Kết Hôn! Anh Dám Không?

Chương 455



CHƯƠNG 455: NGHE NÓI HỦY BỎ HÔN ƯỚC RỒI?

Mấy ngày nay, Trình Thiên Kiều dường như rất bận, hành động “Chim sơn ca’ năm đó của ‘Diêm Vương’ mặc dù đã cách 10 năm, nhưng không thể không nói kế hoạch này bây giờ xem ra vô cùng thành công, thậm chí còn tóm được Thương Đầu, tiêu diệt được mấy băng đảm lớn trên thế giới, ‘Diêm Vương’ đã rút lui và tuyên bố đã chết ở trong vụ nổ đó, đồng nghiệp trong tổ hình sự quốc tế đã thay đổi thân phận cho anh ta, tháo bỏ mặt nạ, trên thế giới này cũng không còn người tên ‘Diêm Vương’ nữa, có cũng chỉ là Mạc Tả.

Ngồi trong văn phòng, Trình Thiên Kiều nhíu mày, Mạc Tả bị thương nghiêm trọng, gần đầy cũng sẽ không xuất hiện, mà anh cũng vì chuyện của Thương Đầu mà bận túi bụi.

Có người gõ cửa, Trình Thiên Kiều nhíu mày khẽ nói một tiếng “Mời vào”.

Tiểu Đường ở ngoài cửa lập tức đi vào, cúi đầu chào Trình Thiên Kiều, bèn để văn kiện trong tay lên bàn của anh, ánh mắt vô tình lướt qua thân hình của anh nhưng rất nhanh bèn thu hồi lại.

“Lão đại, đây là tư liệu liên quan đến vụ án đó của Thương Đầu, đợi mấy tư liệu cuối cùng bổ sung vào thì có thể nộp lên trên rồi.” Khẽ nói, Tiểu Đường không nhịn được mà liếc nhìn anh, mặt mày đều là kiểu nói không nên lời.

Lông mày hơi nhíu lại, Trình Thiên Kiều hỏi: “Có chuyện gì thì nói, đừng lưỡng lự như vậy.”

Ở nơi này, quan hệ giữa Tiểu Đường và Trình Thiên Kiều đều luôn rất tốt, vừa là quan hệ cấp trên thuộc hạ cũng là quan hệ bạn bè tốt.

Tiểu Đường lông mày nhíu lại, cuối cùng không nhịn được nói một câu: “Lão đại anh gần đây nháo cái gì thế? Bây giờ còn có thời gian ngồi ở đây xem tư liệu của Thương Đầu? Chị dâu đã đi xem mắt với tổ trưởng Trương Thế Anh của tổ bên cạnh rồi!”

Một câu nói không dễ gì nói ra, Tiểu Đường mặt mày tràn đầy sự khó hiểu nhìn Trình Thiên Kiều.

Cảnh Thiên Ngọc bọn họ không phải chưa từng gặp qua, trước đây khi tụ tập người trong tổ bọn họ, cũng dẫn theo người nhà theo cùng, lúc đó Trình Thiên Kiều dẫn theo chính là Cảnh Thiên Ngọc, một người phụ nữ xinh đẹp như thế lại đụng phải bức tường là Trình Thiên Kiều! Thậm chí có mấy người đi theo Trình Thiên Kiều đã lâu còn biết chuyện năm đó Cảnh Thiên Ngọc đối với Trình Thiên Kiều vừa gặp đã nhất kiến chung tình!

“Hai người chắc không phải muốn hủy bỏ hôn ước rồi chứ? Thế nào chị dâu lại đi xem mắt với người khác rồi?” Tiểu Đường không nhịn được hỏi, Trình Thiên Kiều và Cảnh Thiên Ngọc mãi không có kết hôn, bọn họ đều biết, chỉ là dù sao cũng là chuyện riêng của sếp bọn họ cũng không tiện bàn luận, chỉ cho rằng bên trong có phải có chuyện gì đó mà bọn họ không biết, nhưng đã 5 năm rồi, cứ dễ dàng mất đi như thế ai cũng cảm thấy đáng tiếc: “Sao tôi thấy anh một chút phản ứng cũng không có?”

