Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con

Chương 145: Come out?



Chương 145: Come out?

Một rạp chiếu phim không lớn không nhỏ đột nhiên lại vang lên tiếng ồn ào bất thường, không ít người vừa mới ra khỏi rạp, còn chưa kịp đứng vững liền vội vàng đi mua vé, sau đó quay đầu chạy về cổng soát vé của rạp chiếu phim kia, một lần nữa kiểm vé đi vào, động tác gấp gáp không kịp chờ.

Tình trạng như vậy tiếp diễn rất nhiều lần, liền thu hút sự chú ý của ban tổ chức giải Oscar.

Mỗi một mùa trao giải Oscar sẽ xuất hiện một con hắc mã, vậy thì mùa giải Oscar năm nay, bộ phim nào sẽ đột phá đây?

"Nghe nói ở nhà hát có một bộ phim Trung Hoa rất thú hút được sự quan tâm của khán giả?"

Một ông già đầu tóc bạc trắng, trong thái độ ôn hòa lại xen lẫn chút thờ ơ ngổi trên ghế, gõ bàn nói: "Lại là trò mèo của đạo diễn Trung Hoa nào vậy?"


"Là một bộ phim thương mại sao?"

Một ông già khác có vẻ mặt cương quyết và nghiêm nghị để một xấp tài liệu lên bàn, ngồi kế bên ông già kia, lắc đầu: "Không, Hutte Brian, sự kì thị này của ông cũng nên sửa đi, nếu không những lời này truyền ra ngoài, cả hội đồng ban tổ chức sẽ phải xấu hổ vì ông đấy.

Ông già người Mỹ tên Hutte Brian kia không cam tâm tình nguyện "ừm" một tiếng, sau đó liếc mắt qua xấp tài liệu trước mặt ông già bên cạnh: "Harvey, đây là gì vậy?"

Harvey đẩy xấp tài liệu đến trước mặt ông, trên mặt là một nụ cười vi diệu: "Đây là tư liệu của bộ phim thương mại Trung Hoa mà ông vừa mới nói đến đó."

Hutte lờ mờ cảm nhận được gì đó, sau đó cầm xấp tài liệu kia qua, lật ra đọc, vừa nhìn liền thấy bốn chữ lớn được viết ngay trang đầu-


Những văn tự Trung Hoa hình dáng lạ lùng này ông cũng không còn lạ gì.

Giải Oscar lần này, bộ phim điện ảnh Trung Hoa này không còn nghi ngờ gì nữa, là một trong số những bộ có khả năng thắng giải cao nhất.

"Vậy mà lại là bộ này sao?"

"Hôm nay đến lượt nó chiếu ở nhà hát phải không?"

Hutte hơi chấn kinh, sau đó lại thở dài, "Nếu như là bộ này, tôi gần như có thể hiểu được tại sao khán giả lại yêu thích nó như vậy."

"Đúng vậy."

Harvey gật đầu, "Còn hai ngày nữa là đến lễ trao giải Oscar rồi, bộ phim này có thể giành thắng lợi ra về hay không, còn phải xem thái độ của phía Klydo."

"Không phải ông ủng hộ bộ này sao?"

"Tôi còn tưởng là ông sẽ khuyên mấy người Klydo chứ."

Hutte nói đùa.

"Không không không."

Harvey lắc đầu, "Tôi đánh giá rất cao ekip của họ, đặc biệt là nam diễn viên tên Tống Thanh Hàn kia, nhưng Klydo bọn họ toàn là mấy lão già ngoan cố, tôi cảm thấy bọn họ sẽ không thèm nghe tôi khen ngợi một diễn viên Trung Hoa đâu."


Hutte cười cười, khi ánh mắt chạm vào tập tài liệu mình vừa cầm lên, lại không khỏi nhíu mày.

Cho dù ông không có quá nhiều cảm tình với người Trung Quốc, cũng không thể không thừa nhận, bộ phim này quả thật không tệ.

