Khó Chơi - Ngư Sương

Chương 95: Sự thật



Kỷ Tử Bạc thật sự không nói nên lời, tên ngốc nào đăng đoạn clip này để cố tình khiến mọi người hoang mang? Nếu không phải cô biết đây là thử âm [Động tì.nh], có lẽ cô đã bị lừa, thử âm [Động tì.nh] trước mắt vẫn chưa được công khai, chỉ có cô, Cận Thủy Lan, Lục Chẩm Thu và Bạch Miêu từng nghe qua, ngay cả trong đoàn làm phim cũng chưa từng phát, chính là muốn cho mọi người một cái kinh hỉ, hiện tại ngược lại, đột nhiên tới một cái kinh hoảng!

Cô tức giận trợn tròn mắt, nhịn không được hỏi Lục Chẩm Thu: "Thu Thu, thử âm [Động t.ình] ngoại trừ gửi cho Cận lão sư, còn ai nữa không?"

"Thử âm?" Lục Chẩm Thu có chút mờ mịt: "Tôi chỉ gửi cho cô ấy."

Kỷ Tử Bạc gật đầu: "Ngoại trừ cậu ấy thì sao?"

"Không còn ai nữa." Lục Chẩm Thu chỉ gửi cho Cận Thủy Lan, sau đó cô nói sẽ gửi cho Bạch Miêu và Kỷ Tử Bạc nghe thử, hiện tại như thế nào đột nhiên nhắc tới chuyện này?

Kỷ Tử Bạc trong lòng tính toán nói: "Được, tôi gọi điện thoại cho Cận lão sư."

Lục Chẩm Thu ngồi thẳng người, quay đầu nhìn Kỷ Tử Bạc, ánh mắt vẫn luôn rơi vào trên điện thoại của cô, Kỷ Tử Bạc gọi cho Cận Thủy Lan, vừa mới vang lên hai tiếng đã được kết nối: "Alo, có chuyện gì vậy?"

Kỷ Tử Bạc liếc nhìn Lục Chẩm Thu nói: "Ồn quá, tôi đi ra ngoài nói chuyện."

Lục Chẩm Thu nhìn cô cầm điện thoại đi ra ngoài, đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng, Kỷ Tử Bạc hỏi: "Chuyện trên mạng cậu thấy chưa?"

"Chuyện thử âm?" Ngữ khí của Cận Thủy Lan nghe không ra cảm xúc gì, chỉ là lành lạnh, Kỷ Tử Bạc cho rằng do cô không nghỉ ngơi tốt liền hỏi: "Cậu còn đang làm việc sao?"

"Đang sửa kịch bản." Ba ngày liền chỉ ngủ sáu tiếng đồng hồ, Cận Thủy Lan lần đầu tiên ngồi đến đau thắt lưng, chuyên gia mới tới nhắc nhở cô rất nhiều sai lầm, sợ cô không hiểu được, còn dẫn cô đi công tác, ngồi máy bay xem thực cảnh, cho nên Cận Thủy Lan căn bản không có cách nào nghỉ ngơi, Kỷ Tử Bạc nghe giọng nói của cô hơi mệt liền nói: "Đừng trách tôi không cho cậu cơ hội, biết hai người đang giận dỗi, hiện tại chính là cơ hội làm hòa, chuyện thử âm này, nếu cậu hỗ trợ làm sáng tỏ, trở về gặp mặt, tôi cam đoan vấn đề gì cũng được giải quyết."

Kỷ Tử Bạc thật lòng suy nghĩ cho hai người, nếu không chuyện nhỏ như vậy, cô cũng có thể tự mình làm sáng tỏ, cần gì phải hấp tấp liên hệ với Cận Thủy Lan.

Không dự đoán được chính là Cận Thủy Lan cự tuyệt.

"Cậu xử lý đi."

Kỷ Tử Bạc ngoáy lỗ tai: "Tôi? Cậu xác định không nắm bắt cơ hội này?"

Cận Thủy Lan trầm mặc hai giây, nếu như trước đây, cô không cần Kỷ Tử Bạc nói, nhất định sẽ xử lý thỏa đáng cho Lục Chẩm Thu, nhưng gần đây cô thường xuyên hồi tưởng lại lúc cô mới đến khách sạn, lời Lục Chẩm Thu đã nói.

Nàng có thể xử lý mọi chuyện một cách tốt nhất, nàng hy vọng bản thân có thể một mình xử lý.

