Sáng hôm sau thức dậy, vẫn là những bài tập thể dục quen thuộc. Sau khi xử lí xong một quả chuối bự hắn lại bắt đầu công việc của một ngày mới.
Tạm thời chưa tìm được giải pháp nào tốt cho việc thay thế dây cung. Mà chưa có dây cung tốt thì chưa thể nào thể hiện được uy lực của thứ vũ khí tầm xa này.
Thời điểm hiện tại, ném lao có lẽ là môn thể thao cần được ưu tiên trước. Cái này cũng không quá lạ lẫm với người trong bộ lạc.
Về cơ bản, đội săn ai cũng được trang bị một cây gậy nhọn từ ngày trước, chỉ có điều hạn chế ném ra mà thôi.
Không có lợi thế về độ chính xác khi trong rừng có quá nhiều chướng ngại vật. Mùi máu dễ dẫn đến đám to xác và một loạt các yếu tố khách quan khiến bộ môn này chưa được ưu tiên đúng mực.
Loay hoay tìm cách khớp mũi thương bằng gốm vào một cây nứa. Sau một hồi vật vã, hắn phát hiện từ ý tưởng đến thực tế khác nhau một trời một vực.
Trước khi trơ mắt nhìn số mũi thương được tạo ra khó có cách khớp lại với đầu gậy thành một cây thương hoàn chỉnh. Hắn đã nghĩ chỉ cần tạo ra lỗ và tìm cây gậy phù hợp lắp vào là xong.
Sự thật tàn nhẫn dạy cho hắn biết. Kể cả tìm được một cây gậy có đường kính phù hợp. Khi lắp vào cũng rất dễ dàng bung ra, chưa nói đến việc bị vỡ do cố nhét vào.
Nên nhớ rằng, đây là chất liệu sứ, rất giòn. Không cách nào khác ngoài việc buộc dây giống như trước đây cả.
Mọi việc có vẻ tốt đẹp hơn với kiểu mũi thương cán đặc. Chỉ cần nhét phần chuôi mũi thương vào lỗ ở đầu gậy rồi buộc lại cho chắc là xong.
Khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Đối với những cây có lỗ không vừa, cần đập dập và buộc dây để giữ chắc. Với kiểu gắn mũi thương này cây thương sẽ không còn được rắn chắc.
Chỉ một vài cây có lỗ vừa khớp với phần chuôi là nhìn có vẻ đẹp mắt. Nhưng tỉ lệ này là không cao.
Vì các mũi thương sẽ được thiết kế với cùng một kích thước nên những cán thương này sẽ có thể tái sử dụng nếu mũi thương bị hư hỏng.
Để dễ dàng thay thế và đề phòng mũi thương bị gãy ngậm. Hắn còn nghĩ ra cách đục một khe nhỏ dài ở đầu cán thương, có thể lùa một mũi dao sắt nhỏ vào để đẩy phần cán thương ra ngoài.
Dù gì đây cũng là một biện pháp tăng lên sức chiến đấu của nhóm bảo kê. Nếu trang bị mỗi người vài cây thương để ném, bộ lạc có thể nghĩ đến việc khiêu chiến những loài săn mồi cỡ lớn dưới mặt đất rồi.
Lợi thế trèo lên cao ném lao xuống dưới sẽ khiến uy lực của thứ vũ khí này tăng mạnh.
Sau một hồi chế cháo, làm hỏng mấy đầu thương loại chuôi rỗng. Vài cây thương thành phẩm cũng được ra lò.
Trong bó tre nứa được mang về hôm trước hắn tìm thấy 6 cán thương có lỗ khớp với kích thước mũi thương chuôi đặc. Nhìn cũng đẹp mắt, mấy cái còn lại coi như thất bại phẩm đi. Không sao cả.
Ít nhất, hắn cũng có vài cây thương để thử nghiệm. Hai cạnh, ba cạnh, 4 cạnh đủ cả.
Đếm sơ bộ lượng bát đĩa cần thiết cho bộ lạc, cả phần đã nung và chưa nung chắc cũng gần đủ phân chia mỗi người một cái. Bao gồm luôn số lượng trẻ sơ sinh.
Có thể cắt một phần nhân lực ra chuyên chế tác đầu mũi tên được rồi. Chính là đầu mũi tên, không phải mũi thương.
Hắn đang suy nghĩ về việc chế tạo ra một vài mũi thương sắt thử nghiệm. Còn tấn công tầm xa hắn vẫn ưu tiên cung nỏ hơn.