Mặc dù bên trong có rất nhiều chi tiết đều là kiểu cô phương tự hưởng của người Trung Quốc, nhưng lại không ảnh hưởng đến việc những người Mỹ không hề hiểu biết về văn hóa Trung Hoa vẫn cảm nhận được những tầng ý nghĩa sâu xa trong đó.

Đặc biệt là nam diễn viên kia...

Cậu rốt cuộc đã diễn bao nhiêu nhân vật trong bộ phim này?

Một, hai, hay ba, bốn?

Tất cả những vai mà cậu diễn dường như đều tồn tại độc lập, nhưng lại như có mối quan hệ nào đó.

Ông xem mãi đến cuối mới biết được, những vai diễn đó quả thực độc lập, cũng quả thực có mối tương liên.
Họ là những nhân vật hư cấu khác nhau do cùng một "người" thủ vai.

Oscar mặc dù yêu thích diễn viên Mỹ, nhưng đồng thời, nó cũng yêu thích những diễn viên thích thử thách chính bản thân mình.

Sự thể hiện của diễn viên Trung Hoa kia trong bộ phim này có thể nói là xuất sắc đáng kinh ngạc, cho dù là Eron- diễn viên tiếng tăm lừng lẫy của nước Anh thì biểu hiện lần này so với cậu cũng chỉ bình bình là thôi.

Nếu như đầu óc của mấy người Klydo không bị lừa đá hư...

Hutte lắc đầu, gấp tập tài liệu kia lại, đứng dậy phủi phủi bụi trên người, đẩy cửa phòng làm việc của ban tổ chức ra, trực tiếp đi đến rạp chiếu phim trong nhà hát.

Ông mua một vé ở cổng, sau đó theo dòng người tiến vào rạp.

Tống Thanh Hàn và Sở Minh đi dạo trong nhà hát Kodak một vòng, chọn ra một vài bộ phim chưa công chiếu để xem qua một lượt, sau đó cùng nhau đi ăn một bữa tối đặc biệt của Mỹ, rồi cùng nhau về lại khách sạn.
Khi họ cùng nhau xuất hiện trong khách sạn, thần kinh của những phóng viên ngồi trực ngoài khách sạn kia lập tức chấn động, sau đó giơ máy ảnh trong tay lên điên cuồng chụp hai người.

Tống Thanh Hàn phát giác ra hành động của họ, nghiêng đầu qua nhìn, nhưng lại không hề kéo giãn khoảng cách với Sở Minh, ngược lại còn thu hồi tầm mắt, quay đầu vừa cười vừa nói chuyện với anh.

Sở Minh nghe giọng cậu, đầu khẽ nghiêng qua nhìn về hướng cậu đứng, nhưng nhìn không ra biểu cảm trên mặt anh, lại có thể từ động tác của anh mà nhìn ra được sự chăm chú và nhẫn nại.

Hai người họ đứng không quá gần nhau, nhưng bầu không khí đó lại làm người ta chẳng dám chen vào.

Trong lòng những phóng viên này đều có một cán cân, lúc này cũng không mở miệng nói gì để bị người ta nắm thóp, điều duy nhất có thể làm chính là... Nhấc máy ảnh lên chụp thêm vài tấm nữa.
Mãi cho đến khi bóng dáng Tống Thanh Hàn và Sở Minh biến mất sau góc sảnh khách sạn, những phóng viên kia mới thỏa mãn mà buông máy ảnh trong tay xuống, liếc mắt qua với bạn đồng hành của mình, sau đó liều cái mạng già đem hình trong máy ảnh gửi về tòa soạn của mình.

Mà những tấm hình này cũng nhanh chóng thông qua mạng lưới internet hoạt động mạnh mẽ truyền về trong nước.

Từ khi Oscar công bố danh sách, các Tiểu Hàn Giả sớm đã phát điên một đợt rồi.

