Huyết Họa Tu Chân Giới

Chương 25: nhập học, bắt đầu mở tiệm rèn "3 năm trước"




Không qua bao lâu thì hắn đã tìm đến phòng làm việc có lão viện trưởng, do ông hắn trương lai cùng với vị viện trưởng này quan hệ cũng rất tốt nên việc để gặp được người đứng đầu thiên long học viên được ví như là thần long thấy đầu không thấy đuôi này cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.

Đi vào bên trong phòng làm việc của lão viện trưởng, thì thấy lão ta vẫn đang cắm cúi làm việc, quan sát một chút sắc mặt lão đầu này thì dực đức phát hiện cũng chẳng có gì khác lạ cả so với ngày bình thường cũng không sai biệt lắm, giống như việc mất đi thú viên và dược viên không phải là là việc gì to tát vậy.

Nhìn lão viện trưởng dực đức có phần trẻ con nói:

" viện trưởng ngài khỏe, ta có chút việc nhỏ muốn nhờ viện trưởng giúp đỡ."

Lão viện trưởng vẫn tiếp tục cắm cắm cúi cúi viết cái gì đó cùng không ngẩng đầu lên nhìn dực đức, dùng giọng ôn hòa lão viện trưởng hỏi:

" tiểu quỷ ngươi không ở phòng tu luyện đến tìm ta lại muốn nhờ vả việc gì?"

Dực đức cũng không có che giấu mục đích của mình tới đây mà nói thẳng :

" cũng không có gì vãn bối chỉ là muốn một chỗ để mở cửa hàng thôi, mà bên trong học viện vãn bối không quen biết ai chỉ có thể nhờ viện trưởng giúp đỡ."

Lão viện trưởng ngẩng đầu lên có phần ngạc nhiên nói:


" mở cửa hàng buôn bán? tiểu quỷ ngươi rất thiếu tiền sao, gia gia của tiểu quỷ ngươi đến cả pháp bảo cao cấp còn cho huống chi là một chút kim tệ."

Dực đức vẻ mặt có chút xấu hổ nói :

" đúng là gia gia không có cho vãn bối kim tệ, thời gian gần đây vãn bối vẫn là dùng tiền của mình, lúc đầu vãn bối cũng có 600 ức kim tệ nhưng tiêu pha mấy ngày hết mất rồi nên giờ phải đi kiếm thêm."

“khụ khụ..”

Lão viện trưởng không khỏi ho khan mấy tiếng , trong lòng không khỏi mắng dực đức là đồ phá gia chi tử. lão viện trưởng ho khan mấy tiếng xong mới nhìn xuân đức dò hỏi:

" tiểu quỷ ngươi tính mở cái gì? chẳng lẽ buôn bán đan dược?"

Dực đức lắc đầu nói : " không, vãn bối không thích luyện đan mà thích luyện khí, vãn bối tính mở một cửa hàng sửa chữa, nâng cấp vũ khí."

Lão viện trưởng nghe vậy thì gật đầu cười nói :

" không thành vấn đề nhưng quy củ của học viện là lợi nhuận của cửa hàng hàng tháng thì có hai thành thuộc về học viện."

Dực đức nghe vậy thì sắc mặt có chút thịt đau, hắn có phần không tình nguyện nói ra:

" không vấn đề à, mà ta cũng có thể sửa các trang bị cấp cao không biết viện trưởng có món nào cần sửa chữa không? "

Lão viện trưởng nhìn hắn một hồi trong lòng thì thầm nghĩ:

“thôi được rồi vì lão bằng hữu cũng nên giúp đỡ tiểu quỷ này một chút.”

Suy nghĩ một hồi lão viện trưởng lấy ra một món trông giống cái khiên đưa cho hắn.

Dực đức tiếp nhận tấm khiên quan sát:

꧁༺༒ khiên hỏa long tổn hại༒༻꧂

Lão viện trưởng cười nói:


“tiểu quỷ ngươi khi nào sửa xong thì mang tới cho ta, đến lúc đó sẽ không thiếu chỗ tốt cho tiểu quỷ ngươi.”

Dực đức cất đi tấm khiên cười nói:

“cảm ơn viện trưởng đã chiếu cố.”