Trong khoảng thời gian tạm tách ra này, Cận Thủy Lan cũng suy nghĩ rất nhiều, kỳ thật trước khi xảy ra chuyện của Lộc Ngôn, cô có rất nhiều cơ hội để giải thích, nhưng cô không làm, không phải chỉ lo Lục Chẩm Thu không tiếp nhận được, còn có mặt khác, cô cảm thấy bản thân không có làm sai, cô chỉ cho Lục Chẩm Thu một cơ hội, có thể nắm bắt cơ hội bò lên trên chính là nàng.

Cô chưa bao giờ thật sự đứng ở góc độ của Lục Chẩm Thu, suy xét vấn đề.

Cho nên trong khoảng thời gian này, kỳ thật cô đều đang suy nghĩ lại.

Kỷ Tử Bạc không hiểu mâu thuẫn giữa hai người, nhưng nghe cô nói không xử lý, đành phải nói tiếp: "Vậy tôi xử lý, tôi thấy lúc gọi điện thoại cho cậu, Thu Thu rất khẩn trương, gần đây hai người không liên lạc với nhau sao?"

Cận Thủy Lan trầm mặc hai giây.

Có liên lạc, nhưng cũng không nhiều lắm, mỗi lần Lục Chẩm Thu nói muốn tâm sự, cô liền nói lần sau đi, cô không dám đi tâm sự, sợ sẽ nghe chuyện gì đó, coi như tự lừa mình dối người.

Trước kia khinh thường Đường Nghênh Hạ, cảm thấy cô ta yếu đuối.

Hiện tại cô không phải cũng vậy sao?

Cận Thủy Lan nhéo mũi, tháo mắt kính xuống nói: "Chờ tôi trở về rồi nói sau."

Kỷ Tử Bạc ừm một tiếng, cúp điện thoại.

Sau khi trở về, cả bàn đều trầm mặc, mỗi người ôm một cái điện thoại, ngay cả Lục Chẩm Thu sắc mặt cũng rất khó coi nhìn chằm chằm màn hình, cô đi vào vỗ tay một cái: "Khởi công."

Những người khác sửng sốt: "A? Khởi công gì vậy?"

Kỷ Tử Bạc nói: "Đương nhiên là khởi công kịch truyền thanh, hiện tại có người tuyên truyền miễn phí cho chúng ta, chúng ta không nắm bắt cơ hội, chẳng phải là hổ thẹn một mảnh hảo tâm của người ta sao?"

Mọi người không thể hiểu được, vẫn là hậu kỳ phản ứng lại trước, giọng nói run rẩy không dám tin hỏi: "Chẳng lẽ cái này của Thu Thu, là đoạn thử âm của kịch truyền thanh [Động tì.nh]?"

Nguyên văn [Động t.ình] bọn họ đều đã xem qua, cảnh giường chiếu trong đó thật sự so với văn phong trước đây của Bạch Miêu tốt hơn nhiều, hơn nữa quyển này được xưng là d.ục vọng cực hạn cùng lý trí lôi kéo, tự nhiên có thể thấy được một chút.

Những người khác cũng nhìn về phía Kỷ Tử Bạc, Kỷ Tử Bạc gật đầu: "Không sai, chờ mong sao?"

"Mẹ kiếp!" Không biết là ai nhảy ra một câu: "Âm thanh này cùng Lư Âm một chút cũng không giống, tôi vừa nghe xương cốt đều mềm nhũn!"

"Tôi cũng vậy, không dám nói, ha ha ha ha ha."

"Thật sao? Tôi không tin, trừ khi cô cho tôi nghe đoạn thử âm hoàn chỉnh."

Mọi người mồm năm miệng mười thảo luận, đều vọng tưởng từ chỗ Kỷ Tử Bạc đào ra bản thử âm hoàn chỉnh, Kỷ Tử Bạc nói: "Một lát nữa nó sẽ được đăng tải lên mạng, không cần phải gấp, đều có thể nghe thấy."

Đây là phần đầu tiên trong bản thử âm của Lục Chẩm Thu, quy mô không lớn bằng phần sau, nếu đoạn cao trào của phần sau bị tiết lộ ra ngoài, Kỷ Tử Bạc phỏng chừng sẽ muốn giế.t ch.ết người.

Cô cúi đầu bận rộn, những người khác nghị luận: "Không đúng, sao lại bị hiểu lầm thành như vậy?"

