Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Thiên Địa Sát Thần)

Chương 256: Phát Hiện



Qua hai canh giờ trôi qua, trên lôi đài còn lại đúng mười người đứng vững, Trần Quốc Hưng gãi gãi mũi, thế giới rộng lớn thiên tài ở khắp nơi, ngoài hắn ra còn chín người khác vẫn còn trụ lại trên lôi đài, hắn đánh giá một hồi, bộ dạng chật vật, vẻ mặt tái nhợt của ai cũng lộ ra vẻ vui mừng, ánh mắt hắn khẽ nheo lại, Trần Quốc Hưng là một diễn viên xuất sắc bên ngoài hắn cũng phải diễn một cách chân thực để cho người ta xem.

" Khụ khụ..."

Trần Quốc Hưng xiêu vẹo ôm ngực kho khù khụ, cộng thêm vẻ mặt tái như đít nhái của hắn cùng bộ quần áo rách nát tơi tả, hình ảnh nhìn qua rất chật vật.

" Mười người các ngươi chính thức qua vòng sơ tuyển!"

Nam tử ngồi giữa trên đài cao chính đứng dậy lên tiếng, những kẻ thất bại ảo não ngước nhìn mười người đứng trên Lôi Đài, ánh mắt lộ rõ vẻ hâm mộ, trở thành đệ tử Cửu Đầu Giáo tương lai phong quang vô hạn, mặc kệ lời bàn tán ầm ĩ bên dưới, nam tử lạnh lùng phất tay nói.

" Mười người các ngươi đi theo ta."

Mười người kẻ thì uống đan dược trị thương, kẻ thì ngồi vận chuyển công pháp, nghe vậy đều đứng dậy đi theo nam tử lạnh lùng, Tràn Quốc Hưng cũng liền đi theo, mười người tất cả đều là nam nhân nên hắn cũng không có làm quen, nếu là nữ nhân hắn chẳng ngại mà lăng xăng nói chuyện cho đỡ chán.

Đúng lúc này bầy trời Cửu Đầu Thành những bóng người tỏa ra khí tức thái sơn áp đỉnh xuất hiện, khí tức cường đại tỏa ra khiến cả Cửu Đầu Thành tất cả mọi người bị áp lực đè bẹp nằm trên đất, không ít phàm nhân còn phun máu ngất xỉu trước áp lực nặng nề, Trần Quốc Hưng cũng nằm bẹp trên đất, khí tức cường đại tỏa ra khiến hắn trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi, trên bầu trời hơn mười bóng người cả nam cả nữ đứng lơ lửng trong không trung, vẻ mặt ai nấy đều nghiêm nghị, một nam tử khuôn mặt vuông mở miệng nói, âm thanh như chuông đồng vang lên.

" Một Yêu Vương Đỉnh Phong không biết lẻn đến Cửu Đầu Thành chúng ta có mục đích gì?"

Trần Quốc Hưng trong lòng lộp bộp một cái, còn có con Yêu Thú cường đại khác ở chỗ này sao, hắn dùng ngón chân nghĩ cũng đoán ra tám phần là Tiểu Yêu bị phát hiện, quả nhiên tông môn đỉnh cấp không phải là thứ ba xàm ba láp có thể so sánh.

Tiểu Yêu lúc này vẻ mặt cũng khó coi, lúc trước vì thân hình nhỏ bé bị đám người dẫm đạp không thương tiếc, nhưng một bán Yêu Hoàng cũng không sợ bị dẫm chết nên Tiểu Yêu mặc kệ, ai ngờ có một tên vô tình dẫm chúng người Tiểu Yêu, tên đó còn cố tình đạp thêm vài cái lên mặt Tiểu Yêu, một Yêu Hoàng bị người ta cố ý chà đạp thì kết cục của tên kia không cần nói cũng biết, Tiểu Yêu khẽ hừ một cái tên kia liền đi tong tính mạng, không ngờ vì vậy mà bị phát hiện.

" Ta nói mình chỉ vô tình đi ngang qua đây, các ngươi có tin không?"

Tiểu Yêu khuôn mặt non nớt hiện lên vẻ ái ngại đứng một góc xoa tay nói, nam tử mặt vuông khóe miệng nhếch lên, ánh mắt lộ rõ sát khí.

" Ngươi cảm thấy chúng ta sẽ tin sao?"

Tiểu Yêu khẽ thở dài, ánh mắt đảo đảo, Trần Quốc Hưng thấy tình thế không ổn liền suy tư một lúc, sau đó liền thông qua ấn kí truyền lệnh cho Tiểu Yêu.

" Đừng đánh nhau ở đây, trước hết ngươi cứ đi trước đi, không cần trở lại, lúc cần ta sẽ đi tìm ngươi."

Tiểu Yêu khẽ gật đầu, rồi bộ dạng thay đổi khuôn mặt non nớt đã thay vào đó là bộ mặt hung ác nói.

" Ta đến để làm thịt các ngươi, thử cấm pháp yêu thuật của bổn yêu đây!"

Nói xong thân thể Tiểu Yêu bàng trướng hóa thành bản thể lao vọt lên trời, hơn mười người vẻ mặt khẽ đổi, nơi này là Cửu Đầu Thành nếu họ mà ra tay thì chẳng mấy kẻ có thể chịu được dư âm công kích của bọn họ.

" Long Khiếu Cửu Thiên."

Bản thể to lớn của Tiểu Yêu che phủ cả một khu vực Cửu Đầu Thành, ngửa cổ gào lên một tiếng, sau đó thì vụt một cái trên không trung chỉ còn lại hai sợi lông đuôi lơ lửng rơi xuống.

