Huyễn Thần

Chương 30: Chương 30





HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 30: Tùng lâm ác chiến.

Dịch: tranbaolong
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien

Hừ!

Nghe xong lời của hắn, hắc y nhân đầu lĩnh tức giận hừ một tiếng, nói: “Đối phó với E cấp kiếm sĩ như ngươi, hà tất cần tất cả chúng ta tiến lên, tứ hào! Ngươi đi thu thập tên này!”

Cheng!

Theo mệnh lệnh của hắc y nhân đầu lĩnh, một kiếm sĩ cả người mặc tinh khiết chiến giáp dũng mãnh rút từ sau lưng ra đại kiếm, hung hãn hướng hắn đi tới, cùng lúc đó… Các hắc y nhân còn lại tránh ra nơi khác.

Cẩn thận nhìn đối diện với hắc giáp kiếm sĩ, hắn hít sâu một hơi, cố gắng làm cho bản thân trở nên bình tĩnh, hắn biết… Hắn chỉ có một cơ hội, nếu như một kiếm này không giết chết đối phương, như vậy hắn sẽ không còn cơ hội nữa, bởi vì hắn không am hiểu tránh né, hắn chỉ có một chiêu, một kiếm nhanh như chớp về phía trước, một kiếm này thất bại, đối phương sẽ cùng hắn cận chiến, hắn tuyệt đối không sẽ né tránh được đòn công kích từ đối phương.


Nếu như đem đổi hắc y chiến sĩ trước mặt thành dã thú, như vậy hắn khẳng định một điểm cũng không sợ hãi, kinh nghiệm đối với dã thú, hắn thật sự có thể xem là rất phong phú.

Nhưng là trước mặt địch nhân không phải là dã thú, là người! Là một người mặc thiết giáp, cầm trong tay đại kiếm, hơn nữa thực lực so với hắn còn cao hơn một cấp!

E cấp kiếm sĩ, chỉ là thân thể dị thường tráng kiện, hơn nữa khi sử dụng kiếm chỉ là những đòn đánh cơ bản, không có gì gọi là kiếm pháp cao thâm, chủ yếu dựa vào lực lượng thân thể để thủ thắng, bằng vào đại kiếm ngạnh giáp chiến đấu với đối thủ.

Mà so sánh cao nhất E cấp cùng D cấp, chẳng những tố chất thân thể phải cường tráng, kiếm sĩ càng phải sử dụng kiếm đạt tới một tiêu chuẩn rất cao, nắm giữ được kiếm chiêu!

Thực sự nói, E cấp chiến sĩ dựa vào lực lượng cơ thể đi chiến đấu, sử dụng binh khí gì đều không khác biệt lắm, chủ yếu là dựa vào lực lượng để áp chế đối thủ.

Mà D cấp chiến sĩ, lại là dùng vũ khí để áp chế đối thủ, mặc dù cũng có dùng đến lực lượng, nhưng chủ yếu vẫn là dựa vào vũ khí, vận dụng chiêu thức xảo diệu, phối hợp cùng lực lượng, chém giết đả thương địch nhân.

Hiện tại hắn đang đối diện với hắc giáp võ sĩ có sự khác biệt, không nói đến lực lượng, càng không nói đến cách sử dụng vũ khí, hai người đã ở hai cấp độ khác nhau.

Soạt…

Một tiếng leng keng, hắc giáp võ sĩ rút ra sau lưng một thanh đại kiếm, đây là D cấp chiến sĩ cùng E cấp chiến sĩ đích khác biệt, nói đại khái, rất nhiều D cấp võ sĩ dùng cả hai tay cầm đại kiếm, công kích dị thường nhanh nhẹn, một khi để bọn họ thi triển lúc cận chiến đấu, không người nào là đối thủ của bọn họ!


Vù! Vù! Vù…

Đại kiếm vũ lộng vài cái phát ra tiếng kêu như máy xay gió, nhìn thanh đại kiếm thật lớn, hắn không khỏi cười khổ, hắc giáp võ sĩ tuỳ ý đánh ra một kiếm, hắn tuyệt đối không thể đỡ nổi! Tuỳ tiện quét ngang một cái, có thể giết chết hắn tức thì!