Nhưng vì Tống Thanh Hàn quá kín tiếng, sau khi bọn họ high một trận, càng cảm nhận được sự trống trải đáng thương của thuở còn là fan lai.

Nghe nói vòng đánh giá của Oscar bắt đầu rồi?

Hàn Hàn cũng qua đó rồi?

Không biết Hàn Hàn có quen với khí hậu bên đó không?

Cũng không biết Hàn Hàn có quen ăn đồ ăn bên đó không?

Con đi xa lòng mẹ ngàn lo lắng, fan sự nghiệp của Tống Thanh Hàn còn đang kiêu ngạo thì fan mama của cậu đã quỳ gối khóc than, mong Hàn Hàn mau mau hoạt động đi!
Cho dù không hoạt động thì cũng phải đăng một tấm hình tự sướng cho chúng tôi chứ... Đăng weibo cũng được QAQ

Tiểu Hàn Giả hèn mọn online.

Thế mà chính chủ lại như quên mất mình còn có một tài khoản weibo vậy. Từ sau khi đóng máy, cậu gần như đã biến mất không thấy tăm hơi, thỉnh thoảng đoàn phim có hoạt động, cũng chỉ xuất hiện một chút rồi lại vội vàng rời đi.

Lần này cậu đi tham gia Oscar, cuối cùng cũng có hình rồi!

Mặc dù hình như toàn là hình bị chụp lén, nhưng có còn hơn không!

Liếm!

Tâm trạng các Tiểu Hàn Giả vừa kích động lại vừa cố ép bản thân bình tĩnh để bấm vào những tấm hình không dễ dàng gì có được, vừa nhìn liền thấy ngay Tống Thanh Hàn đang nghiêng đầu cười.

Đẹp quá!

Ừmmmmmm có điều sao cứ cảm thấy Hàn Hàn béo lên một chút nhỉ?
Nhưng có béo cũng đẹp!

Trong lòng các Tiểu Hàn Giả đều dâng trào sự kích động, nhanh tay bấm lưu hình.

Khí chất của Tống Thanh Hàn khi hơi gầy một chút sẽ cho người ta cảm giác lạnh nhạt, xa cách, nhưng trong những tấm hình này, không biết là vì góc chụp hay là vì Tống Thanh Hàn béo lên, Tống Thanh Hàn trong bất kì tấm hình nào cũng đều mang khí chất ôn hòa, nụ cười vô cùng... Không biết tả thế nào, kiểu xinh đẹp, mềm mại.

Hơn nữa quần áo trên người Tống Thanh Hàn trông thật ấm áp, rất hiếm khi thấy Hàn Hàn mặc đồ như vậy, trông gần gũi hơn không ít.

Các Tiểu Hàn Giả nhìn chằm chằm mặt Tống Thanh Hàn, xem đi xem lại mấy lần, mới khẽ đưa mắt nhìn qua người chỉ lộ nửa mặt đi bên cạnh Hàn Hàn.

Hửm?!

Sao trông người này quen thế nhỉ....

Sở tiên sinh cùng Tống Thanh Hàn xuất ngoại rồi?!
Gần như chưa tới nửa tiếng đồng hồ, hastag #Tống Thanh Hàn mang theo bạn cùng xuất hiện ở nhà hát Kodak# đã nhanh chóng leo lên bảng hot search, thu hút được không ít fan Thanh Minh và người qua đường bấm vào xem, duy trì được độ hot.

Tống Thanh Hàn trong ảnh trông có vẻ tròn hơn một vòng, nhưng sự tròn tròn này lại tôn lên khí chất trên người cậu, khuôn mặt xinh đẹp như hoa, cả người trông càng thêm dịu dàng.

Mà người bạn thần bí kia... Trông có vẻ không thần bí chút nào có được không hả!

