Ngày mùng 10 tháng 10 cuối cùng cũng đến. Đến tham dự lễ sắc phong của Đế quốc Đại La là các đại diện đến từ hàng trăm quốc gia trong các quốc gia nhân loại. Lễ sắc phong Đế quốc Thượng phẩm nói trắng ra thì là tự phong. Vì trong quốc thổ của nhân loại, Đế quốc Thượng phẩm đã có cấp bậc cao nhất rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL Đại biểu đến từ các nước ngồi vào các vị trí đã được sắp xếp từ trước căn cứ theo địa vị và thân phận của họ. Đầu tiên là Hoàng đế Bệ hạ Đế quốc Đại La phát biểu lời mở đầu. Đương nhiên là một bài văn đầy khuôn mẫu. Tiếp đó mới đến Tinh La Điện bắt đầu vào việc chính. Nghi lễ thăng cấp Đế quốc Thượng phẩm tuy lấy danh nghĩa Hoàng thất Đế quốc, nhưng thực tế ai cũng hiểu, một quốc gia có lớn mạnh hay không phụ thuộc vào thế lực trụ cột phía sau nó. Trụ cột của Đế quốc Đại La, không có gì phải nghi ngờ, đương nhiên là Tinh La Điện. Trác Bất Đàn thần thái bình thản nhìn ra xung quanh. Lúc này có biết bao nhiêu hào kiệt đều đang tụ họp tại Đế quốc Đại La để chứng kiến thời khắc lịch sử này. - Cảm tạ chư vị bằng hữu đã nghìn dặm đường xa đến đây. Đế quốc Đại La ta trước nay luôn có thiện chí với tất cả. Dù là mối bang giao giữa hai nước, hay sự qua lại giữa các cá nhân thì đều coi trọng sự hòa thuận. Nhưng vài năm gần đây, sự sinh tồn của khu vực phía Đông liên tiếp gặp phải sự uy hiếp, dẫn đến các nước không thể không kết thành đồng minh, tiến cử Tinh La Điện làm Minh chủ. Tinh La Điện ta vì sự an toàn của khu vực đã không chối từ. Hôm nay mời chư vị bằng hữu đến là để làm chứng, Đế quốc Đại La từ nay thay đổi cờ hiệu, tự phong Đế quốc Thượng phẩm, bảo vệ an ninh cho khu vực phía Đông. Giọng nói dõng dạc của Trác Bất Đàn vang bên tai tất cả mọi người. - Ai ai cũng biết, quốc thổ nhân loại từ trước tới nay đều coi trọng những kẻ có khả năng. Dù là Đế quốc Thượng phẩm cũng vậy. Đế quốc Đại La ta đã được tiến cử làm Minh chủ khu vực phía Đông, Tinh La Điện ta tự xét về thực lực thấy cũng đã đạt được yêu cầu cơ bản của một Đế quốc Thượng phẩm. Khẩu khí Trác Bất Đàn không cao ngạo, cũng chẳng tự hạ thấp mình. Hắn biết giờ là lúc sắc phong, không phải lúc trầm lặng, nên ra vẻ thì phải ra vẻ, nếu không sao có thể khiến người khác phục tùng? - Lễ sắc phong lần này cũng đã trưng cầu ý kiến của Đế quốc Cửu Ô và Đế quốc Thiên Hành, cũng đã nhận được sự trả lời rõ ràng. Vì thế, về tình và lý Đế quốc Đại La đều có đủ. Hai Đế quốc cũng rất nể mặt, Đại Thần tông các hạ của Cửu Ô Thần Miếu và Đại Cung chủ các hạ của Đế Thích Cung cũng đến tham dự. Đó là niềm vinh hạnh của Đế quốc Đại La! Ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về Cửu Ô Thần Miếu và Đế Thích Cung. Thật ra họ cũng tò mò tại sao Cửu Ô Thần Miếu và Đế Thích Cung lại dễ nói chuyện đến vậy? Lẽ nào hoàn toàn không có ý kiến phản đối nào sao? - Xin mời hai vị cao nhân lên đây cùng gặp mặt mọi người! Trác Bất Đàn khẽ vỗ tay mời chân thành. Đại Thần tông và Đại Cung chủ nghe Trác Bất Đàn công khai mời như vậy cũng không tiện từ chối, liền đứng dậy đi lên trên. Hai người này đều là tuyệt thế cường giả vang danh khắp các quốc gia nhân loại. Vừa đi ra, khí trường đã khác hẳn mọi người, khí chất ngẫu nhiên lộ ra đó thôi cũng khiến tất cả phải cảm thán. Đây chính là cao thủ đó, tuyệt thế cao thủ! Trác Bất Đàn nắm quyền mời: - Trác mỗ thật sự vô cùng vinh hạnh mời được hai