Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1386: Trắng trợn tàn sát (2)



Ngăn ngắn mấy hô hấp, liền có mười mấy tên cường giả Úy Trì gia cùng Chu gia, vẫn lạc ở trên tay hắn.

Tình cảnh này, để tất cả mọi người đều trong lòng kinh hoàng, ngơ ngác biến sắc.

- Giết, giết hắn.

Hai đại trưởng lão ẩn cư của Úy Trì gia vội vàng gào thét, con mắt đỏ đậm, hung hãn tấn công tới.

Bọn họ tuyệt không thể để cho Diệp Huyền tiếp tục giết như vậy, huống chi, chỉ có bắt giữ Diệp Huyền, mới có thể làm Cửu Thiên Vũ Đế cùng lão tổ giao thủ kia lo lắng.

Ầm ầm!

Hai Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong điên cuồng ra tay, hai bên trái phải, đập về phía Diệp Huyền.

- Diệp thiếu cẩn thận.

Đám người Tô Tú Nhất trái tim tất cả đều nhắc tới cổ họng, kinh kêu thành tiếng.

Thực lực hai đại trưởng lão ẩn cư của Úy Trì gia, bọn họ trước đã sớm kiến thức, kia tuyệt đối đã đạt đến bát giai tam trọng đỉnh phong, đáng sợ đến cực điểm.

Diệp thiếu một người đối mặt hai người vây công, coi như thực lực mạnh đến đâu, e là cũng khó có thể chống đối.

Trong tâm trạng lo lắng, đám người Tô Tú Nhất liền phóng lên trời, mang theo thân thể chưa khỏi hẳn muốn gia nhập chiến đoàn.

- Các ngươi không cần ra tay, những giun dế Úy Trì gia cùng Chu gia này, có ta liền được rồi.

Diệp Huyền lạnh lùng mở miệng, trong thanh âm tràn ngập bá đạo.

Cùng lúc đó, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một viên thạch châu, một luồng lực lượng không gian doạ người, từ trong thạch châu kia phóng ra, hình thành một mảnh lĩnh vực không gian đáng sợ.

Vù!

Hết thảy võ giả bị lĩnh vực không gian của thạch châu bao vây, chỉ cảm thấy cả người trầm xuống, phảng phất như trên người trói chặt khối chì, hành động dồn dập trở nên khó khăn.

Ngay cả hai đại trưởng lão ẩn cư của Úy Trì gia, thân hình bay lượn cũng đột nhiên cứng lại, tốc độ giảm mạnh tiếp gần một nửa.

- Bạch!

Tốc độ hai người giảm mạnh, Diệp Huyền lại sao lại bị bọn họ vây nhốt, thân hình nhẹ nhàng loáng một cái, liền tách ra hai người vây công.

Sau đó, Diệp Huyền vẫn chưa ra tay với hai người, mà giết về phía võ giả còn lại của hai thế lực lớn.

Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong, mặc dù đối với Diệp Huyền hiện tại mà nói cũng không đáng chú ý, nhưng đánh giết vẫn tiêu hao một ít công phu, dây dưa với bọn họ, không bằng mau chóng chém giết võ giả còn lại, sau đó trừng trị bọn họ cũng không muộn.

Dưới kế hoạch như vậy, Diệp Huyền như một kiếm ngư, điên cuồng qua lại giữa từng võ giả Úy Trì gia cùng Chu gia, hết thảy võ giả bị hắn nhìn chăm chú, đều là đầu một nơi thân một nẻo, bạo thành sương máu, chết không có chỗ chôn.

Ngoại trừ Tài Quyết Chi Kiếm, Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền cũng điên cuồng thu gặt từng sinh mệnh, ở dưới lĩnh vực của Định Không Châu, chỉ cần là võ giả bị Trấn Nguyên Thạch khóa chặt, thường thường ngay cả cơ hội tránh né cũng không có, liền bị trấn áp thành thịt nát.

Đồng thời.

Trong lĩnh vực của Định Không Châu, càng có từng vòng xoáy không gian bao phủ, hết thảy võ giả bị vòng xoáy không gian cuốn trúng, hoàn toàn tan xương nát thịt, hóa thành sương máu.

Trong khoảnh khắc, vùng thế giới này liền giống như hóa thành Tu La Địa Ngục, mà Diệp Huyền chính là Tử thần, lạnh lùng mà điên cuồng thu gặt từng sinh mệnh.

Ngăn ngắn mấy chục hô hấp, võ giả của Úy Trì gia cùng Chu gia đã bị hắn chém giết gần một nửa.

