Khí Thiếp Vương Gia

Chương 92: Gặp lại Đình Nam – Phần 1



Âu Dương Thanh Minh trong lòng tự giễu, đây là muốn cho hắn đến biên quan chịu chết! Đáng tiếc chiến sự biên quan lúc này cũng chỉ là 1 hoảng tử mà thôi [ý là ko có gì phải lo sợ], hắn căn bản không cần đến biên quan, nhưng giờ phút này hắn không muốn nói với Tiếu Vân Thiên việc này. Bởi vì hắn còn cần xác định thêm “Thần tuân chỉ!”

Âu Dương Thanh Minh trở về Vương phủ, Duẫn Lâm đã được hạ táng. Hắn không đến thăm Y Tình, bởi vì nụ hôn ngoài ý muốn đêm qua làm cho hắn thực rung động, không thể đối mặt với cảm xúc trong lòng mình, Thiên Tình vừa mới chết vài ngày mà thôi, hắn thật sự không nên động tâm với người khác. Hơn nữa cái chết của Duẫn Lâm cũng có liên quan đến hắn, cho nên trong lòng rất rối rắm, 1 mình đi mua rượu

Mai Nguyệt điện.

Bạch Mai Nhi rời đi không lâu, Lạc Đình Nam thật sự đến đây

Nhìn thấy thân ảnh quen thuộc ở cửa, đôi mắt Thiên Tình đỏ lên, suýt nữa rơi lệ, có thể lại nhìn thấy Đình Nam, thật tốt! Nhịn không được nỉ non trong lòng “Đình Nam!”

Nhưng rất nhanh, nàng đã che giấu tâm tư của mình, nàng bây giờ là Mạc Y Tình, không thể nhận hắn, chỉ cần xác định hắn không có việc gì là tốt rồi. Trong lòng không còn vướng bận, đời này cũng an tâm, nếu hắn vì cứu mình mà bị Âu Dương Thanh Minh nhốt vào đại lao chịu khổ, cả đời này nàng lại càng nợ hắn nhiều hơn

Vẫn trường bào màu trắng như trước, ở cửa Mai Nguyệt điện, hắn ngừng lại, có vẻ tiêu điều mà tịch liêu, nhìn cửa điện cao lớn, hắn nhíu mi trầm tư, trong lòng hối hận lúc trước không cùng đi với nàng, nếu hắn cùng nàng rời đi, có lẽ sẽ không có 1 màn thống khổ hôm nay, nếu hắn có thể tìm ra nàng sớm hơn 1 chút, nếu hắn bỏ mặc tất cả, mang theo nàng rời đi, nàng sẽ không chết thảm?

“Tiểu thư, người đó là đại phu sao?” tiểu Đường nhìn thấy bóng người đứng trước cửa, có chút khẩn trương, lại là 1 nam tử bộ dáng tao nhã, thoạt nhìn sắc mặt u mịch. Trên lưng có cái hòng thuốc, thân ảnh màu trắng đó cho dù không nói 1 lời nhưng vẫn không che giấu được hơi thở nho nhã của hắn

Thiên Tình lẳng lặng nhìn Lạc Đình Nam, trường bào tuyết trắng sạch sẽ không nhiễm chút tro bụi, mái tóc búi chỉnh tề phía sau, không có chút hỗn động, hắn vẫn thích sạch sẽ như vậy, không nhỏi cong môi cười, những ngày ở vương phủ, chỉ có Lạc Đình Nam đối xử tốt với nàng như bằng hữu. Đời này, nàng vô cùng cảm kích hắn

Nàng nghĩ nếu người nàng gặp ngay từ đầu là Lạc Đình Nam, có lẽ sẽ không có chuyện ngày hôm nay, nhưng vận mệnh xoay chuyển, ai cũng không thể tiên đoán

Lạc Đình Nam đè nén cảm xúc trong lòng, lúc này mới đem tầm mắt chuyển vào trong điện, hai người ánh mắt giao nhau, trong phút chốc, loại cảm giác khác thường nổi lên trong lòng, thậm chí có chút cảm giác kích động. Lạc Đình Nam nhìn chăm chú Thiên Tình đứng ở cửa, trong mắt hiện lên 1 tia si mê, bất giác nỉ non “Thiên Tình?”