vị lên đây! Đại Thần tông mỉm cười: - Trác Điện chủ, sau này chúng ta cùng một tầng cấp, không cần phải khách khí như vậy. Chu Cung chủ thấy có phải không? Đại Cung chủ của Đế Thích Cung có họ Chu, tên Chu Đồng. Hôm đó hắn cũng quan sát trận chiến ở ngoài thành Đông, cũng đã biết về Tần Vô Song tuổi trẻ tài cao. Chỉ có điều, về phương diện nhìn người thì kém hơn nhiều so với Đại Thần tông của Cửu Ô Thần Miếu, nên không thay đổi quyết sách vì nhân tố Tần Vô Song. Lúc này hắn chỉ muốn xem sách lược của Cửu Ô Thần Miếu rồi mới tùy cơ hành sự. Nghe Đại Thần tông hỏi vậy, hắn tươi cười nói: - Đại Thần tông là cao nhân một đời, lời nói đương nhiên đúng. Ngài đã nói vậy thì sai sao được? Ha ha… Đại Thần tông nhìn Chu Đồng đầy ý tứ sâu xa, cười nói: - Chu Cung chủ, nhiều năm rồi không gặp, ngài vẫn thật dí dỏm. - Đại Thần tông phong thái vẫn như xưa, đáng mừng, đáng mừng! Hai người này khách khí qua khách khí lại, Trác Bất Đàn cười nói: - Hai vị là người đứng đầu những Tông môn lớn mạnh nhất các quốc gia nhân loại đương nhiên phong thái vượt trội. Hôm nay mời được cao nhân đức cao vọng trọng như hai vị, cũng là thể diện của Tinh La Điện, là vinh hạnh của Đế quốc Đại La! Đại Thần tông cười: - Trác Điện chủ khách khí quá rồi. Ta thấy khí tượng Đế quốc Đại La bất phàm, thực lực Tinh La Điện cũng tiến bộ rất nhiều. Đương nhiên có thể thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm. Đế quốc Cửu Ô ta không qua lại nhiều với các quốc gia phía Đông nhưng nếu tình hình vùng này được cải thiện nhờ Đế quốc Đại La thì cũng là một chuyện tốt. Đế quốc Cửu Ô ta đương nhiên sẽ không gây khó dễ. Đại Thần tông có ý toại nguyện cho Tinh La Điện, kết mối thiện duyên nên lời nói đầy sự khích lệ. Những lời nói đó có phần ngoài dự liệu ban đầu của Chu Đồng. Chu Đồng vốn nghĩ sách lược của Cửu Ô Thần Miếu chắc chắn giống như Đế Thích Cung, đợi phản ứng của Cửu Cung Phái. Ban đầu giữ thái độ trung lập, khi tranh chấp giữa Cửu Cung Phái và Tinh La Điện có kết quả thì mới tính sách lược cũng không muộn. Nhưng nay nhìn biểu hiện của Đại Thần tông, dường như không hề có ý định gió chiều nào che chiều ấy, mà rất rõ ràng là ủng hộ Tinh La Điện! - Thế này là tại sao? Trong đầu Chu Đồng hiện lên một dấu hỏi to đùng. Hắn không thể ngờ Cửu Ô Thần Miếu lại có thái độ rõ ràng đến mức này! Chuyện không bình thường chắc chắn có nguyên nhân của nó. Chu Đồng là người thông minh, thấy Đại Thần tông như vậy trong đầu đã có giữ lại một phần chủ ý, đẩy thuyền xuôi dòng, nói: - Đúng như Đại Thần tông nói, cục diện phía Đông có thể được cải thiện nhờ sự lớn mạnh của Đế quốc Đại La thì đúng là chuyện tốt lành! Đúng như Trác Điện chủ đã nói, Đại lục Thiên Huyền kẻ có khả năng thì hưởng nhiều… Những lời hắn nói nghe không giống phản đối cũng chẳng phải ủng hộ. Dù sao trong những lời đó vẫn có cái đáng để bàn bạc, thảo luận. Rất nhiều người Tinh La Điện nghe là hiểu, thái độ của Đế Thích Cung không được rõ ràng như Cửu Ô Thần Miếu. Nhưng họ cũng không vội. Thái độ của Cửu Ô Thần Miếu đã có thể nói là chuyện mừng ngoài sức mong đợi. Còn thái độ mập mờ của Đế Thích Cung không hề nằm ngoài dự đoán. Trác Bất Đàn mỉm cười: - Lần này Đế quốc Đại La ta thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm, nếu không thay đổi được cục diện phía Đông thì sao xứng với việc nhiều đồng minh ủng hộ bọn ta làm Minh chủ? Nhị