Vừa dứt lời, Trình Thiên Kiều ngồi trước mặt Tiểu Đường bỗng nhiên hai mắt nheo lại tràn ngập nguy hiểm, văn kiện trong tay lập tức bị vò nát, người đàn ông vốn luôn ôn nhuận như ngọc khiến người ta cảm thấy như làn gió xuân bây giờ cả người lại tản ra một luồng khí tức lạnh lẽo, khiến người khác không rét mà run.

Tiểu Đường rụt cổ lại, lập tức lùi về sau vài bước, quay đầu muốn rời khỏi.

“Đứng lại!” Một tiếng gằn vang lên, Tiểu Đường lập tức thấy hối hận về cái tội nhiều chuyện của mình!

Trình Thiên Kiều bất giác siết chặt văn kiện trong tay từ sau bàn làm việc đi tới, từng bước từng bước đi đến trước mặt Tiểu Đường, mặt mày không có biểu cảm gì nhìn anh ta: “Cậu biết mình vừa nói gì không?

Cô? Cảnh Thiên Ngọc?

Cả thế giới này đều biết cô là người phụ nữ của anh, vậy mà bị người ta nói đang đi xem mắt với người khác ở bên ngoài sao?

Là đang đùa với anh sao!

Âm thầm nuốt nước bọt, Tiểu Đường đứng thẳng, cả người đều cứng nhắc.

Người đàn ông như Trình Thiên Kiều, nếu không có điểm hơn người thì không thể leo đến vị trí như ngày hôm nay, khi mỉm cười thì ôn nhuận như ngọc, lúc không cười khiến người khác thấy đáng sợ! Rõ ràng đường nét dịu dàng đẹp trai, nhưng lại khiến người khác cảm thấy toát mồ hôi lạnh!

Tiểu Đường ngậm miệng không dám nói gì thêm, chỉ có một chút không chịu được áp lực từ trên cao đè xuống, oan ức nhìn anh.

Mặt nheo lại rồi nhanh chóng mở lớn, mặt mày rõ ràng đặc biệt tức giận, rõ ràng chỉ là một câu rất nhẹ nhàng lại khiến Tiểu Đường bị dọa đến lạnh run nói: “Lão… Lão đại, tôi… tôi cũng không biết là… là có… có chuyện gì, chỉ là nghe nói… nghe nói tổ trưởng của tổ 2 hôm nay muốn đi xem mắt… đối tượng xem mắt chính là… cô hai nhà họ Cảnh… Cảnh Thiên Ngọc…”

Nói xong, Tiểu Đường hơi run nhìn Trình Thiên Kiều, tiếp tục cẩn thận nói, lần này ngược lại nhanh nhẹn hơn: “Tôi… tôi hiếu kỳ, sau đó đi thăm dò xem thử tính chân thật… ai… ai biết, người của tổ 2 nói… nói… nói hôn ước… của lão đại anh với chị dâu… đã hủy bỏ rồi…”

Vừa dứt lời, Tiểu Đường không nhịn được mà nhắm tịt hai mắt của mình lại, trực tiếp dẫn đến thính giác của mình trở nên nhạy bén hơn.

Trong văn phòng yên tĩnh, văn kiện được Trình Thiên Kiều cầm trên tay lúc này phát ra âm thanh đáng sợ, không cần nhìn anh ta cũng có thể tưởng tượng ra mấy tờ giấy đó đã biến thành dáng dạng khó coi không nhìn nổi nữa rồi…

Anh ta lại phải chuẩn bị một phần mới rồi…

Văn kiện trong tay đã bị vò thành một đoàn trực tiếp vứt vào trong lòng của Tiểu Đường, Trình Thiên Kiều dùng giọng nói nguy hiểm hỏi: “Bọn họ xem mắt… ở đâu!”

Hai từ ‘xem mắt’, mức độ nghiến răng nghiến lợi gần như khiến Tiểu Đường tưởng cổ của mình bị cắn một miếng rồi.