"Tôi vừa nghe liền nói không có khả năng, Thu Thu tuyệt đối không phải loại người này."

"Đúng vậy, đây là phỉ báng phải không? Tôi thấy bọn họ đã chuyển tiếp hơn một ngàn, có thể khởi tố."

"Cần thiết phải xin lỗi, chuyện này nhất định phải cho một lời giải thích!"

Còn có người hỏi Lục Chẩm Thu: "Thu Thu, cô còn gửi cho ai nữa?"

Sắc mặt Lục Chẩm Thu trắng bệch, lắc đầu: "Không có."

Nàng không gửi nó cho bất luận kẻ nào.

Lục Chẩm Thu nói xong điện thoại đô đô hai tiếng, còn có chấn động, nàng cúi đầu nhìn, Cận Thủy Lan nhắn tới một câu: [ Thu Thu, không có việc gì. ]

Vừa rồi trên mạng thấy nhiều từ ngữ sắc bén như vậy, nàng không khóc.

Vừa rồi nhận được nhiều tin nhắn riêng như vậy, nàng không khóc.

Đối mặt với những ánh mắt nghi hoặc của người khác trong đoàn làm phim, nàng cũng không khóc.

Nhưng hiện tại bởi vì một câu nói của Cận Thủy Lan, chóp mũi của Lục Chẩm Thu chua xót, điện thoại thiếu chút nữa rơi xuống đất, cúi đầu cắn đầu ngón tay, từng chút từng chút, đầu ngón tay bị cắn đến trắng bệch, có dấu răng thật sâu.

"Được rồi." Kỷ Tử Bạc nói: "Lát nữa mọi người giúp đỡ chuyển tiếp nha."

Mối quan hệ của Kỷ Tử Bạc trong giới rất rộng, cô dùng Weibo chính thức của đoàn phim để làm sáng tỏ, trong chốc lát đã tập hợp rất nhiều diễn viên phối âm, đều là những người từng hợp tác với cô, Lục Chẩm Thu cũng nhận được tag, nàng bấm vào, thấy Weibo đăng một tin nhắn: [ Cảm ơn các bạn đã giúp đỡ tuyên truyền, nhưng làm sáng tỏ một chút, đây không phải là video gì đó của cao tầng Tam Thủy, mà là bản thử âm của kịch truyền thanh Động tì.nh mà chúng tôi sắp sửa khởi công, thử âm hoàn chỉnh ở đây, nhấn vào liên kết. ]

Bình luận nóng hổi đầu tiên là bình luận từ Weibo chính thức: [ Chào bạn, lên mạng nói chuyện cần bằng chứng, bạn đã đánh cắp bản thử âm của chúng tôi, lại còn bôi nhọ diễn viên của chúng tôi, yêu cầu bạn xin lỗi cô ấy trong vòng hai giờ, chúng tôi sẽ bảo lưu trách nhiệm pháp lý. ]

Cư dân mạng cũng không phải kẻ ngốc, chỉ dựa vào một đoạn ghi âm nhỏ, liền muốn bôi nhọ một người, là không có khả năng, bất quá bởi vì Lục Chẩm Thu gần đây cùng Lộc Ngôn náo loạn tương đối lớn, Lộc Ngôn lại ám chỉ rõ ràng, cho nên fans của Lộc Ngôn rất hận nàng, mặc kệ là thật hay giả, trước tiên cứ tích cực bôi đen, không nghĩ tới Kỷ Tử Bạc lại cho một đao chí mạng.

Phía dưới Weibo chính thức nhanh chóng thu hút đông đảo người hâm mộ và cư dân mạng ăn dưa, còn có diễn viên phối âm.

Bạch Noãn Noãn: [ Chậc chậc, thì ra thử âm còn có thể chơi như vậy? Bất quá cảm ơn bạn, đã để tôi nghe trước âm thanh của Tố Tố nhà tôi. ]

Tố Tố nhà tôi.

Người hâm mộ của cô nổi lên.

Dù sao bộ kịch truyền thanh [Động t.ình] của bọn họ cũng không có tuyên truyền, ngay cả nhân vật phối âm là ai cũng không công bố, hiện tại một lần công bố hai nhân vật phối âm chính, hơn nữa còn có Bạch Noãn Noãn!

Fans của Bạch Noãn Noãn gào thét dữ dội.