vị, Đế quốc Đại La ta chắc chắn sẽ dốc hết sức để tiền đồ của mảnh đất này ngày một sáng lạng! Lời nói còn chưa dứt phía dưới tiếng vỗ tay đã vang lên như sấm. Đương nhiên đó đều xuất phát từ những quốc gia trong khu vực phía Đông. Một là cổ vũ Minh chủ, hai đó cũng là một cách thể hiện thái độ! Trong tràng pháo tay vang dội bỗng vang lên một tiếng cười lạnh lẽo. Tiếng cười này âm u, hiểm ác, tự như trận âm phong thổi đến từ địa ngục khiến người nghe phải lạnh xương sống. Tần Vô Song bất giác chạm tay vào Thần Tú Cung. Hắn lập tức đã nhận ra, tiếng cười này đến từ Tả Thiên Tứ. Đã sớm đoán rằng hắn sẽ đến, cuối cùng hắn cũng đến! Hắn không mặc ý cười lớn, cũng không cố ý gây huyên náo nhưng chỉ một tiếng cười như có như không đó cũng khiến tiếng vỗ tay tắt lịm. Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì nhìn nhau. Kẻ nên đến cuối cùng cũng đến. Quả nhiên, trên bầu trời, một cái bóng đen như đang bay từ trên trời xuống, cảm giác như một đám mây đen đang bay nhanh bỗng rơi xuống đất. Chạm đất không một tiếng động, biến thành một hình người, Tả Thiên Tứ xuất hiện trước mặt tất cả mọi người. Tả Thiên Tứ đứng ở trung tâm, khoanh tay cười lạnh lùng nhìn người của Tinh La Điện. - Trác Bất Đàn, ta đã từng nói, ta nhất định sẽ quay lại. Tả Thiên Tứ gằn giọng nói từng chữ như muốn trút hết nộ hỏa cho hai lần thất bại trước. Trác Bất Đàn bình thản nói: - Tả Thiên Tứ, chuyện gì cũng quá tam ba bận. Đây là lần thứ ba ngươi xâm phạm Đế quốc Đại La. Hai lần trước đều cho ngươi ra đi trong ung dung. Lần này nếu ngươi còn gây chuyện, trước mặt nhiều đồng đạo bằng hữu như vậy, ngươi phải biết là Tinh La Điện không có bất cứ điều gì đuối lý. - Nói ít thôi! Tả Thiên Tứ không muốn đấu võ mồm: - Hôm nay ta đến không phải thảo luận với ngươi việc có lý hay không. Các ngươi vừa nói, kẻ có năng lực thì hưởng nhiều. Kẻ có năng lực, làm thế nào để biết? Đó chính là thực lực. Đế quốc Đại La ngươi muốn thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm, cũng tốt thôi, cho ta xem thực lực! Nếu có thực lực thật thì Tả Thiên Tứ ta tuyệt đối không can thiệp, chỉ ở lại uống chén rượu mừng với các ngươi! Truân Trung Trì cười lạnh nói: - Rất xin lỗi, dù là rượu mừng thì Đế quốc Đại La ta cũng không định mời kẻ thù uống. Cửu Cung Phái ngươi xâm phạm Đế quốc Đại La hết lần này đến lần khác, hôm nay đến cũng không có thiện ý. Rốt cuộc muốn gì thì nói thẳng ra đi! Tả Thiên Tứ cười lạnh, liếc nhìn Đại Thần tông và Chu Đồng, hỏi: - Nhị vị, thư ta gửi các vị đã nhận được chứ? Đại Thần tông cười không nói gì, Chu Đồng thì nói: - Đương nhiên đã nhận được! - Thật hiếm khi hai vị lại dễ dãi như vậy. Mấy trăm năm nay, các quốc gia nhân loại chưa từng xuất hiện thêm Đế quốc Thượng phẩm. Nếu xuất hiện một ngoại lệ, hai vị lại không suy nghĩ cẩn thận đã chấp nhận rồi? Là do hai vị dễ dãi, hay nhiều năm sống trong yên bình đã làm nhụt ý chí của các vị, nhiều thêm một chuyện không bằng ít đi một chuyện? Tả Thiên Tứ không hề che giấu sự chế giễu. Đại Thần tông vẫn thản nhiên, miệng vẫn cười nụ cười thâm sâu khó đoán. Đương nhiên hắn sẽ không giải thích dài dòng với Tả Thiên Tứ. Tả Thiên Tứ một đời ăn nói sắc xảo, hắn có đấu võ mồm với Tả Thiên Tứ cũng chẳng cần thiết. Chu Đồng bị Tả Thiên Tứ nói như vậy thì trong lòng thấy khó chịu, nhưng thấy Đại Thần tông thản nhiên như vậy hắn cũng không nói gì.