Cậu chết do tai nạn xe, ngày cậu chết trùng hợp rơi vào đúng ngày kỷ niệm một năm yêu nhau của cậu cùng đối phương.
Đối phương là một người không chung thủy, là một tên tra nam hàng thật thứ thật, dù đã quen cậu nhưng vẫn còn lăng nhăng ở bên ngoài cùng nhiều trai xinh gái đẹp khác.
Lâm Nhiễm Trần ban đầu vì yêu nên nhẫn nhịn, nhưng người này lại cứ được nước lấn tới hoàn toàn không xem cậu ra gì khiến cậu chết tâm, không muốn quản gã quen ai làm gì, cũng không còn muốn yêu gã nữa.
Cái chết này, xem như là một sự giải thoát dành cho cậu. Bao năm nay luôn bị gò bó bởi xuất thân của mình, cuối cùng cũng có thể thoát khỏi hai từ “con hoang”.
Một lần nữa tỉnh lại, cậu phát hiện ra bản thân vẫn còn chưa chết mà đang đứng giữa một sân trường rộng lớn, xung quanh đầy ắp người qua kẻ lại.
Trước mặt Lâm Nhiễm Trần lúc này là một chàng trai cao hơn mình nửa cái đầu, gương mặt đẹp trai, sáng sủa còn có chút tinh nghịch của tuổi niên thiếu đang cầm trên tay một bó hoa hồng đỏ đưa về phía mình.