Chỉ cần giải quyết vấn đề dây cung thì coi như mọi chuyện sẽ ổn thỏa. Số lượng mũi tên mang theo cũng nhẹ và nhiều hơn là vác một bó thương trên lưng. Lịch sử trái đất mấy nghìn năm đã chứng minh tính ưu việt của nó rồi.
Hắn đã thử lắp ghép đầu mũi tên bằng gốm, dễ dàng hơn rất nhiều. Vì lỗ để nhét thân tên nhỏ hơn nên cũng khó bị vỡ hơn. Điều chỉnh kích cỡ cũng dễ hơn vì vót bằng tay và có thể ướm thử dễ dàng.
Khi một người đã quen tay, hắn tin tưởng thời gian để tạo ra một mũi tên sẽ rất ngắn.
Ngày hôm qua thân cây gỗ cần thiết đã được kéo về. Hôm nay, ngoại trừ hai người bóc vỏ cây, những người còn lại sẽ kéo nốt khúc trên của hai cây gỗ đó về để làm chân chống.
Trong kế hoạch của hắn, chỉ cần một lần chống ở giữa là đủ. Công thức tính chiều dài đường trung bình của tam giác lúc này phát huy tác dụng.
Một sợi dây được thả từ cửa hang xuống chân núi rồi gập làm đôi. Cộng thêm 2 mét chân và độ lún là đẹp.
Dù không hiểu tại sao hắn lại biết chiều dài cần thiết cho phần chân là như vậy, nhưng tất cả mọi người đều không có ai thắc mắc mà cun cút làm theo.
Điều này khiến hắn cũng không được vui vẻ. Theo hắn nghĩ, phải có ai đó tò mò hỏi tại sao hắn lại biết cách tính toán như vậy.
Không phải vì hắn thích thể hiện, mà điều đó chứng tỏ rằng bộ lạc có những người tò mò, thích học hỏi, chứ không phải cái gì cũng chỉ biết nghe theo không thắc mắc.
Muốn phát triển nhanh chóng, mỗi người đều phải biết tự hỏi và có tính tò mò.
Có lẽ việc dạy học và định hướng lại tư tưởng của mọi người cũng cần được lên lịch sau khi cây cầu hoàn thành.
Hiện tại có quá nhiều việc khiến hắn bù đầu rối não chưa có đủ thời gian để làm những việc khác.
Dĩ nhiên, thời gian ngủ 12 tiếng một ngày của hắn là cố định, không thể cắt xén được.
Sau ngày hôm nay, số lượng gỗ cần thiết có lẽ sẽ được tập trung đầy đủ. Hai thanh dầm chính, bốn thanh chân phụ. Để đảm bảo trong quá trình thi công không cần phải chặt thêm cây dẫn đến mấy con thú săn mồi cỡ lớn.
Hắn đã dặn mọi người chặt thêm hai khúc đề phòng trường hợp xảy ra biến cố chưa lường trước được.
Luôn luôn phải có một bộ phương án dự phòng, cũng như công việc ngày trước của hắn vậy. Một vài bản backup là không bao giờ được thiếu.
Mấy cây thương đang được mọi người chiêm ngưỡng xuýt xoa, mấy bô lão thì vẫn đang sờ sờ vuốt vuốt giống như tâm nguyện cuộc đời vừa được hoàn thành.
Nụ cười đầy thỏa mãn của mọi người cũng thể hiện rõ điều đó. Giờ mà có tín ngưỡng thờ cúng nào đó, chắc mọi người đã nâng hai tay sản phẩm này lên để tế lễ rồi.
Chậc lưỡi quay đi không quan tâm đến nữa, một thất bại phẩm mà thôi. Không phải ý tưởng nào cũng sẽ thành công mà. Dự án thất bại trước kia của hắn còn thiếu sao, không gây ảnh hưởng gì đến tâm trạng của hắn được.
Tiếp tục suy ngẫm về những kế hoạch tiếp đến. Trước hết phải tạo một mô hình khắc gỗ về chân cầu. Đây là cái cần được thi công vào ngày mai.
Ra cửa hang nhìn xuống vị trí đã được xác định để đào chân đặt cột trụ, mấy bó củi lớn được để xung quanh, cỏ khô cũng đã được dọn dẹp tránh cháy lan khi đốt lửa.