Hắn không ngờ ở Mai Nguyệt điện còn có thể nhìn thấy bóng hình quen thuộc, kinh hỉ bước vào, lúc này mới phát hiện, đó không phải Thiên Tình, chỉ là rất giống mà thôi, nữ tử trước mắt rất xinh đẹp, rất ôn nhu, đồng thời cũng là 1 nữ tử thật độc đáo, không nhiễm bụi của nhân gian, tựa như 1 tiên tử giáng xuống phàm trần

Lạc Đình Nam thu hồi ánh mắt mê ly của mình “Cô nương, nhìn thấy ngươi, ta giống như thấy được 1 cố nhân!”

Thiên Tình thở dài trong lòng , sợ hắn nghi ngờ, nàng nói nhanh “Ngài là Lạc đại phu sao?”

“Ta là Lạc Đình Nam!” Lạc Đình Nam gật đầu “Cô nương bị thương sao?”

” Đúng vậy!” Thiên Tình cười cười, trong lúc nhất thời cảm khái “Kiếm thương [vết thương do kiếm] phía sau lưng ta không biết ra sao, muốn đại phu nhìn xem!”

Lạc Đình Nam phức tạp vào vào ánh mắt của nàng, trong lúc nhất thời ngây ngẩn, ánh mắt trong suốt làm cho hắn có chút mất hồn, Thiên Tình cũng có ánh mắt trong suốt như vậy. Lắc lắc đầu, Lạc Đình Nam mang theo ngữ khí không chút cảm tình, thản nhiên nhìn Thiên Tình nói “Vậy thỉnh cô nương vào trong nội thất!”

Nếu là vết thương sau lưng thì không thể tùy tiện, nhưng lương y như từ mẫu, hắn miễn cưỡng xem bệnh cho nàng

Cũng từng ở trong phòng này hắn xem vết thương trước ngực Thiên Tình, khi đó nàng yếu ớt nằm trên giường, người đầy vết thương, khuôn mặt nhỏ nhắn quật cười, quật cường đến mức làm cho người ta đau lòng?

“Lạc đại phu có tâm sự sao?” Thiên Tình thấy hắn thất thần, không khỏi lên tiếng hỏi

Ách! Lại thất thần.

Lạc Đình Nam lắc đầu. Hai người đi vào, Thiên Tình ghé vào trên ghế, cởi bỏ vạt áo, Lạc Đình Nam kiểm tra miệng vết thương của nàng, đã khép lại không tồi “Chỉ còn vài ngày nữa là khỏi, không nên để vào nước!”

“Đây là ngưng phu lộ [tên 1 loại thuốc], mỗi ngày thoa 1 chút thì sẽ không để sẹo!” ánh mắt dừng ở vết sẹo xấu xí trên da thịt trắng nõn của nàng, ánh mắt trầm xuống, thấp giọng mở miệng

” Một ngày ba lần, nếu không đủ thì có thể đến xin ta!” Đem thuốc đổ 1 chút ra lòng bàn tay, hơi dùng nội lực, ngưng lộ được luyện chế từ trăm loại dược liệu tiến vào vết sẹo sau lưng Thiên Tình. Da thịt tiếp xúc, Lạc Đình Nam chấn động

Trong mắt lộ ra sự kinh ngạc không che giấu được, nữ tử này giống hệt Thiên Tình, ngay cả da thịt của nàng cũng đem lại cho hắn xúc cảm quen thuộc

“Đa tạ Lạc đại phu, ta sẽ nhớ kỹ!” Thiên Tình mặc quần áo, nở 1 nụ cười với Lạc Đình Nam. Hắn lần trước cũng bôi thuốc cho nàng. Loại thuốc đó bây giờ hẳn còn đang ở trong phòng này đi

Dưới khoảng cách gần, Lạc Đình Nam nâng mắt lẳng lặng nhìn Thiên Tình, ánh mắt của nàng làm cho hắn bỗng nhiên cảm thấy thiên ti vạn lũ quấn quanh trong lòng, rối rắm, có thể nào cũng không thể phá tan

“Đúng rồi! Lạc đại phu, vừa rồi vào cửa ngài có nói ta trông giống cố nhân của ngài?” Thiên Tình thấy hắn kinh ngạc, không khỏi thắc mắc

” Đúng vậy! Nàng là nữ nhân xinh đẹp, ôn nhu, kiên cường, thiện lương nhất trên đời này!” 1 câu chữ giản đơn từ trong miệng hắn tràn ra, bao hàm đau lòng và thương tiếc

“Đáng tiếc nàng đã chết!”

“Nga!” Thiên Tình giả vờ không biết ” Thực xin lỗi! Ta không biết!”