[ A a a a a a, Noãn Noãn, Ma Ma tới rồi! ]

[ Mẹ kiếp, cư nhiên là Noãn Noãn của chúng ta! Noãn Noãn cùng Thu Thu, giá trị mong đợi được kéo đầy! ]

[ Cái tài khoản ảo chó má, ngay cả tiết tấu cũng không có, thật sự trông cậy vào một đoạn ghi âm không có gì để hủy hoại một người đúng không? ]

[ Đã là thời đại gì rồi, còn có kẻ ngu không não như vậy, chết đi! Tôi tuyên bố Thu Thu là con gái mới của tôi! Con gái ghi âm nhiều hơn một chút nha, Ma Ma thích nghe! ]

[ Cứu mạng a a a, nghe xong đoạn thử âm kia, ai có thể không thích Tố Tố! Ai có thể! ]

Ngoài việc fans vui vẻ thanh minh, không ít diễn viên phối âm từng hợp tác với Kỷ Tử Bạc cũng giúp đỡ chuyển tiếp, hi vọng những loại chuyện này sẽ ít đi một chút.

Sau khi Lục Chẩm Thu chuyển tiếp, Weibo chính thức của Trường An cũng hiếm hoi chuyển tiếp, nói trong thời gian hợp tác với nàng, thái độ của Lục Chẩm Thu đối với công việc vô cùng nghiêm túc, tin tưởng nàng không phải loại người như lời đồn.

Còn có những người trước đó cùng Lục Chẩm Thu xã giao ở bữa tiệc.

Những người dẫn chương trình mới quen biết.

Lục Chẩm Thu nhìn thấy những tin nhắn riêng dần dần được thay thế bằng sự an ủi, những lời nói ấm áp đó hiện ra trước mắt nàng qua màn hình, nàng hít một hơi thật sâu, nói với Kỷ Tử Bạc: "Kỷ lão sư, tôi đi ra ngoài một lát."

Nàng muốn bình tĩnh một chút.

Kỷ Tử Bạc hỏi: "Muốn tôi đi cùng cô không?"

Lục Chẩm Thu lắc đầu: "Không cần."

Nàng nói thêm: "Cảm ơn Kỷ lão sư."

Kỷ Tử Bạc nói: "Chuyện nhỏ thôi."

Cổ họng của Lục Chẩm Thu nghẹn lại, nàng chớp chớp mắt, đi ra khỏi phòng riêng, cửa sổ hành lang mở ra, gió lạnh phất phơ, Lục Chẩm Thu vừa đứng hai giây, liền nghe thấy có người kêu: "Thu Thu."

Nàng quay đầu, cư nhiên là Trân Duyên.

Trân Duyên đi đến bên cạnh nàng, Lục Chẩm Thu đứng thẳng, vành mắt đỏ lên, nàng không nghĩ hai lần náo loạn, đều bị Trân Duyên trông thấy, đang miên man suy nghĩ, Trân Duyên đưa cho nàng một tờ khăn giấy, Lục Chẩm Thu hơi giật mình, nàng ngước mắt nhìn Trân Duyên.

"Thật ra hai năm nay, tôi vẫn luôn muốn nói với cô một câu xin lỗi."

Lục Chẩm Thu sững sờ tại chỗ: "Tôi?"

Nàng hoài nghi Trân Duyên có phải uống say hay không.

Trân Duyên cúi đầu nói: "Tôi biết chuyện hai năm trước ảnh hưởng rất lớn đến cô."

Cho dù không phải chủ ý của cô, nhưng vẫn mang đến cho Lục Chẩm Thu ảnh hưởng không nhỏ, nghe nói nàng không nhận được kịch truyền thanh, sau lại lui vòng, nhắc tới chuyện này, Trân Duyên cũng vô cùng áy náy, Lục Chẩm Thu xua tay: "Là lỗi của tôi, là tôi không kịp giao âm."

"Cũng không đến mức..." Trân Duyên dừng một lát, dù sao cũng là chủ đầu tư muốn đổi người, cô trở thành đao phủ, hiện tại không thể trốn tránh trách nhiệm, cô thay đổi lời nói: "Mặc kệ nói thế nào, tôi cũng có lỗi trong chuyện này."

Lục Chẩm Thu cúi đầu, trầm mặc một lát.

Trân Duyên nói: "Bất quá hiện tại thật tốt, nhìn thấy cô một lần nữa trở lại trong giới, tôi cũng rất vui."