Đưa tay tiếp lấy văn kiện đã bị vo thành cục, anh ta vô thức trả lời: “Nghe nói ở ‘nhà hàng Long Phượng’…”

Nói xong, Trình Thiên Kiều xoay người cầm áo khoác của mình, bước ra ngoài với sự kiên định, trên đường sắc mặt âm trầm đến dọa người, khiến mọi người xung quanh đều tự động tránh anh ra, đợi đến khi Tiểu Đường đi ra, vội vàng xúm lại hỏi, có phải có vụ án mới gì đó khiến anh tức giận rồi không? Hoặc có phải vụ án của Thương Đầu xảy ra vấn đề gì?

Khóe môi của Tiểu Đường nhếch lên đầy chua xót, anh ta nói không ra lời…

‘Nhà hàng Long Phượng’.

Giám đốc Hoàng đích thân phục vụ cho cô hai nhà họ Cảnh, từ đầu đến cuối đều thể hiện sự tôn kính với cô chủ nhà họ Cảnh này, mà lúc này đối diện Cảnh Thiên Ngọc chính là Trương Thế Anh – tổ trưởng tổ 2 của đội hình sự quốc tế làm cùng với Trình Thiên Kiều.

Mặc một chiếc áo khoác to màu đỏ, chân đi đôi cao gót màu đen, Cảnh Thiên Ngọc cả người từ trên xuống dưới đều tản ra sự khí tức tao nhã và quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành, ngược lại khiến không ít người ở xung quanh phải quay lại nhìn vài lần.

Vị trí của bọn họ ở địa phương tương đối yên tĩnh, mọi người xung quanh có thể nhìn thấy bọn họ nhưng lại không nghe thấy bọn họ nói gì, càng huống hồ còn giám đốc Hoàng đứng ở một bên, như thế càng không có ai có thể thăm dò được một chút tin tức gì cả.

Trương Thế Anh mặc vest đơn giản, bên ngoài khoác chiếc áo kaki màu đen, cả người trông rất có tinh thần, khi ngồi xuống rất phong độ kéo ghế cho Cảnh Thiên Ngọc, sau khi cởi áo ngoài ra, hai người rõ ràng tương đối nhàn nhã ngồi xuống thưởng thức đồ ăn của ‘nhà hàng Long Phượng’, thỉnh thoảng sẽ nhìn Cảnh Thiên Ngọc mà mỉm cười…

— Đó không phải là cô hai nhà họ Cảnh? Không phải nói cô ta gả cho cậu chủ nhà họ Trình sao? Người đàn ông đó là ai?

— Ai nói cô ta gả rồi? Chẳng qua chỉ đính hôn mà thôi, chưa có kết hôn.

— Chưa có kết hôn? Không phải nói con đã được 4-5 tuổi rồi sao? Không có kết hôn nhà họ Cảnh cũng đồng ý?

— Ai biết, thú vui của nhà có tiền chúng ta không hiểu được…

Có người ở một bên không nhịn được mà thì thầm bàn tán, lời nói nhằm vào Cảnh Thiên Ngọc, nhân viên của ‘nhà hàng Long Phượng’ ở xung quanh nghe thấy mà không có chút biến hóa tinh thần nào, chỉ là trong lòng ghi nhớ tất cả những người này lại.

Ở địa bàn nhà họ Cảnh, nói xấu người nhà họ Cảnh, không phải bị ngốc thì là cái gì?

— Cô ta đây là muốn làm cái gì thế? Đang xem mắt sao? Người đàn ông đó cũng thật quen mắt…

— Phí lời, đó là Trương Thế Anh của đội hình sự quốc tế, rất hay xuất hiện ở trên các bản tin.

— Uầy, con gái nhà giàu quả nhiên không giống như người thường, chưa kết hôn đã có con mà còn có thể gả cho người đàn ông tốt như vậy, đáng tiếc tôi không có số tốt như vậy…

— Cô thật sự tưởng rằng đầu thai là chuyện tùy tiện thế sao?

Tiếng bàn luận ở xung quanh đặc biệt sôi nổi, có một số người không được mà bàn tán riêng, không cần âm thanh quá lớn, chỉ cần thấy ánh mắt của bọn họ khi nhìn Cảnh Thiên Ngọc là biết trong lòng bọn họ đang suy nghĩ những điều gì rồi, mà có một số người chỉ là ngồi ở một bên hiếu kỳ nhìn Cảnh Thiên Ngọc và Trương Thế Anh, không có nói gì cả.