Nội tâm các Tiểu Hàn Giả trào phúng một phen, nhưng trong lòng lại nhanh chóng xuất hiện một sự hiếu kì.

Bọn họ biết Hàn Hàn và Sở tiên sinh là bạn thân, không sai, nhưng bạn thân bình thường sẽ cùng nhau xuất ngoại khi một trong hai có việc phải ra nước ngoài sao?

Đặc biệt là với gia nghiệp của Sở tiên sinh... Anh chắc chắn phải rất bận mới đúng?
Sao lại có thời gian rảnh cùng Hàn Hàn xuất ngoại?

Những phóng viên túc trực ngoài khách sạn tốt xấu gì cũng dựa vào máy ảnh để kiếm cơm, mấy tấm ảnh này không cần nghi ngờ, đều được chụp rất đẹp, thể hiện được một cách tinh tế những ưu điểm trên người Tống Thanh Hàn và Sở Minh, trai đẹp... trai đẹp đứng bên nhau, kết hợp với sảnh khách sạn ngập tràn phong tình, quả thực là bổ mắt.

Kiểu dáng trang phục trên người họ tương tự nhau, chỉ có điều trên người Sở Minh là màu đen trầm ổn, còn trên người Tống Thanh Hàn lại là màu nâu nhạt trông rất ấm áp.

Hai người đi bên nhau, hình như đang nói chuyện, thần thái vô cùng tự nhiên và tùy ý.

Thoảng thoảng bốc lên mùi ngược cẩu độc thân.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, toàn thân các Tiểu Hàn Giả đều cảm thấy không ổn rồi.
Sau đó không biết từ đâu lại nổ ra tin tức, khách sạn mà Sở Minh ở sau khi đến Mỹ thật ra là cùng một khách sạn với Tống Thanh Hàn, không những vậy, phòng của Tống Thanh Hàn và Sở Minh lại còn sát vách.

Một đốm lửa nhỏ có thể thiêu rụi cả một đồng cỏ, Tống Thanh Hàn biến mất mấy tháng, mặc dù bình thường cũng có thể nghe được vài tin tức về cậu, nhưng đa số đều không có mặt cậu trong đó, lần này không dễ dàng gì chính chủ mới xuất hiện, sau khi xuất hiện còn bị chụp những tấm ảnh không khác gì come out nữa chứ, trên bảng hot search nhanh chóng xuất hiện rất nhiều hastag liên qua đến Tống Thanh Hàn.

Các Tiểu Hàn Giả nhìn những hastag không ngừng thăng hạng, trực tiếp muốn hói đầu luôn.

Sau đó hồi tưởng lại tất cả những tin đồn tình cảm của Tống Thanh Hàn từ sau khi ra mắt...
Ừm, không phải bất cứ sao nữ nào, mà là Sở đại tổng tài.

Mặc dù rất nhiều người đều gắn mác bạn thân, anh em tốt cho hai người, nhưng cũng có rất nhiều người hoài nghi mối quan hệ thật sự giữa hai người họ, nhưng bởi vì thái độ của Sở Chấn Dương và Quý Như Diên đối với Tống Thanh Hàn, nên mọi người đều không dám nghĩ đến phương diện đó.

Làm gì có gia tộc lớn nào có thể để con trai duy nhất của mình ở bên một người đàn ông, lại còn đối xử với người đàn ông đó tốt như vậy?

Đa số cư dân mạng đặt tay lên tim tự hỏi lòng, đều cảm thấy nếu như bọn họ có gia nghiệp như Sở gia, cho dù lùi một bước để con trai mình ở bên một người đàn ông, thì e là thái độ đối với người đàn ông đó cũng không thể nào tốt được.

Bọn họ bây giờ thẳng thắn đi bên nhau như vậy, là dự định công khai sao????
Khi biết được Sở Minh lần này đến Mỹ là để xử lý việc của công ty, bên môi của đa số cư dân mạng đều là một nụ cười hoang mang.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.