Hứa Tiên Chí

Chương 787: Thần Tiên (2)



Tuy ai cũng không biết Hứa Tiên tại sao đột nhiên cao hứng chuẩn bị yến hội thế này, nhưng đương nhiên không có người nào vi phạm ý của hắn.

Giờ lên đèn, trong khoang thuyền đèn đuốc sáng trưng, các loại thức ăn và rượu đưa lên rất nhiều.

Hứa Tiên ho nhẹ hai tiếng, hỏi:

- Mọi người đến đông đủ chưa?

Một quan viên kinh sợ nói:

- Ty chức kiểm kê qua, đến đông đủ!

Hứa Tiên gật gật đầu, giơ chén rượu lên cao, nói:

- Lần đi sứ này nhờ mọi người hiệp lực, mới có thể lấy được thành công lớn, đổi lấy quốc thư, Hứa Tiên kính mọi người một ly.

Hắn nói chuyện rồi nhìn chung quanh một vòng.

Tất cả mọi người cảm hắn nhìn về phía mình, lại cảm giác đối mặt như có như không này làm ánh mắt của Hứa Tiên như có sức hút, dẫn tất cả mọi người nhìn qua đôi mắt này, thần trí lại hoảng hốt.

Hứa Tiên mỉm cười, đem rượu trong chén uống cạn. Hắn đã thi pháp đánh tan những trí nhớ không thuộc về phàm tục trong đầu của mọi người trong đoàn sứ.

Cho dù là phong bạo hay là kỵ sĩ Hoàng Tuyền quỷ dị, toàn bộ cũng dần dần trừ khử.

Mọi người cũng không có cảm thấy kỳ quái gì, cũng tranh thủ uống cạn rượu, rồi sau đó mở tiệc vui vẻ, mọi người ném tất cả sầu lo ra sau đầu, uống đến cao hứng, không phân tôn ti đi tới mời Hứa Tiên.

Hứa Tiên đối xử với mọi người như nhau, rượu đến tức uống, trăm ngàn chén vào bụng mặt không đổi sắc, dẫn tới từng âm thanh khen ngợi, hào khí yến hội càng nhiệt liệt, hắn mỉm cười nhìn qua cảnh này, hắn vẫn muốn sinh hoạt chung với những người bình thường.

Chỉ chốc lát sau Hứa Tiên lợi dụng nguyên do không uống nổi nữa lui xuống đi vào trong khoang thuyền, một yến hội khác đang chờ hắn.

Thủy Khuyết Tiên Cung, quần tiên đoàn tụ lại với nhau. Hứa Tiên đã đến thì quần tiên đi lên chúc mừng, chúc mừng hắn vượt qua trung thiên kiếp, trở thành Thần Tiên.

Yến hội dùng đồ vật đều là quỳnh hoa ngọc dịch, lúc này bất kể bao nhiêu đưa lên cũng đều bị tiên nhân chè chén.

Long tộc rời đi, tứ hải mất đi chủ nhân, Ngư Nhi được a Bích hiệp trợ nên lợi dụng thời gian mấy ngày này thu nạp bộ hạ cũ khắp tứ hải, chắc hẳn không bao lâu là có thể thống nhất biển cả, trở thành Hải Dương nữ thần chính thức.

Mặc dù Hứa Tiên có nhiều tâm sự dây dưa, nhưng thời điểm này cũng cười rộ lên, nữ tử ngây thơ lúc trước đã tu thành chính quả.

Mà nếu nàng hội tụ thêm công đức lực thì chắc hẳn sẽ nhanh chóng mở ra không gian mới trong công đức bài, lấy được di vật của Đông Nhạc Đại Đế chứa trong đó.

Sau khi uống sơ qua rốt cuộc Hứa Tiên cũng không nhịn nổi lo lắng trong lòng, lưu lại một đạo ảo ảnh trên thuyền ứng phó. Liền cùng Bạch Tố Trinh bay đi Tây Hồ, lôi đình trên người của hắn đan vào nhau, tốc độ phi hành nhanh hơn trước kia rất nhiều, mà Bạch Tố Trinh cũng dứt khoát ẩn thân trong bóng của hắn, do hắn mang theo đi theo, cơ hồ không có tiêu bao nhiêu công phu đã vượt qua biển rộng, đi vào không trung Hàng Châu.

Ánh mắt của hắn quét qua đã tìm được tung tích của Tiểu Thanh, nàng đang ngồi trong núi tu hành, một bộ áo xanh như trước, linh lực trên người mạnh mẽ hơn nhiều, hiển nhiên là tiêu hóa minh thần niệm Xà Thần mang lại.

Tiểu Thanh cũng có duyên phận hợp thể nên lập tức sinh ra cảm ứng, bay ra khỏi động phủ tiến vào không trung, kinh hỉ nói:

- Các ngươi đã về rồi!

Hứa Tiên lập tức hỏi:

- Thanh nhi, Ngao Ly ở nơi nào?

Tiểu Thanh nói:

- Không phải ở Thái Hồ sao? Xảy ra chuyện gì? Đạo hạnh của ngươi lại tinh tiến rồi.