Nhìn cuốc chim và xẻng đang được rèn gõ trên bếp lò, mọi thứ có vẻ đều tiến triển rất thuận lợi. Ngửa đầu nhìn lên trời, hắn phát hiện ra, đã đến giờ ngủ trưa của hắn rồi.
Nhanh chóng quay vào đòi hỏi bữa trưa và tót đi ngủ.
Trong khi đó, cả bộ lạc vẫn đang vận hành một cách đều đặn. Bện dây thừng, nặn đồ sứ, rèn đồ sắt, đốt lò nung.
Bên ngoài kia, nhóm bảo kê vẫn hì hụi chặt gỗ kéo về bìa rừng như những chú ong thợ chăm chỉ.
Ngoài một vài thay đổi về cấu trúc lao động ra, cách thức đi săn và kiếm ăn của bộ lạc vẫn chưa có thay đổi gì.
Khi hắn thức dậy buổi chiều, súc miệng qua loa rồi bắt đầu đi dạo xem xét công việc của mọi người.
Thấy mọi người đều đang bận rộn với công việc của mình hắn bắt đầu ra xử lý nốt công việc còn lại của lò rèn.
Hai cái cuốc chim, ba cái xẻng. Việc chế tạo phôi đã xong, hiện tại mọi người đang dùng đá mài cho đúng với mô hình đất sét hắn đưa trước đó.
Mấy thứ đồ này đều dày nặng hơn loại kiếp trước của hắn rất nhiều. Đặc biệt cuốc chim chỉ có một chiều, không phải loại có hai lưỡi một bên tròn một bên dẹt chuyên để bổ đá.
Thứ mà hắn muốn tạo ra chỉ có một lưỡi dẹt nhằm đề phòng gặp lớp đất trạt cứng không thể đào được bằng xẻng mà thôi.
Cái cần phải chú ý là số đồ sắt này không cần phải tôi lưỡi, chỉ mài cho bóng là đủ.
Khu lò rèn cũng không có vấn đề gì. Hắn bắt đầu quay lại dùng đám tre nứa nhỏ tạo nên mô hình giá để đồ 3 tầng mà hắn nghĩ ra trước đó.
Vừa có công dụng cất công cụ, vừa để các đồ gốm sứ. Hiện tại tất cả mọi người vẫn đang sinh hoạt tập thể, nên việc chia chác công cụ là chưa cần thiết.
Với một số thứ còn đang hạn chế và cần có sự thao tác quen tay thì không được tính vào.
Nhưng có giá để đồ kiểu gì cũng khiến cho hang động trở lên gọn gàng hơn rất nhiều.
Loay hoay vừa tưởng tượng vừa hí hoáy làm. Đến khi hắn dừng tay lại kết thúc công việc cũng là thời điểm mọi người lục tục trở về rồi.
Hôm nay chỉ có một con chuột được mang về, cả bộ lạc đều hơi thất vọng, nhưng cũng không ai thắc mắc gì thêm.
Hắn biết mọi người đều hiểu, việc làm cầu sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho bộ lạc. Nhưng nếu không có đủ lượng protein bổ xung, sức lao động của mọi người cũng sẽ bị tụt giảm.
Tần ngần suy nghĩ một lúc. Hắn đi ra chỗ mấy bô lão đang xử lý thịt chuột, yêu cầu chỗ lòng mề phèo phổi và gọi thêm 4 người của đội săn đi theo.
Hai cái sọt loại lớn cộng với hai cuộn dây được hắn yêu cầu mang theo.
Vì để tăng tinh thần cũng như sức sáng tạo của mọi người nên vừa đi hắn vừa giải thích. Hắn sẽ thử bắt cá bằng cách cho bộ lòng mề vào hai cái sọt này.
Bỏ thêm hai hòn đá để đảm bảo cái sọt có thể chìm xuống dưới.
Nghe thấy hắn bảo sẽ đi bắt cá nên mấy người đang rảnh tay cũng nhao nhao đi theo. Đến cuối cùng, chỉ có thủ lĩnh, phó thủ lĩnh và hai bô lão đi cùng.
Số còn lại bị đuổi vào vì sợ mọi người đi theo đông chen lấn xô đẩy ngã ra khỏi vách đá thì chỉ có chết tan xác.
Hai tay cầm hai cái sọt vung ra ném xuống suối. Hai phó thủ lĩnh bên cạnh mỗi người cầm một đầu dây thừng.