Cuộc xem mắt đầu tiên chọn tiến hành ở trong đại sảnh của ‘nhà hàng Long Phượng’ chính là đem chuyện nhà họ Cảnh hủy hôn với nhà họ Trình được truyền ra ngoài, chỉ là kết cục giống như Cảnh Thiên Ngọc đã nghĩ, không tốt lắm.

Mấy tin đồn, tin tức lá cải kiểu như này truyền ra với một tốc độ rất nhanh.

Thỉnh thoảng có người không khắc chế được ‘tâm trạng kích động’ của mình, giọng nói rõ ràng khá lớn lọt vào tai của Cảnh Thiên Ngọc và Trương Thế Anh, hai người đều chỉ khẽ mỉm không nói gì.

Đặt dụng cụ ăn trong tay xuống, Trương Thế Anh nhẹ nhàng hỏi người phụ nữ đối diện, nói: “Cô Cảnh, xin hỏi hôn ước giữa cô và nhà họ Trình đã hủy bỏ rồi, là thật sao?”

Ngước mắt nhìn anh ta, Cảnh Thiên Ngọc trầm mặc một giây, sau đó mới nói: “Phải, hôn ước giữa tôi với Trình Thiên Kiều từ 3 ngày trước đã hủy bỏ rồi, cho nên tôi bây giờ mới ngồi ở đây, đối với tính chân thật của chuyện này, tôi nghĩ anh không cần nghi ngờ.”

Khẽ gật đầu, khóe môi của Trương Thế Anh cong lên để lộ nụ cười, trong đôi mắt nhìn Cảnh Thiên Ngọc đều là sự dịu dàng.

“Cô tốt nghiệp học viện thiết kế thời trang Luân Đôn, vậy cô có nhớ tôi không?” Trương Thế Anh không nhịn được mà khẽ hỏi một câu: “Tôi cũng là sinh viên của học viện thiết kế thời trang Luân Đôn, còn là đàn anh của em nữa.”

Câu nói này khiến Cảnh Thiên Ngọc hết sức ngạc nhiên, cô hoàn toàn không ngờ sẽ gặp được đàn anh? Trên gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy sự kinh ngạc!

Trương Thế Anh không nhịn được mà khẽ cười ra tiếng, thấy biểu cảm đáng yêu của cô thì nói: “Nhìn dáng vẻ này của em chắc là không nhớ rồi, nhưng tôi lại nhớ em, lúc đó em chính là nhân vật nổi danh với danh hiệu ‘nhà thiết kế xinh đẹp nhất’ trong học viện.”

Cảnh Thiên Ngọc cuối cùng cũng giật mình bừng tỉnh, cô thế nào cũng không ngờ sẽ gặp được bạn cùng trường, mà bạn cùng trường này còn nhớ cô rất rõ, thậm chí hai người bây giờ còn đang ngồi dùng bữa trên cùng một bàn ăn.

“Ngọc Ngọc, tôi có thể gọi em như thế được không?” Trương Thế Anh khẽ mở miệng nói, trong ánh mắt tràn ngập sự chân thành, tư thế ngồi thẳng đều toát ra sự quyến rũ của đàn ông, trong đôi mắt đen láy vụt qua một tia tình ý: “Nếu chúng ta đều xuất hiện ở đây để xem mắt, thế thì tôi có thể thỉnh cầu em qua lại với tôi được không? Tôi cho rằng, chúng ta có thể thử.”

Nói nhiều hơn nữa, anh ta bây giờ vẫn không dám nói, sợ dọa cô gái này, nhưng không đại biểu sẽ không nói.

Có những lời, anh ta nhịn nhiều năm như thế thật sự đã nhịn đủ rồi! Không dễ dàng có được một cơ hội, anh ta đâu thể từ bỏ chứ?

Cảnh Thiên Ngọc bị sự bày tỏ đột ngột của Trương Thế Anh làm cho giật mình, sững sờ nhìn anh ta mà nói không nên lời, mà Trương Thế Anh cũng không vội, chỉ là nhìn cô như thế, yên lặng chờ đợi, không bức ép cũng không thúc giục.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.