- Trở về nói sau.

Hứa Tiên bay qua Thái Hồ.

Bạch Tố Trinh cũng không có đi theo hắn, mà là cầm chặt tay Tiểu Thanh.

Cơ hồ trong khoảng khắc Hứa Tiên đã chạy tới Thái Hồ, nhanh chóng bay quanh Thái Hồ bên trên bay vài vòng, lại không thấy thân ảnh của Ngao Ly, thất vọng xông lên đầu của hắn, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng. Trong tinh không mênh mông kia nàng đang ở trong ngôi sao nào?

Từ khi gặp mặt nàng lần đầu tiên thì hắn cho tới bây giờ không có cảm giác bớt lo, nhưng trong bất tri bất giác tiểu nha đầu om sòm kia chiếm vị trí cực kỳ trọng yếu trong lòng hắn.

Hắn chỉ có thể tự an ủi mình, như vậy chưa hẳn là một chuyện không tốt, nếu như trở lại trong tộc đàn thì không ai có thể tổn thương nàng.

- Hứa Tiên đần!

Một âm thanh quen thuộc từ sau lưng Hứa Tiên truyền đến:

- Ngươi đang tức giận cái gì đó?

Hứa Tiên không thể tin nổi xoay người lại, người hắn vốn đang đâm chiêu chẳng phải ở ngay tước mặt của hắn sao, dùng một biểu lộ quen thuộc hắn.

Hứa Tiên một tay ôm lấy nàng vào trong ngực, giống như sợ nàng đột nhiên biến mất vậy.

- Này, ngươi làm gì thế, muốn đánh nhau phải không sao?

Ngao Ly phác giác hắn đang ôm chặt mình thì tâm tình dần dần hoảng loạn lên, khuôn mặt nhanh chóng xuất hiện rạng mây đỏ, dùng âm thanh yếu ớt như muỗi nói:

- Buông tay cho bản Long Vương!

Trong bầu trời sao vô tận nàng vẫn đang bảo tồn bên cạnh hắn, trong lòng ngực của hắn.

Hồi lâu sau, Hứa Tiên buông tay ra nói:

- Ngươi chạy đi nơi nào vậy?

Ngao Ly nói:

- Ta... Ta đến Trường Giang nhìn một cái, ngươi hung ta làm gì?

Hứa Tiên sờ sờ cái mũi, cười khổ một tiếng, không nghĩ tới tiểu nha đầu này lại ảnh hưởng khắc sâu vào trong lòng của mình như vậy, vừa rồi nàng tới bên cạnh mà không phát giác, điều chỉnh tâm tính, khôi phục tâm bình khí hòa nói:

- Ngươi không thấy ngân quang sao?

Nhắc tới chuyện này Ngao Ly rất vui mừng bắt lấy ay Hứa Tiên, nói:

- Đúng đúng, ta nhìn thấy gia gia.

Hứa Tiên ngạc nhiên:

- Long Vương Ngao Kiền?

Ngao Ly nói:

- Thế nào, lợi hại không! Ta nói ra sợ chết luôn à|?

Hứa Tiên nói:

- Ngươi cẩn thận nói cho ta một chút, rốt cuộc có chuyện gì?

Ngao Ly làm bộ dáng khoa tay múa chân kể lại chuyện ba ngày trước đó.

Trừ những dương dương đắc ý vô dụng Hứa Tiên mơ mơ hồ hồ nghe được ngọn nguồn.

Thì ra từ khi vừa mới bắt đầu, đối với cái thí nghiệm kia trong long tộc có rất nhiếu âm thanh phản đối, hơn nữa lời tiên đoán tai nạn và hậu quả nên chứng minh lo lắng cuối cùng của bọn họ.

Số lượng hậu đại bị Chúc Cửu Âm thôn phệ là ít thôi, mà long tộc trải qua không biết bao nhiêu vạn năm sinh sôi nảy nở, số lượng so với tưởng tượng của Hứa Tiên còn lớn hơn. Vì vậy rất nhiều long tộc trải qua suy tính và phê bình chính xác, xác định một con đường hàng hải, truyền thuyết cuối con đường hàng hải là thế giới khác.

Vì vậy lực lượng chủ yếu của long tộc đã mang theo thành quả thí nghiệm đi ra ngoài thiên ngoại, tìm kiếm nơi ở mới, cũng hứa hẹn sau khi tìm được sẽ đón long tộc ở lại cùng đi.

Ngao Kiền đi theo con đường hàng hải cổ xưa bay ra thiên ngoại, vốn hắn chỉ muốn tìm kiếm nơi táng thân cho mình nhưng lại gặp người quay về.

Mặc dù trên con đường này trải qua hi sinh rất nhiều, chỉ có số ít long tộc đi tới gia viên mới, nhưng nương tựa vào trí tuệ siêu nhân, bọn hắn vẫn tìm được cách đánh vỡ cực hạn tính mạng, cũng cắt cử cường giả trong đó quay về hoàn thành hứa hẹn.

Nghe xong giảng thuật này Hứa Tiên cảm thán, không hổ là tồn tại có trí tuệ siêu phàm!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.