Ở thời điểm đối địch, kì thật hắn tránh né đều là rất đơn giản, phán đoán tốt thế đánh của địch nhân, bước chân sang trái hoặc sang phải để tránh né, sau đó đánh vào chỗ địch nhân không có phòng bị để dành chiến thắng.

Nhưng là, chỉ cần dùng một chiêu hoàn hảo để đối phó với dã thú, dù sao bọn chúng cũng không có vũ khí, chỉ cần tránh được đòn tấn công của bọn chúng, như vậy hắn khẳng định có thể an toàn, nhưng hiện tại đối thủ của hắn là con người, đối thủ có thể dùng vũ khí để ngăn cản hắn né tránh, vô luận hắn tránh nhanh thế nào đều khó có khả năng tránh được một kiếm của địch nhân.

Ô… Đông!

Hồng quang chợt loé trước mắt, đại kiếm trong tay đối phương biến thành một đạo hồng quang, một lần nữa hiện ra thân kiếm, đại kiếm đã bổ một kiếm thật sâu xuống mặt đất, cây cỏ bay tứ tung, khí thế kinh ngươi đã đạt tới cực hạn rồi!

Cười khổ nhìn đối thủ, mặc dù đại kiếm rất lớn, cũng rất nặng, nhưng là đối phương cậy mạnh, tốc độ vẫn như cũ so với tốc độ tránh né của hắn nhanh hơn gấp đôi!

Cắn mạnh môi, hắn đương trường quyết định, tuyệt đối không thể chủ động đánh ra, nói cách khác, một khi bị đối phương đoán ra phương hướng tấn công, đòn đánh của hắn sẽ bị chặn, mà một khi bắt đầu lùi bước, đối phương liên tiếp công kích, đủ để trong nháy mắt đưa hắn vào chỗ chết!


Hắn không thể động trước, phải chờ đối phương công kích trước, sau đó xem chiêu đánh tới, sau đó một kiếm giải quyết đối thủ, đây là cơ hội duy nhất để hắn giành lấy thắng lợi, không đến lúc cuối cùng, không đến thời điểm mấu chốt, không nắm chắc một giây quan trọng này, hắn tuyệt đối không thể ra tay!

Hạ quyết tâm, hắn nhanh chóng liếc nhìn đối thủ, một thân khinh thiết giáp, chủ yếu đều phong bế ở chỗ yếu hại, chỉ có con mắt cùng cổ họng vẫn lộ ra khe hở, nhưng là… Hắn có thể công kích những nơi đó sao?

Kiếm của hắn hắn biết, một khi hắn thật sự chọn nơi nào, như vậy… Một khi kiếm chiêu xuất ra, đối phương khẳng định chết không sai! Đã giết nhiều dã thú nên hắn có thừa dũng khí, nhưng là giết người, hắn tuyệt đối không dám chắc, phải biết rằng… Ở trên địa cầu, giết người là phải đền mạng đó!

Hơn nữa, cho dù biết rõ giết người không phải đền mạng, nhưng mọi ngươi tự hỏi bản thân đi, ai dám giết ngươi đây? Vấn đề không chỉ là ở pháp luật, quan trọng hơn là ngươi có dám hay không!

Hắn chỉ là một thiếu niên rất bình thường ở trên địa cầu, tuyệt đối không dám giết người, nếu như vậy… Như vậy con mắt, cổ họng, đều là không thể công kích, hắn nhìn dần xuống phía dưới, ánh mắt rơi vào chính là bàn tay của đối phương!

Loại trừ đầu lộ ra khỏi thiết giáp, cũng chỉ có bàn tay, nhìn gân xanh nổi lên trên cổ tay, hắn biết chính mình phải làm thế nào…

Giơ tay phải lên một cách khinh miệt, hắn mỉm cười đối diện với thiết giáp võ sĩ ngoéo một cái, dễ dàng nói: “Đến đây nào… Không nên chém vào khoảng không như thế, kiếm phải chém vào người mới có thể dành được chiến thắng a! (.

Nghe được lời của hắn, thiết giáp võ sĩ sửng sốt, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, theo tức giận, hai chân nhanh chóng đạp đất, hai tay dương kiếm, như người điên đánh tới chỗ hắn!

