Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Chương 53: Hiếm Khi Hắn Nói Ra Sự Thật



Hiện tại cả ba đang ngồi thư thả dùng trà bên trong nhà kính mát mẻ, Lý Khiêm nói thật đúng đáng ra cô nên vào đây sớm hơn a, trong này vừa mát lại vừa có sữa uống quả đúng là nơi lý tưởng để thư thả, ông bà nội Lý thật có mắt nhìn ngắm trúng mảnh đất tốt như vậy.

Lý Khiêm đang trò chuyện cùng ông ngoại, nói mấy chuyện gì mà cô có nghe cũng không hiểu hết được. Hắn vừa nói vừa bóc vỏ cam rồi đưa qua cho cục cưng nhỏ, thấy cô vui vẻ ăn hết, hắn hài lòng bóc thêm mấy quả nữa.

- Bây giờ cháu có thể nói lý do được rồi chứ?

Hắn ta vừa vặn bóc được thêm một quả, vừa đút cô ăn vừa trả lời.

- Bọn nó đã tìm đến em ấy, đến lúc Y nhi cần biết sự thật rồi.

Nghe tới tên mình Hoạ Y mới tập trung lắng nghe câu chuyện tiếp theo của hai người. Cô nhìn thấy phản ứng lo lắng của ông ngoại, ông thương cảm nhìn đứa cháu nhỏ, thốt lên một câu không lớn không nhỏ, như là đang nói chuyện một mình.

- Đứa cháu gái tội nghiệp của ta...

Bách Lý Hoạ Y không nhịn được sự khó hiểu trong lòng liền hỏi.

- Sự thật liên quan đến cháu sao?

Ông Ngoại Mộc nhẹ gật đầu, ão não thốt lên.

- Y Y bé bỏng của chúng ta đã lớn rồi, chuyện gì nên biết cũng phải biết thôi, ta cũng không thể che giấu tảng đá bấp bênh trong lòng này mãi được...

Thái độ của ông thực sự nghiêm túc, coi ra sự việc mà ông sắp nói ắt hẳn rất quan trọng. Hoạ Y dâng lên cảm giác sợ hãi khó hiểu trong lòng.

- Cha mẹ của cháu năm xưa cùng là cảnh sát gương mẫu, rất được lòng mọi người. Lần đó hai đứa chúng nó vướng vào một vụ án rắc rối, nhưng khi sự thật sắp được phơi bài bọn người kia đã ra tay trước Hoạ Y à.....

Nói tới đây ông ngoại ảo não, ông nắm chặt ly trà trong tay, đáy mắt u sầu buồn bã.

Ngay khi ông vừa nhắc đến ba mẹ, Hoạ Y bỗng chốc nhớ lại tập tài liệu trong ngăn kéo kia, cô bé bỗng chốc tuổi thân, mi mắt đã ánh chút nước mặn. Lý Khiêm lấy tay hắn đan vào tay cô, như là an ủi cũng như là động viên. Lúc này ông ngoại Mộc lại tiếp tục kể.



- Vụ tai nạn giao thông năm đó không phải là ngẫu nhiên, mà ở trong đội điều tra mật có gián điệp, tiết lộ lộ trình của ba mẹ cháu nên bọn người kia mới có cơ hội ra tay. Sau chuyện đó vì để bảo đảm an toàn cho cháu nên ta đã mang cháu đến giấu ở đây và nói dối đấy chỉ là tai nạạn.....

Hoạ Y nước mắt nghẹn trào, cô nhớ như inh cái ngày định mệnh đó, chỉ trong tích tắc thôi, ánh sáng chói mắt loé lên rồi chợt biến, đã lấy đi sinh mạng của hai người thân yêu.

Chiều hôm đấy ba mẹ được tan làm sớm, cả gia đình hiếm hoi có dịp đi chơi cùng nhau, nào ngời có một chiếc xe container lớn lao thẳng về phía xe của gia đình cô. Hoạ Y may mắn sống sót cũng nhờ mẹ đã hi dinh thân mình ôm gọn cô vào lòng, nhờ vậy mà Hoạ Y cầm cự được chút hơi thở mỏng manh. Sau này cô dọn đến sống cùng ông bà ngoại, đương nhiên cảnh tượng ám ảnh đó luôn là ác mộng nhấn chìm cô hằng đêm, Hoạ Y một đứa trẻ 6 tuổi luôn cố che giấu nỗi đau thấu trời này, cho đến khi cô gặp Lý Khiêm thì ác mộng ấy mới dần biến mất.

Hoá ra đây không phải tai nạn, ba mẹ cô bị người ta hãm hai, thật ác!! Bọn khốn cướp đi hai người quan trọng của cô, khiến cô phải sống cảnh mồ côi mồ cúc như thế suốt quãng đời đằng đẳng. Còn ông bà ngoại Mộc, họ mất đi những đứa con quý báu.

Cơn đau giằng xé âm ỉ trong tim, lắm lúc cô thấy ghen tị với những đứa trẻ xung quanh, chúng nó có ba mẹ thương yêu, có ba mẹ để nhõng nhẽo, làm trò, thật ghen tị! Còn cô...., Hoạ Y khóc nấc lên, cô cũng lờ mờ đoán được sự tình nhưng khi nghe ông kể thì cô không thể kìm lòng mình được.

Lý Khiêm bế cô ngồi vào lòng hắn, hắn không nói gì chỉ ôm cô vỗ nhè nhẹ vào lưng như đứa trẻ cần được dỗ dành, tuy không nói nhưng trong lòng hắn sớm đã như biển lửa. Hắn sót bé con khóc thương tâm đến thế, lại càng căm hận những kẻ đã làm cô rơi lệ ngày hôm nay.

Bách Lý Hoạ Y khóc cho hết phần uất, khi tâm đã bình tâm được phân nữa, cô đặt ra câu hỏi đánh thăng vào trọng tâm.

- Vậy ra anh đã biết hết mọi chuyện ngay từ đầu.... Kể em nghe những điều em chưa được biết?

Hiện tại ánh mắt Hoa Y nhìn hắn biết bao nhiêu mong đợi, từ trước đến nay những vấn đề mà hắn từ chối trả lời cô cũng không đề cập đến lần hai, lần này phá lệ cô hỏi hắn hai lần chuyện này cũng hy vọng hắn ta sẽ đáp trả.

Trước câu hỏi nghiêm túc của cô, hắn cũng không định che giấu, hiếm khi hắn kể chuyện như bây giờ.

- Lão già đó có biệt danh là K, người đứng sau cái chết của ba mẹ em, hiện tại nhắm vào em. Hoạ Y à em đủ thông minh để hiểu vì sao tôi lại nói sự thật cho em biết mà nhỉ....

Đúng! Hoạ Y biết nguyên do là gì, hắn ta muốn cô đề phòng cảnh giác, nhìn đời bằng ánh mắt thực tế hơn, đồng thời hắn muốn cô hãy dựa vào hắn, tin tưởng hắn...

Lý Khiêm thấy ánh mắt Hoạ Y rũ xuống, âm trầm buồn bã, vô thức cắn móng tay biểu hiện sự lo lắng. Hắn hơi nhâu mài gỡ tay cô xuống, tiện thể nắm trọn bàn tay nhỏ ấy. Ghé sát vào tai cô thì thầm chỉ đủ cho mình cô nghe.

- An phận bênh cạnh tôi...xem tôi quét sạch bàn cờ này cho em!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.