" Muốn chạy!"

Hơn mười người biến sắc, họ e dè nơi này là Cửu Đầu Thành nên vẫn chưa ra tay, khi quyết định mặc kệ những kẻ khác có chịu được dư âm trận chiến hay không, sống hay chết đều mặc kệ thì không ngờ Tiểu Yêu lại bỏ chạy, như vậy lại hợp với ý của đám người, không chút do dự hơn mười người lao vụt đuổi theo hướng mà Tiểu Yêu bỏ chạy.

Khi tất cả rời đi, đám người nằm rạp dưới đất mới khó khăn đứng dậy.

" Mười mấy Thái Thượng Trưởng Lão áp trận cùng lúc xuất thế, cảnh tượng thật kinh khủng"

" Kẻ nào lại dám đến địa bàn Cửu Đầu Giáo dương oai, hẳn là một vị đại năng..."

"..."

Tiếng bàn luận vang lên không ít, Trần Quốc Hưng lúc này cũng đã đứng dậy, Cơ Như Uyên xuất hiện ngay bên cạnh Trần Quốc Hưng, hắn trầm ngâm một lúc rồi truyền âm cho Cơ Như Uyên.

" Đuổi theo Tiểu Yêu giúp một tay đi, ta ở lại Cửu Đầu Giáo một thời gian vậy."

Cơ Như Uyên lông mày khẽ nhíu lại rồi gật đầu.

" Ngươi cẩn thận"

Nói xong liền đuổi theo Tiểu Yêu, không ai phát hiện ra Cơ Như Uyên ngoài Trần Quốc Hưng cả, sau khi Cơ Như Uyên rời đi, hắn khẽ thở dài, được bảo hộ dĩ nhiên sẽ dễ sống hơn, nhưng cường giả phải tự mình đi trên đôi chân của mình mới có thể cứng rắn được.

Qua một lúc nam tử vẻ mặt lạnh nhạt mới thu hồi tâm tư tiếp tục dẫn đám người rời đi.

Nửa ngày sau liền tụ tập một đám gần trăm người, đây đều là những người vượt qua vòng sơ tuyển, một người tế ra một phi thuyền bằng ngọc xanh.

" Tất cả các ngươi lên đi"

Tất cả mọi người đều lục tục đi lên phi thuyền ngọc, sau đó phi thuyền ngọc hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng về hướng Cửu Đầu Giáo, Trần Quốc Hưng ở một góc xoa xoa cằm, mục đích đến Cửu Đầu Giáo là để ăn cướp Bảo Khố nhưng xem ra chuyện này nói thì dễ còn làm thì có vẻ hơi khoai, nghĩ ngợi một hồi hắn liền quyết định ở lại Cửu Đầu Giáo một thời gian từ từ nghĩ cách.

Bay thêm mấy canh giờ phi thuyền ngọc đáp xuống một khoảng sân rộng hình tròn trên một đỉnh núi, ngoài ra còn có mấy tòa kiến trúc khá bề thế, sau đó đám người được dẫn đi ra phía hậu viện của mấy tòa lầu các nghỉ ngơi.

Qua hai canh giờ sau, một lão già khuôn mặt tam giác đi đến, lão quét đôi mắt sắc lạnh của mình một vòng rồi gật đầu nói.

" Không tệ"

Trần Quốc Hưng nhìn khuôn mặt tràn ngập vẻ tiểu nhân của lão già thì cũng hơi nhăn mày, Cửu Đầu Giáo là đại tông môn không kiếm mấy kẻ có dáng vẻ tiên phong đạo cốt một tý làm việc sao, nhìn lão giả này mang lại cho người ta một cảm giác chính là đểu giả, tiểu nhân.

Khẽ lắc lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ của mình hắn thầm niệm trong đầu.

" Đừng bao giờ đánh giá vẻ bề ngoài của người khác, a di đà phật, tội lỗi tội lỗi..."

" Hơn một trăm người các ngươi vượt qua những người khác lọt qua vòng sơ tuyển, cho thấy bản thân các ngươi ưu tú hơn những kẻ khác."

Lão già mặt tam giác nheo mắt nói, hơn một trăm người ai nấy vẻ mặt mang theo kích động, Trần Quốc Hưng chỉ cười nhạt một cái không để ý tới, lão giả lại khẽ ho một tiếng rồi nói tiếp.

" Tuy nhiên muốn trở thành đệ tử chính thức của Cửu Đầu Giáo các ngươi còn cần vượt qua một lần khảo hạch nữa, sau khi vượt qua các ngươi mới chính thức trở thành đệ tử chân chính của Cửu Đầu Giáo."

Trần Quốc Hưng khóe miệng khẽ nhếch, quả nhiên là như vậy, tông môn nhất lưu tuyển đệ tử chắc chắn không có đơn giản đánh đấm loạn xạ trên Lôi Đài là được, những người khác cũng bàn tán xôn xao.

" Các ngươi nghỉ ngơi đi, sáng mai ta sẽ đến đưa các ngươi đi."

Dứt lời lão già mặt tam giác liền rời đi, để lại hơn trăm người ở hậu viện, mỗi người đều tìm một chỗ trống ngồi xuống tu luyện, kẻ thì lại làm quen những người khác rồi cùng nhau nói chuyện, Trần Quốc Hưng thì tìm một góc yên tĩnh nằm dài ra, hắn quyết định đi ngủ cho khỏe người.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.