Cùng lúc đối phương đánh tới, con mắt của hắn sang lên, thể xác cùng tinh thần yên tĩnh trở lại, ở trong tích tắc này, trong mắt của hắn chỉ có võ sĩ đối diện kia, nhất cử nhất động của đối phương, đều không tránh được con mắt của hắn!

Nha!

Trong tiếng rống giận dữ, hắc giáp võ sĩ hai tay cầm kiếm thật mạnh, giơ lên cao quá đỉnh đầu, cùng lúc đó, khoảng cách giữa bọn họ, chỉ còn lại không tới năm thước!


Theo lý thuyết, với khoảng cách này, đã hoàn toàn nằm trong phạm vi tấn công của hắn, nhưng là hắn vẫn không nhúc nhích, bình tĩnh nhìn đối phương, bởi vì hắn biết, hiện tại một kiếm đâm ra, hắn cũng không có tuyệt đối nắm chắc, kiếm của đối phương còn không đánh xuống, một khi hắn động, đối phương hoàn toàn có thể xử dụng kiếm phong bế hướng tấn công của hắn, sau đó… Đem hắn bức lui, thừa thế truy kích, trong vòng ba chiêu, hắn phải chết không thể nghi ngờ!

Hắn phải chờ, kiên nhẫn chờ, bình tâm tĩnh khí chờ đợi, hắn phải chờ tới thời điểm mà trường kiếm bổ tới trong tích tắc, chờ kiếm thế của đối phương không thể thay đổi, hắn mới có thể đâm ra một kiếm nhất định trúng đích.

Nhìn thấy thiếu niên đối diện, vẻ mặt bình tĩnh nhìn chính mình, hắc giáp võ sĩ cảm thấy đối phương chính là đang nhục mạ mình, là đang khinh miệt mình, đây là tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ! Gầm lên một tiếng giận dữ, khoảng cách công kích đã lọt vào tầm kiểm soát của hắc giáp võ sĩ, phối hợp với bản thân, toàn lực đem một kiếm từ đỉnh đầu nhanh như chớp bổ xuống thiếu niên đối diện!

Cùng lúc đó, nghe thấy đối phương rống lên đầy tức giận, chứng kiến một kiếm bổ xuống mình, hắn rốt cuộc cười, đúng vậy… Cười dễ dàng, đồng thời nhìn thấy đối phương toàn lực bổ ra một kiếm, nhất định hắc giáp võ sĩ sẽ bại, hơn nữa còn bại trong tay hắn!

Nói thật ra, hắn thật sự phải cảm tạ Lệ Ti, nếu như không phải nàng hơn một tháng hành hạ, hắn khó có khả năng như vậy bình tâm trước thảm cảnh, cho dù đối phương cách hắn chỉ là chưa tới năm thước, hơn nữa đã phát động công kích, hắn vẫn như cũ có thể bảo trì sự tỉnh táo, như thế bình thản, cho tới cùng đều là do Lệ Ti a!

Đương nhiên, dựa vào trình độ mà nói, đối phương thật sự rất ngu xuẩn, chính là đang trợ giúp hắn, nếu như hắc giáp võ sĩ không toàn lực đem bổ ra một kiếm như thế, nếu như đối phương giữ lại một chút dư lực, trận này thắng bại rất là khó nói a!

D cấp võ sĩ chính là như vậy, bọn họ đích tu luyện, chính là đem toàn bộ lực lượng bản thân dồn vào thân kiếm, sau đó dùng một kiếm không thể ngăn cản, đem địch nhân chém làm hai nửa!

Đối với D cấp mà nói, lực lượng chính là biểu hiện cho thắng lợi, chỉ sợ lực lượng không đủ, bị đối phương bắn ngược trở lại, một khi rơi vào thế hạ phong, vậy tiếp tục chiến đấu đã không còn mấy ý nghĩa!

--------------------------------------------------------------------------------------------
Mời đăng kí dịch tại đây tangthuvien /forum/showthread.php?t=28889
Góp ý tại đây: tangthuvien /forum/showthread.php?p=2337862#post2337862


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.