Một phần do nỗi lo bị cắt cơm bữa tối, một phần chính là động lực học tập kiến thức để có thể trở thành những người đứng đầu bộ lạc.
Ngay đầu buổi sáng hắn đã hứa hẹn, hắn sẽ dạy hết tất cả những kiến thức của hắn lại cho lớp học sinh giỏi.
Nên nhớ là chỉ có lớp học sinh giỏi. Và những người trong lớp học sinh giỏi này sẽ có cơ hội lớn để trở thành những người lãnh đạo bộ lạc.
Những người không đủ khả năng sẽ phải chờ một lớp khác để có thể tìm được cơ hội cho mình.
Và dĩ nhiên, sự lựa chọn đầu bao giờ cũng là tốt nhất. Trong đầu bọn chúng chỉ có hình ảnh của người đầu tiên lĩnh thức ăn.
Chỉ có nhóm người đầu tiên mới được lĩnh đủ khẩu phần món ăn hằng ngày. Các nhóm sau đều sẽ bị cắt lại.
Kể cả thành viên đội săn. Đây là thiết luật đã được tôi vào máu của toàn bộ lạc, không ai cảm thấy bất công hay thắc mắc gì.
Muốn được ăn đủ, ăn ngon. Phải cố gắng là nhóm người đầu tiên.
Hắn cũng không muốn thay đổi quy định này. Trong hoàn cảnh con người thiếu thốn và nguy cơ tứ phía.
Càng cần hơn sự cạnh tranh lành mạnh này. Có cạnh tranh mới có phát triển.
Phải có phân tầng thì con người mới càng cố gắng leo lên.
Theo hắn được biết, thủ lĩnh bộ lạc không phải là bất biến.
Mỗi năm đều có người muốn khiêu chiến chức vị này.
Cách thức có vẻ như liên quan đến việc thi thố chạy, leo cây và một vài kĩ năng gì đó khác mà hắn không hiểu khi chỉ được nghe kể.
Mọi người đều biết, khi học một ngôn ngữ mới mà chưa có bản phiên dịch hay phiên âm.
Người ta phải được tận mắt chỉ vào cái mà họ đang nói đến mới có thể hiểu được.
Vậy nên có nhiều câu truyện hắn đã được nghe kể lại, nhưng thực chất hắn không hiểu gì.
Chỉ khi nào đến tuổi đi theo ra ngoài chứng kiến, khi đó thì hắn tự nhiên sẽ hiểu.
Lứa thủ lĩnh bây giờ cha hắn đã leo lên ngôi vị này được 5 năm thì phải.
Tức là khi mẹ hắn về bộ lạc, sau một hoặc hai năm cha hắn đã khiêu chiến thành công vị trí thủ lĩnh bộ lạc, và ngồi cho tới bây giờ.
Nhìn hình thể vượt trội của cha hắn thì hắn cũng hiểu phần nào về các tiêu chí khi khiêu chiến chức thủ lĩnh.
Hắn nghĩ hầu hết các mục đều liên quan đến sức mạnh cá nhân, hoặc hình thể.
Thủ lĩnh đời trước là phó thủ lĩnh thứ nhất, chính là người vác con rết đầu tiên hắn nhìn thấy trở lại.
Lại lan man nghĩ đến đâu rồi.
Sau khi rửa mặt cho tỉnh táo. Hắn cầm lấy cây roi tre khệnh khạng đi lên phía trước của lớp học.
Gọi hai bô lão lên điều chỉnh lại đội hình lớp học. Hắn muốn kiểm tra thành quả của buổi học đầu tiên.
Đồng thời đánh giá khả năng học tập của người trong bộ lạc để lên kế hoạch cho việc dạy học tiếp theo.
Mọi người chuyển qua đứng thành một nửa vòng tròn. 7 người một nhóm đi vào giữa để viết chữ theo hiệu lệnh của hắn.
Không khí cũng bắt đầu trở lên căng thẳng, giây phút quyết định lượng đồ ăn buổi tối đến rồi.
Nhóm học sinh giỏi vẫn là nhóm đầu tiên được gọi.
Cả đám bắt đầu im ắng ngồi xem. Từng chữ từng chữ được hắn đọc ra.
Thành tích của nhóm này rất khả quan, tay chân cũng nhanh nhẹn.
Hắn nhận thấy, trong nhóm trẻ có đầu óc nhanh nhạy này, hơn một nữa là đám trẻ ở độ tuổi từ 4 đến 7 tuổi.
Số rất ít đám nhỏ hơn, đừng nghĩ ở đây trẻ con 3 tuổi chưa nói sõi.
Đám 3 tuổi trong bộ lạc này đã nói tốt, đi lại chạy nhảy nhanh nhẹn.
Thậm chí trong nhóm học sinh giỏi cũng có một đứa bé trai tầm tuổi này, hoặc cơ thể ở tầm tuổi này.
Hắn không chắc chắn, chỉ có thể ước lượng độ tuổi qua hình thể bề ngoài mà thôi.
Đám lớn hơn cũng có 2-3 đại diện thuộc nhóm học sinh giỏi, nhưng biểu hiện không được suất sắc.
Đây chính là những thành viên nòng cốt đầu tiên của nền văn minh loài người trên hành tinh này.
Thế nên hắn phải đặc biệt sát sao nắm rõ từng ưu khuyết điểm của từng người.
Hắn đã xác định. Hắn sẽ chỉ dạy một lớp đại chúng này, sau đó các thành viên trong lớp phải dạy lại cho các lớp tiếp theo.
Cái hắn cần là tập trung vào một nhóm nổi trội để đào tạo nhân tài cốt lõi cho từng lĩnh vực.
Quân lính quan trọng về sự tinh nhuệ.
Đến khi trời nhập nhoạng tối hẳn. Cuộc kiểm tra mới kết thúc.
Mọi người thực thi bài kiểm tra rất nghiêm túc, không ai dám nhìn ngang liếc dọc.
Hắn ra thêm một luật, những người bên ngoài có nhiệm vụ giám sát những ai đang làm kiểm tra.
Phát hiện ai gian dối lập tức đánh trượt và cắt luôn bữa ăn tiếp theo.
Học có thể chậm, nhưng gian dối là không thể chấp nhận được.
Các thành viên đi lao động của bộ lạc hôm nay đã trở về. Hắn cũng ra hiệu cho cả lớp giải tán đi nghỉ ngơi.
Mọi người đều thể hiện tốt. Thứ tự lấy đồ ăn ngày hôm nay chính là thứ tự ngồi trong lớp học.
7 người hàng đầu tiên hôm nay được tăng thêm một phần thịt, lượng tăng thêm luôn được duy trì cho 7 vị trí đầu tiên này.
Không quan trọng là ai ngồi ở vị trí đó, chỉ cần được đánh giá tốt và chuyển lên hàng đầu tiên, mỗi bữa ăn đều được tăng thêm một phần.
Ngày hôm nay thức ăn và hoa quả đã được chuẩn bị sẵn, chỉ chờ rau xanh về nấu canh cá là mọi người có thể bắt đầu ăn uống và nghỉ ngơi rồi.
Hắn cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, dạy học không khó như hắn tưởng tượng.
Đô thị sinh hoạt nhẹ nhàng, ấm áp, ba ba toàn tài, con gái 7 tuổi thông minh, hiểu chuyện, dễ thương, các mẹ nuôi có năng lương, tất cả có tại