Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 217: Tự Mình Gây Họa





EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Nhìn kỹ gương mặt của mình trong gương, chà mạnh, hoàn toàn không xi nhê, mặt mày vẫn trắng bệch không tí máu, giờ vác cái mặt này ra ngoài Harry hoàn toàn có thể đảm bảo ngày mai tin đồn thì ra Cậu Bé Vàng là vampire, Cậu Bé Vàng bị ám hại nghiêm trọng.

"Harry Potter, trò có nhớ phù thủy có thứ gọi là bùa che dấu và bùa ngó lơ không?" Snape chịu không nổi cái hành động biến mặt mình thành cái bàn và xem tay mình là cái nùi giẻ của Harry.

"Á, giáo sư, quên nói cho thầy, thời gian thể loại thần chú này có tác dụng với con rất ngắn." Y không thể nào vừa đi vừa cầm gương canh được, lần trước không thể ngủ một giấc hai ngày, sau đó y đặc biệt thử một chút...Đúng rồi, y có cái mặt nạ!
Harry lục trng túi mặt nạ, lôi chục cái lần trước mua ra, lấy một tấm "Giáo sư, cho con mượn dao bạc thầy dùng để xử lí nguyên liệu độc dược được không?"

Ánh mắt của Snape rơi vào cái mặt nạ của Potter "Đây là mặt nạ lần bỏ chạy trước trò mua?"
"Ừm..." động tác của Harry cứng ngắc, Snape không tính nổi xung thiên lần nữa chứ?
"Đưa mấy cái dư cho ta." Snape lấy xuống khỏi kệ một cái hộp, bên trong là tất cả dụng cụ xử lí độc dược.

"...Giáo sư, đắt lắm í, ngài đừng có tức giận phá hết nha." Harry chấp nhận bỏ mặt nạ lên trên bàn, không dời mắt nổi, hơn một trăm Galleons một cái đó.

"Tôi cảm thấy nếu như trò có thể mua hết một đống thế này, chắc chắn giá của nó sẽ không đến nỗi nào." Snape đánh giá hơi thấp độ sợ hãi của Harry với mình, lúc ấy đừng nói một trăm, hai trăm Harry cũng mua.

Harry cầm con dao bạc mình dùng gần ngàn galleons để đổi lấy quyền sử dụng trong tay, quẹt một phát lên ngón tay, giọt máu rơi trên mặt nạ nhanh chóng bị nó hấp thu, mặt nạ trông không có gì khác, cho đến khi Harry đeo, ngũ quan bắt đầu vặn vẹo như khi uống độc dược da dịch, sau đó...vẫn là cái mặt tái nhợt không tia máu kia.

Harry kì lạ nhìn Snape cười ra tiếng, sau đó nhanh chóng khôi phục biểu cảm, y sờ sờ mặt, mặc dù bề ngoài nhìn không ra, nhưng sờ vào sẽ cảm nhận được, muốn liếc hình ảnh của mình trong dĩa, phát hiện dĩa đã bị gia tinh dọn.

Snape tốt bụng cho Harry mượn gương trong phòng tắm, cho đến khi y mặt không biểu cảm đi khỏi, đã thấy Snape tay bưng cà phê che mặt.

"Giáo sư, máu con cho thầy còn không, máu lúc trước ấy?" Harry lột mặt nạ xuống, mặt nạ sau khi rời da lập tức biến thành màu đen, Harry tiện tay vứt vào thùng rác "Trả con một cái mặt nạ nha?"
"Máu thì còn, mặt nạ trò có thể mua lại bằng giá cũ." Snape chỉ chỉ cái chai ở tầng gần cuối kệ độc dược, Harry sau khi nghe thấy nửa câu sau của Snape đã câm nín, sau đó bắt đầu tính thời gian thần chú ngó lơ hiệu nghiệm bao nhiêu.

Coi thường thần chú vô trượng hả! Cùng lắm thì y một phút đổi một lần.


Đối với hành động của Harry, Snape nhíu mày, nhìn chồng mặt nạ bên kia "Harry Potter, trò mua cái mặt nạ đó bao nhiêu?"
"Một ngàn hai trăm Galleons, một tá." Harry đau lòng sờ túi không gian của mình, y còn chưa tìm được phương pháp kiếm tiền nữa, tuyệt đối không thể mua lại!
"..." Coi như bậc thầy độc dược như hắn không thiếu tiền, nhưng cái giá này đắt hơn những gì hắn tính nhiều, hắn còn cho là mười galleons một cái "Wow, Harry Potter, trò giống ba mình y xì trên phương diện tiên tiền này thật, thời gian hiệu quả là bao lâu?" Năm đó lão Potter cũng chi hơn trăm Galleons cho chocolate Valentine, sau đó cái cục chocolate đắt tiền kia bị Lily ném thẳng vào mặt người tặng.

