"Ở nhà phải ăn uống điều độ, không được chểnh mảng học hành, còn nữa phải..."
Trước khi ra ngoài, mẹ An dặn dò ti tỉ thứ. Những điều đó, bả đã dặn đi dặn lại không biết bao nhiêu lần. Ba mẹ An có công chuyện nên phải vào Sài Gòn. Ước chừng là phải đi đến bốn, năm ngày mới về nhà.
Vũ An vốn được sống trong vòng tay yêu thương được ba mẹ bao bọc kỹ lưỡng vậy nên bà không yên tâm để cô ở nhà một mình. Bà có nhờ hàng xóm thân thiết tranh thủ chạy qua trông nom.
"Mẹ à. Con thật sự không sao mà. Con đã mười sáu, mười sáu tuổi rồi. Con có thể tự lo cho mình." Vũ An không để bà nói hết câu, cô kéo hai chiếc vali đưa cho ba An.
"Không sao đâu em."
"Nhưng mà..."
"Khi nào rảnh, anh sẽ call video để em nói chuyện với con được chứ. Giờ cũng trễ rồi."
Đợi đến khi ba mẹ ra khỏi nhà, Vũ An khóa chặt cửa lại rồi vào phòng ngủ.
Hôm nay Vũ An muốn đổi gió một tí xíu nhưng không ngờ quyết định này đã đẩy cô vào mối quan hệ gần gũi hơn với người cô thích.
Vũ An nhìn chằm chằm vào ID đồng đội của mình.
D.NKhang
Ngoài ra còn có ba cái ID khác là M.Dung145, Sieucapdeptrai, Huy7_8
Tim cô đập thình thà thình thịch, hai tai ửng hồng. Vũ An nhấn vào.
Chính xác là anh ấy.
A a a a a a a.
Thật sự là anh ấy.
Vũ An lấy hết can đảm gửi lời mời kết bạn cho Nguyên Khang. Sau đó, kéo chăn che kín toàn bộ gương mặt. Không biết anh ấy có đồng ý không nữa. Nếu như anh ấy không đồng ý thì cô quê lắm.
Chăn quấn quanh người, chỉ lộ đôi mắt hai mí màu hổ phách.
D.NKhang đã chấp nhận lời mời kết bạn.
Như không giấu nổi sự phấn khích, Vũ An ôm gối lăn qua lăn lại, cô vùi đầu vào chăn bông, hai chân đạp mạnh xuống giường, cười khúc khích để lộ hai chiếc răng thỏ xinh xinh.
Vũ An nghĩ nghĩ một lát rồi gửi lời mời kết bạn cho Vương Thịnh và Minh Dũng.
[ M.Dung145]: Alo alo. Mọi người có đó không?
[ Sieucapdeptrai]: Chào cô em xinh đẹp nhé.
[ M.Dung145 ]: Mày ngưng sủa đi. Nghe nổi da gà.
[ M.Dung145 ] @Bongtrontron. Tên cậu là Bông Tròn Tròn à? Nghe dễ thương ghê.
Lời nói của Nguyên Khang như có trọng lượng, hai người bọn họ không vật lộn dưới sàn nữa. Minh Dũng bỏ tay khỏi cổ Vương Thịnh, chống tay nhoài người đứng dậy.
[ Bongtrontron ] Cảm ơn nha.
Có lẽ Huy7_8 cũng giống như cô được xếp ngẫu nhiên vào phòng, cậu ta đảm nhận vị trí Tanker đỡ đòn, làm mũi tên đầu tiên xung phong ra chia cắt đội hình team địch thủ.
Vũ An giúp mọi người dẹp lính mở đường cho bọn họ. Bản thân SP nhiều máu hơn nên cô thường kéo dài thời gian với kẻ địch, tranh thủ thời gian đó quân ta tấn công vào kẻ địch. Theo lý thuyết thì là vậy nhưng thực tế cô cảm thấy bản thân cô hơi vướng chân và có phần là cục tạ cho cả đám? Thật ra bọn họ không cần cô hỗ trợ quá nhiều mà vẫn có thể dễ dàng hạ gục.
Rất nhanh, bọn họ đã hạ gục kẻ thù.
Sau khi out ra ngoài, Vũ An gõ bàn phím, động tác chậm chạp run rẩy.
[ Bongtrontron ]: Chào cậu.
[ D.NKhang ]: Chào?
[ Bongtrontron ]: Lần sau tớ có thể cùng các cậu đấu PVP không?
Vũ An thấp thỏm nhìn chằm chằm vào màn hình. Không biết anh ấy có cho cô vào đội chơi cùng không? Theo tâm lý chung của mọi người thì việc chơi cùng một người gà mờ hơn mình sẽ giống như đang kéo thêm cục tạ vậy. Nhưng mà nếu không mặt dày hỏi thì e rằng sau này không còn cơ hội để nói chuyện qua game với anh nữa. Nếu như cô và anh quen nhau, thân thiết ngoài đời thì tốt rồi.
Đây là lần đầu tiên Vũ An chủ động với con trai.
Liều một phen.
[ D.NKhang ]: Có thể. Những chuyện sau này không cần nhắn riêng với tôi.
Nguyên Khang tắt máy, anh đứng dậy vào phòng bếp rót ly nước ấm. Thịnh, Dũng đang đấu PVP 3vs3.
Anh mở tủ lấy viên kẹo sữa bò cho vào miệng.
"Bọn mày muốn ăn gì không?"
"Mì gói."
Khoảng năm phút sau, anh bê hai bát mì gói đặt lên bàn. Vương Thịnh lấy đũa, trộn đều, nhanh chóng xử lý bát mì.
"Bọn mày làm xong đề Lý chưa?" Minh Dũng vừa nhai vừa nói.
"Tao làm xong rồi."
"Tao còn trăm câu nữa."
"Vãi chưởng! Bọn mày làm nhanh vậy."
"Chúng ta là anh em chí cốt mà. Cho tao mượn chép với" Minh Dũng giả bộ đưa tay lau nước mắt.
"Có chân thì tự đi mà lấy. Tao đặt đề trên bàn." Nguyên Khang lười biếng trả lời.
Phòng Nguyên Khang được trang trí với hai màu chủ đạo là xám và trắng tạo cảm giác thư giãn, thoải mái. Trên kệ đều là những quyển tiểu thuyết của các nhà văn nổi tiếng về đề tài khoa học, kỹ thuật, vũ trụ. Minh Dũng vươn tay lấy tập đề thi Lý. Ánh mắt dừng lại trên tấm ảnh được đóng khung đặt trên bàn. Trong tấm ảnh có ba thành viên. Ba Khang và mẹ Khang đứng ở đằng sau mỉm cười. Mẹ Khang vòng tay ôm anh. Nguyên Khang nhìn vào máy ảnh mỉm cười toe toét. Phía sau là tàu lượn siêu tốc, vòng quay. Hình như tấm ảnh này được chụp ở công viên giải trí.