Hắn tạm thời trưng dụng hai cuộn nhỏ của đống dây chuẩn bị cho việc dựng cầu. Thông thường chắc chỉ cần dùng dây rừng bình thường hoặc xoắn đôi là thoải mái cho việc này.
Không sao cả, dùng tạm thôi mà. Sau khi hai tiếng tùm, tùm vang lên. Hắn biết, hai cái sọt đã được quăng xuống nước.
Bộ lòng được buộc vào sọt lại đè thêm đá nên yên tâm sẽ chẳng văng đi đâu được. Chờ một lúc, hắn cầm vào hai sợi dây thừng để cảm nhận xem có cá vào hay chưa.
Nếu ai đã từng quăng chài sẽ biết cảm giác cá đâm vào lưới sẽ như thế nào. Những rung động nhỏ truyền từ dưới lên qua dây thừng báo cho hắn biết, đã có cá vào sọt.
Ra hiệu cho hai phó thủ lĩnh kéo sọt lên, cảm nhận rõ ràng những rung động lịch kịch trong sọt truyền đến. Hắn gật đầu với mọi người, có cá được kéo lên rồi.
Quá trình quăng xuống và kéo lên trong chưa đầy 3 phút. Trong đó, thời gian chủ yếu được dành cho việc kéo sọt lên.
Khi hai cái sọt được kéo lên tất cả mọi người đều trợn tròn cả mắt, kể cả hắn. Thật không thể tưởng tượng được.
Hai sọt mỗi sọt phải 4-5 con cá. Nhưng kích thước thì phải nói là siêu to khổng lồ.
Hai cái sọt được hắn dùng là hai cái sọt đựng đá, mắt sọt không phải loại nhỏ, mỗi mắt đều to như cái nắm đấm của hắn, có lẽ vào cỡ 5 cm đường kính.
Cá con là không thể nào bắt được, ý tưởng của hắn là thử xem kích thước bình quân của đám cá này thế nào. Ai mà ngờ...
Hớn hở khiêng hai sọt cá vào trong hang động, mọi người lại được một phen xôn xao.
Dự định trước đó của hắn là buộc chặt bộ lòng vào để làm vài đợt, nhưng có lẽ không cần nữa rồi. Mỗi con cá phải hơn chục kg có khi còn hơn.
Cá dưới suối có vẻ nhiều và to hơn cả mức hắn tưởng.
Thực ra mà nói, hắn khá kích ứng với việc bắt cá dưới suối này, vì hằng ngày chúng đều được nuôi bằng phân của người trong bộ lạc.
Đấy mới là lí do chính khiến hắn chần chừ với việc khởi động kế hoạch bắt cá. Nhưng không thải ra suối chẳng nhẽ lại vứt xuống dưới cửa hang.
Mà trong kiếp trước, cũng rất nhiều vùng nuôi cá bằng cách này đấy thôi, chẳng sao đâu. Hắn đang tự trấn an bản thân mình.
Hỏi các bô lão xem có ai từng ăn những loài cá này chưa, liệu có độc hay không. Bô lão ra hiệu cho hắn yên tâm, thi thoảng trời mưa vẫn có những con cá nhảy lên bờ và bị bắt.
Bộ lạc không xuống suối bắt cá chứ không phải thấy cá ở trên bờ mà không ăn. Chỉ là rất hiếm khi gặp được mà thôi.
Nghe thấy thế, hắn cũng yên tâm phần nào.
Ánh sáng trong hang cũng tốt hơn bên ngoài. Lúc này, hắn mới có dịp nhìn kĩ hình dáng của đám cá mới được xúc lên.
Tổng cộng 9 con cá, chia làm ba loại. Một loại mình dài thuôn nhìn khá giống với cá quả hay còn gọi là cá chuối. Hai hàm răng dầy chịt sắc bén, mỗi cái phải 2 milimet, nhìn rất gớm
Loại thứ hai có lẽ là cá trê, cá nheo hoặc loài gì đó tương tự, không phải hắn không biết chính xác hình dáng của cá trê hay cá nheo.
Mà hai con cá hắn đang nhìn thấy ở đây chỉ có điểm chung là cá da trơn, mình dài đầu dẹt, còn lại vây với ngạnh sắc lẻm, mồm cũng không kém cạnh mấy con cá chuối về khoản răng lợi. Còn về hình thể, nó đã to quá khổ với hai loại trong trí nhớ của hắn trước đây.
Loại thứ 3, hắn chưa biết phải miêu tả thế nào, nhìn không có điểm nào giống một loài cá nước ngọt hắn từng nhìn thấy.