Lão viện trượng cười nói:

“được rồi nếu không còn việc gì thì tiểu quỷ ngươi đi ra ngoài đi, về phần cửa hàng ta sẽ có an bài cho tiểu quỷ ngươi một cái.”

Dực đức nghe vậy thì mỉm cười hơi cúi đầu nói:

“vậy vãn bối về phòng trước, viện trưởng tiếp tục làm việc vui vẻ.”

Nói xong thì dực đức liền đi ra bên ngoài, lão viện trưởng nhìn thấy vậy thì khẽ lắc đầu sau đó tiếp tục cúi đầu làm việc.

......

Thời gian qua nhanh mới đó mà lại đã đi qua mấy ngày.

Hôm nay thiên long học viện mặc dù vẫn vô cùng náo nhiệt nhưng mà cũng không là náo nhiệt như mấy ngày trước. lúc này đã có rất nhiều người thiên phú không đủ, tiền cũng không có nên đã đành phải buồn rười rượi mà quay trở về nhà.

Ngay tại lúc mà mọi người còn đang đi lôi kéo quan hệ... xì xào bàn tán hay lập nhóm tham gia thí luyện thì một lão giả nhìn tầm bảy mươi, tám mươi tuổi đạp không mà tới.lão phi tới trên chủ đài của võ trường thì lập tức đáp xuống.

Thí sinh tham gia nhìn thấy vậy thì là đều là vô cùng phấn khích. đạp không trên trời. phải đạt tới nguyên anh cảnh giới mới có thể làm được.

Lão giả nhìn thấy tình cảnh phía bên dưới thì khẽ đưa tay lên cằm, vuốt vuốt bộ râu dài của mình sau đó cười nói:

"đã để mọi người phải đợi lâu. bây giờ hãy theo ta vào quảng trường chính để phân ban, về phần ai được nhận làm đệ tử chân truyền còn phải tùy vào cơ duyên mỗi người."

Mọi người nghe vậy thì lại là một mảnh sôi trào, một đám châu đầu ghé tai nhỏ giọng bàn tán với nhau.

Tiếp đó mọi người đi theo lão giả đến một quảng trường rộng lớn , ở đây còn có những học sinh khóa trước, khi tới đây thì mọi người đều dựa theo thông tin ghi trên tấm thẻ tân sinh được phát khi trở thành tân sinh của học viện mà tìm vị trí của bản thân, sau một lúc mọi người dựa vào thông tin trên thẻ đã tìm được khu vực của bản thân.


Riêng dực đức là còn đứng ngu ngơ ở đó hắn không có tấm thẻ tân sinh bởi vì hắn đi cửa sau cũng không có thi cử sát hạch gì cả, hắn vốn tưởng là nhập học cùng một đợt thì học cùng một lớp chứ.

Nhìn thấy dực đức vẫn một mình ngẩn ngơ thì có một lão đạo sư quan tâm hỏi:

“làm sao vẫn còn đứng đây? sao không nhanh về lớp đi.”

Dực đức ngẩn ra hắn bối rối nói: " chọn lớp gì à, ta không có chọn."

Lão đạo sư nghe hắn nói vậy thì cũng ngẩn ra, hắn hỏi: " vậy chứng nhận học viên mới của ngươi đâu?"

Dực đức thật thà nói : " tại ta không có thông qua sát hạch đầu vào nên không có tấm thẻ tân sinh".

Lão đạo sư lúc này càng thêm kỳ quái rồi, hắn nhìn dực đức hỏi :

" vậy ngươi làm sao vào đi vào trong này? "

Dực đức khẳng khái nói :

" đương nhiên là đi cửa sau à, gia gia của ta viết thư bảo viện trưởng cho ta nhập học."

Cuộc trò chuyện của hai người cũng có không ít người nhìn thấy cùng nghe được sau khi nghe xong thì đều không nói gì cho phải, ánh mắt nhìn về dực đức có chút gì đó quái dị, trong lòng thì thầm nghĩ “ngươi đã đi cửa sau mà còn hãnh diện như vậy, thật không muốn mặt.”

Lão đạo sư lúc này cũng thật sâu im lặng mà nhìn người thanh niên trước mắt

"13/1/19"

Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.