Lục Chẩm Thu nhẹ giọng nói: "Cảm ơn Trân Duyên lão sư."

"Không có việc gì." Trân Duyên nói: "Chuyện vừa rồi, cô đừng để trong lòng, trên mạng loại người nào cũng có, chỉ cần muốn bôi đen cô, chuyện gì cũng có thể làm được."

Lục Chẩm Thu gật đầu.

Trân Duyên nói xong, cùng Lục Chẩm Thu nhìn nhau cười, chuẩn bị xoay người trở về, cô đột nhiên lại nhớ tới, quay đầu hỏi Lục Chẩm Thu: "Đúng rồi, Cẩm Tú lúc trước có nhờ tôi hỏi, lịch trình tiếp theo của cô có kín hay không?"

"Cẩm Tú?" Lục Chẩm Thu hỏi: "Phòng làm việc Cẩm Tú sao?"

"Đúng vậy." Trân Duyên gật đầu: "Hai năm trước bọn họ có kéo tôi hỏi qua, nhưng khi đó cô không trả lời."

Lục Chẩm Thu nghi hoặc: "Hai năm trước?"

Trân Duyên vẻ mặt nghiêm túc: "Đúng vậy, hai năm trước không phải cô đã rời khỏi đoàn làm phim của tôi sao? Bọn họ muốn cô đến chỗ họ, cho nên đã kéo tôi hỏi thăm, không phải tôi đã nhờ Thịnh Hạ hỏi cô sao?"

Lục Chẩm Thu toàn thân phát lạnh: "Thịnh Hạ?"

"Đúng vậy." Trân Duyên nói: "Thịnh Hạ và nhà đầu tư của tôi có quen biết, lúc ấy đã từng đến đoàn làm phim, khi đó quan hệ giữa tôi và cô, không phải có chút... Về sau tôi thấy cô có phối qua kịch truyền thanh của Thịnh Hạ, vì vậy tôi hỏi thử Thịnh Hạ, cô ấy nói rất quen thuộc với cô, cho nên tôi nhờ cô ấy hỏi cô." Cô cười cười, khi đó quả thật cũng muốn thông qua Lục Chẩm Thu đến đoàn làm phim Cẩm Tú, khôi phục quan hệ với nàng, dù sao cô cũng vô cùng hài lòng với bản thử âm của Lục Chẩm Thu, còn muốn sau này có cơ hội tiếp tục hợp tác.

Nhưng không nghĩ tới, Lục Chẩm Thu không hồi âm.

Khi đó, cô cảm thấy Lục Chẩm Thu chắc không muốn dính dáng đến mình, mới không hồi âm, cho nên cũng không hỏi tiếp.

Lục Chẩm Thu nghe vậy sắc mặt trắng bệch, nhạy bén bắt được một đường, nhưng lại nghĩ không ra liên hệ, chỉ là loáng thoáng, suy nghĩ phát tán.

Hai năm trước, Trân Duyên nhờ Đường Nghênh Hạ, kịch truyền thanh Cẩm Tú.

Nhưng Đường Nghênh Hạ không có nói với nàng.

2

Là đã quên sao?

Vậy sau đó Kỷ Tử Bạc gửi tin nhắn thì sao? Cũng không có?

Còn khoảng thời gian lúc trước nàng không nhận được thông báo của Trân Duyên, thật sự là ngoài ý muốn sao?

Nhiều sự trùng hợp như vậy, nàng bắt đầu không tin chỉ là trùng hợp, Lục Chẩm Thu nắm chặt tay, móng tay véo vào lòng bàn tay đau đớn, thân thể căng thẳng, nàng nói với Trân Duyên: "Trân Duyên lão sư, tôi có việc phải đi trước, phiền cô nói với Kỷ lão sư một tiếng."

Trân Duyên: "Được, trên đường cẩn thận."

Lục Chẩm Thu gật đầu: "Được."

Nàng quay đầu rời khỏi quán, ở cửa bắt xe, không về nhà, mà báo với tài xế tiểu khu của Đường Nghênh Hạ, dọc trên đường đi, thân thể nàng trước sau căng thẳng, suy nghĩ rối bời, lúc xuống xe bị gió lạnh thổi đến thanh tỉnh một chút, lúc trả tiền nhìn thấy lòng bàn tay bị móng tay véo đến chảy máu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.