Hắn rất nghi ngờ liệu con này có thể ăn được hay không.
Con cá này đang đi bộ, nó sử dụng hai vây bên cạnh đi lại một cách chậm chạp, nhưng chính là đang đi bộ. Đi một cách khệnh khạng.
Cả người vô cùng bất cân xứng, riêng cái đầu chiếm hết 7 phần cơ thể. Một phần cho bụng, và hai phần cho thân đuôi.
Nhìn qua nhìn lại ngoài xương thì chỉ còn vẩy và ngạnh. Khi hắn đang lòng vòng xem xét và phân tích.
Chát một tiếng, giật cả mình, một cái gậy gỗ được bô lão gõ xuống đập cho con cá này giãy đành đạch, mắt lại lồi hơn một tí. Há mồm ra ngáp ngáp.
Thấy hắn nhìn đến ngẩn ngơ, bô lão mới giải thích. Con này không ăn được, chỉ có xương thôi. Thịt rất ít mà lại không ngon. Những hôm mưa to đám này bò lên bìa rừng khá nhiều.
Đập chết tránh nó nhảy lung tung mọi người lại dẫm vào. Nhìn con cá to như bàn tay người lớn đang nằm ngắc ngoải, một chút tiếc nuối lại hiện lên.
To vậy mà chẳng có cái tác dụng gì. Mưa thì nhảy lên bờ, khá giống với cá rô, nhưng cá rô đầu không to như này, cũng không có con cá rô ta nào to như con này.
Chắc là một sản phẩm lỗi của tự nhiên. Không biết có loài nào thích ăn nó không, nếu mà không có thì ai có thể hãm lũ này phát triển được.
2 con cá trê, 4 con cá chuối, và 3 con cá Ngáo. Cá Ngáo là hắn vừa đặt tên, nhìn cái mắt lồi ra với cái đầu trơ tráo hắn cảm thấy tên này khá phù hợp.
Một điểm hắn lưu ý lại là con này vẫn ăn được, chỉ là thịt ít và không ngon mà thôi.
Nhắc mọi người lọc hết ruột, cạo vẩy, chặt vây và đầu. Sau đó rửa sạch sẽ rồi chặt khúc. Hắn không muốn nhìn thấy thứ gì trong ruột cá tràn ra rồi dính vào thịt.
Giục mọi người rửa dọn hết phần thải loại vứt xuống suối, đem nước xối sạch mùi tanh.
Hắn ngẫm nghĩ, có lẽ nên để việc xử lí thịt cá ở bên ngoài. Hang động chỉ là nơi nghỉ ngơi và cất giữ hoa quả đồ khô cho sạch sẽ.
3 nồi đầy vẫn chưa đựng hết số cá này, rất may là hôm trước mọi người đã nung thêm 3 cái nồi gốm mới, số còn lại hắn để mọi người lọc riêng thịt và cho lên chảo rán.
Hôm nay bộ lạc lại được ăn thịt thoải mái. Cá luộc, cá rán và canh thịt chuột.
Sau miếng thịt cá chuối đầu tiên vào miệng, hắn đã quên béng việc con cá này hằng ngày vẫn ngửa cổ chờ ăn theo giờ cái thứ ấy ấy.
Cứ coi như đấy là một loại định luật bảo toàn đi, mọi thứ không tự nhiên sinh ra cũng không tự nhiên mất đi, nó chỉ được thải ra, chuyển đổi rồi lại ăn vào...
Mà thôi kệ, phải công nhận, thịt cá thật ngọt. Dai, ngọt. Đúng là ngon hết nước chấm, theo nghĩa đen luôn.
Mọi người nhận được thịt ăn cũng hân hoan hơn rất nhiều.
Nhắc nhở mọi người để lại đống xương chuột để mai tiếp tục câu cá. Nếu hắn không nhắc, đám xương sẽ được xử lý sạch đến mức có vứt cho chó nó cũng phải quay mặt rơi lệ.
Vượt qua được rào cản tâm lí, hắn quyết định, mấy ngày hôm nay bộ lạc sẽ tập trung toàn bộ lực lượng vào việc làm cầu.
Nguồn thịt sẽ được chuyển tạm sang thủy sản.
Đô thị sinh hoạt nhẹ nhàng, ấm áp, ba ba toàn tài, con gái 7 tuổi thông minh, hiểu chuyện, dễ thương, các mẹ nuôi có năng lương, tất cả có tại