- Gần đủ rồi, nên ra tay đối với mấy lão già kia.

Ánh mắt của Diệp Huyền lóe lên, nhìn chăm chú về phía hai trưởng lão lánh đời của Úy Trì gia cùng với Chu gia lão tổ Chu Việt Đình.

Ba người này bị ánh mắt như chó sói của Diệp Huyền tập trung, trong lòng đột nhiên nhảy dựng, phảng phất như con mồi bị thợ săn tập trung, trong lòng có một loại âm thầm sợ hãi.

- Trước tiên bắt các ngươi ra tay.

Ánh mắt của Diệp Huyền khóa chặt hai trưởng lão lánh đời của Úy Trì gia, thân hình bỗng dưng lướt ra.

- Tiểu tử này, cuối cùng cũng coi như muốn động thủ với chúng ta.

Sau khi tĩnh táo, hai đại trưởng lão lánh đời trong lòng không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Cho tới nay Diệp Huyền đều tránh bọn họ, chưa bao giờ cùng bọn họ giao thủ, này để cho hai người trong lòng vẫn cực kỳ uất ức, bây giờ Diệp Huyền dĩ nhiên chủ động ra tay, để cho hai người làm sao không kích động.

- Chúng ta đều là Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong, liên thủ lại, thực lực kinh người, tiểu tử này lại dám đối chủ động xuất kích với chúng ta, quả thực là muốn chết.

Hai người cảm giác nhạy cảm, đây là một cơ hội xoay chuyển thế cuộc.

Hơn nữa bọn họ nhất định phải một đòn thủ thắng, bằng không một khi Diệp Huyền cảm giác được nguy hiểm, tất nhiên sẽ lợi dụng thạch châu lĩnh vực, tiếp tục cùng bọn họ đọ sức, không cho bọn họ cơ hội giao thủ.

Nghĩ tới đây, hai đại trưởng lão lánh đời trong bóng tối điều động toàn bộ sức chiến đấu, lực lượng Võ Hồn cũng mơ hồ súc tích ở trong cơ thể, chỉ chờ Diệp Huyền kéo tới trong nháy mắt phát động một đòn lôi đình.

Chỉ là, Diệp Huyền thông tuệ cỡ nào, sẽ không hiểu ý nghĩ của hai người?

Muốn vây công ta, sau đó chuyển bại thành thắng?

Trong lòng Diệp Huyền xì cười một tiếng, trong nháy mắt đến gần phạm vi hai người công kích, đôi mắt đột nhiên biến thành thanh lam, từ bên trong phóng ra ánh sáng mộng ảo.

Hai cỗ gợn sóng vô hình, một trước một sau lướt ra, trong nháy mắt đi vào đầu óc một tên trưởng lão lánh đời.

- Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!

- Thần Linh Đồng Thị... Linh Hồn Đông Kết!

Hai cỗ lực lượng đáng sợ ở trong đầu trưởng lão lánh đời kia bạo phát, dưới lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy, linh hồn của trưởng lão lánh đời kia trong nháy mắt bị đông cứng kết thành hư vô, mất đi.

Hô!

Ánh mắt trưởng lão lánh đời này đột nhiên ảm đạm, hồn phi phách tán, thi thể lạnh như băng từ không trung vô lực rơi xuống.

Tình cảnh này, làm mọi người ở đây kinh ngạc đến ngây người.

Đến cùng phát sinh cái gì?

Đại đa số người, căn bản không biết phát sinh cái gì, đặc biệt một ít võ giả còn sót lại của Úy Trì gia cùng Chu gia, trong lòng đều chờ hai trưởng lão lánh đời đại phát thần uy, đột nhiên thay đổi thế cuộc.

Nhưng không ngờ.

Vẻn vẹn là trong nháy mắt, một tên trưởng lão lánh đời liền lặng yên không một tiếng động vẫn lạc, mà tử trạng khiến người ta căn bản không tìm được manh mối.

Cảnh tượng như vậy, khiến cho người lông tơ đứng thẳng, lòng sinh hoảng sợ.

Trong võ giả ở đây, chỉ có một ít người tu vi cao thâm, mơ hồ bắt lấy một ít đầu mối, nhưng vẫn kinh hãi không tên, khó có thể tin.

Một ánh mắt thuấn sát một tên trưởng lão lánh đời?

Chỉ sợ đổi làm hai Cửu Thiên Vũ Đế kia lại đây, cũng hoàn toàn không làm được?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.