"Không có thời gian tối đa, chỉ cần không đụng phải nước hay là bị ai đó đập vào mặt, chỉ hết hiệu lực khi lấy xuống thôi." Harry bấm thời gian, hẳn là ba phút thần chú sẽ bắt đầu yếu đi.

Một túi nhỏ và một chai máu nhỏ cộng thêm tám cái mặt nạ đặt trước mặt, Harry sững sốt quay đầu, Snape đang cất mặt nạ vào ngăn kéo "Tôi mua hai cái."
"Hả?!" Harry mở túi nhỏ ra, bên trong là Galleos lóng la lóng lánh "Không cần, hai cái kia coi như tiền cho đống độc dược con nhờ thầy nấu đi ạ." Galleons này y không nhận được.

".....Harry Potter, trò biết độc dược bóc linh hồn và độc dược dán linh hồn cộng với độc dược cho cả bọn thí nghiệm ngốn bao nhiêu tiền không?" Thù lao? Hai trăm galleons này số lẻ còn không đủ.

"Trò sẽ không thật sự cho rằng thứ đắt nhất trong đống đó là răng của trò chứ?"
"..." Harry im lặng "Vậy quà cảm ơn cũng được."
"Nếu như trò thật sự muốn cảm ơn, vậy tính tổng cộng bao nhiêu tiền đi, tôi chấp nhận dùng tài liệu độc dược để trả." Snape nhìn Harry nhanh chóng cất túi, hừ lạnh một tiếng viết chữ A vào tấm da dê bên dưới.

Sau khi Harry đi, Snape buông bút lông chim xuống, cầm hai cái mặt nạ kia ra, lấy một bình máu nhỏ dưới ngăn kéo được khóa lại, là một bậc thầy độc dược, có lúc tự uống thử độc dược là hết sức bình thường, cho nên hắn luôn sẽ tự dữ trữ ít máu của bản thân.

Cái mặt nạ có mang cũng như không lúc đầu của Potter, khiến hắn cảm thấy lý do mà cái lỗ tai trên đầu hắn vẫn chưa biến mất, Potter rất có thể là một trong số các nguyên nhân.


Tháo vòng xuống, đôi tai ngu ngốc chết toi lại xuất hiện trên đầu, rạch tay, nhỏ chút máu vào mặt nạ, đeo lên, ngũ quan hơi vặn vẹo chút, và cái lỗ tai kia vẫn đang lắc lư trên đầu.

Lấy máu trước kia của mình trong bình, nhỏ lên mặt nạ, bất ngờ ghê, tai vẫn còn! Snape cau mày, bởi vì tâm trạng của hắn bây giờ quá kém nên lỗ tai cụp xuống dính sát vào đầu.

Snape vẫn cho rằng cái này là di chứng từ lần nổ vạc trước, nhưng bây giờ xem ra là nguyên do bản thân...Rốt cuộc là cái lí do gì khiến đầu hắn mọc ra cái lỗ tai của họ nhà mèo này chứ!!!
Dùng chút lực, mặt nạ màu đen vỡ nát, Snape tức giận xé mặt nạ làm hai, mặt nạ ngăn cản tầm mắt nên Snape không chú ý lỗ tai mình hơi chập chờn.

Ném rác vào lò sưởi, Snape đeo vòng tay lên chấm bài tiếp, nhưng mà mớ luận văn phía dưới không còn xuất hiện thêm con A nào nữa.

Ngày tiếp theo, Ravenclaw và Hufflepuff năm ba mới nhận luận ba rên rỉ khắp Hogwarts, tại vì rắn chúa điên máu tuyên bố, ai luận văn không được phải làm lại luận văn dài thêm ba inch!
Nhóm phù thủy được A trước khi Harry rời phòng làm việc hoan hô vào mặt mấy đứa không được A, kết quả còn chưa rời khỏi phòng học đã bị Snape trừ mỗi đứa năm điểm, nhất thời, bão lũ quét qua căn phòng.

HẾT CHƯƠNG 223.


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.