“Không sao!” Lạc Đình Nam có chút cô đơn, xoay người, như thế nào lại thấy hốc mắt ẩm ướt

” Thực xin lỗi!” Thiên Tình tiếp tục nói “Lạc đại phu thật sự là 1 người trọng tình trọng nghĩa, ta tin vị cố nhân kia khi nghe được những lời ngài nói nhất định sẽ rất vui mừng, ngài cũng đừng nên đau lòng quá, có lẽ nàng đã đầu thai 1 lần nữa. Con người sống trên thế gian chính là phải chịu khổ, có thay đổi 1 thân phận, bắt đầu 1 cuộc sống mới, không phải càng hạnh phúc sao? Công tử, nếu mọi chuyện đã qua, công tử vì sao lại không dứt bỏ phiền não, bắt đầu cuộc sống mới? Như vậy thì người dưới suối vàng cũng có thể yên tâm mà nhắm mắt, không phải sao?”

” Ách!” Lạc Đình Nam không ngờ nàng sẽ nói như vậy “Cô nương thật rất biết giải thích về nhân sinh!”

“Đúng vậy! ta có nhớ 1 vị cố nhân cũng từng nói với ta, nguyện vọng của hắn là cả đời có đôi, đây cũng là 1 nguyện vọng đẹp, nhưng mà nhân sinh cũng rất khó có thể 1 đời 1 đôi, có phải không? Bất quá, ta lại đang hướng tới điều đó!”

Trong lòng Lạc Đình Nam sáng lên, lẩm bẩm nói “Cả đời 1 đôi!”

“Đúng vậy! Đây là 1 nguyện vọng rất đẹp, có phải không Lạc đại phu?” Thiên Tình chính là muốn hắn không còn dây dưa quá khứ mà muốn hắn theo đuổi cuộc sống mới, không biết hắn có nghe hiểu được hay không!

Hắn chung quy không nhận ra nàng, không nhận ra nàng! Nàng cũng không muốn cho hắn nhận ra, nàng muốn 1 cuộc sống khoái hoạt. Bây giờ vẫn còn 1 chuyện không biết phải thế nào, Âu Dương Thanh Minh rốt cuộc đem Liên nhi đi đâu rồi? Nghĩ đến Liên nhi, lòng nàng trở nên rối rắm, sắc mặt cũng u ám theo

Lạc Đình Nam thần sắc phức tạp đánh giá Thiên Tình “Có phải cô nương có ý trung nhân mà không thể cùng hắn nắm tay đến già?”

Thiên Tình lắc đầu cười cười “Căn bản không phải ta không biết, chỉ là hắn có rất nhiều người có thể nắm tay đến già, cho dù ta có muốn thì cũng chỉ là 1 nguyện vọng mà thôi, bất quá, đó là chuyện trước kia rồi, rất xa xôi, xa xôi như 1 đời!”

Nói xong, nàng cười sáng lạn. Bây giờ nói ra thì có ý nghĩa gì, muốn hỏi hắn có biết chuyện của Liên nhi không, nhưng nói ra lại sợ sẽ khiến hắn hoài nghi. Trong lúc nhất thời, trong lòng thực rối rắm

Tiểu Đường thấy hai người tán gẫu rất nhiều cũng rất vui vẻ, đi pha trà, đưa tới “Tiểu thư, Lạc đại phu, các ngươi uống trà tán gẫu đi!”

” Ách!” Lạc Đình Nam đưa mắt nhìn tiểu nha hoàn “Đa tạ!”

Tiểu Đường ngượng ngùng lui sang 1 bên, không quấy rầy bọn họ nói chuyện, nàng cảm thấy tiểu thư không giống với trước đây, trước kia tiểu thư vừa nhìn thấy người lạ thì liền run lên, bây giờ nàng cư nhiên có thể cùng người ta nói cười, hơn nữa còn nói rất nhiều. Nàng thật sự vui vẻ khi thấy tiểu thư như vậy

“Tôn tính đại danh của cô nương?”

“Mạc Y Tình!”

” Tên rất hay!” Lạc Đình Nam thì thào tự nói.” Nếu người ta cả đời không biết yêu thì tốt biết bao!”

” Đúng vậy!”

” Nghe nói nànẩng thân cứu Vương gia!” Nếu không phải Bạch Mai Nhi nói nàng cứu Vương gia, Lạc Đình Nam cũng sẽ không đến đây, hắn cho tới bây giờ không thể chữa bệnh tùy tiện cho người khác, bởi vì hắn là quân y

“Cô nương thấy vương gia là người thế nào?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.