[HP] [BHTT] Obliviate

Chương 3



Từ khi Hermione bắt đầu học tập tại Hogwarts thì đã sớm gặp qua Etheline rồi.

Nguyên nhân không gì khác ngoài, ở thư viện luôn có thể nhìn thấy Etheline trên người là đồng phục Ravenclaw chỉ luôn ngồi cố định ở một chỗ duy nhất, tại vị trí đó Hermione thường xuyên có thể nhìn thấy nàng.

Nhưng nếu muốn nói đến khoảng thời gian hai người thực sự có giao thoa, thì phải là những năm Hermione học năm 3 cơ.

Bên trong Tiệm viết lông ngỗng Scrivenshaft tại làng Hogsmeade, Hermione hoa cả mắt mà nhìn đa dạng mẫu mã bút lông ngỗng trước mặt, lưỡng lự mãi vẫn chưa chọn được.

"Thử mẫu bút này xem"

Đây là lần đầu tiên mà Hermione có thể nghe được rõ ràng thanh âm của Etheline, âm sắc trong sáng, phát âm rõ ràng, mang đến một cảm giác khó có nói thành lời.

"Cảm ơn" Hermione quyết định mua mẫu bút màu lam lông ưng mà đối phương giúp nàng chọn.

Đến từ Ravenclaw học viện và học trên nàng một khóa, làm người rất điệu thấp, khá kiệm lời, sở hữu một nụ cười rất đẹp.

Đó là ấn tượng ban đầu mà Etheline mang đến cho Hermione.

Đã có lần đầu nói chuyện, thì những lần giao thoa về sau cũng tự nhiên mà đến, Hermione thường xuyên đến thư viện một mình cũng dần lựa chọn ngồi cạnh Etheline, cũng thường xuyên cùng đối phương nhỏ giọng trao đổi việc về việc học.

Với tầm hiểu biết sâu rộng của Etheline, Hermione cùng nàng có không ít điểm chung, theo đó mối quan hệ bạn bè của hai người cũng dần thành hình.

Trong ký ức của Hermione đây cũng là khoảng thời gian mà cả hai thân thiết nhất, thế nhưng trong trí nhớ của nàng bất quá cũng chỉ kéo dài được một đoạn thời gian ngắn ngủn mà thôi.

Mấy năm về sau, Hermione cũng đã trở nên thân thiết hơn với Harry và Ron tạo nên tổ hợp Bộ Ba Tam Giác Vàng, vì vậy giao thoa giữa nàng và Etheline cũng tự nhiên dần ít đi.

Mỗi khi ở thư viện, Hermione vẫn luôn thấy Etheline một mình một góc hẻo lánh cạnh cửa sổ ấy như đã từng, chỗ nàng ngồi vẫn chỉ luôn là góc ấy chưa từng đổi, đến cả bóng lưng nàng cũng chưa bao giờ thay đổi, thay đổi duy nhất có chăng chỉ là chồng sách vở dày nặng bên cạnh.

Đôi khi Hermione cũng sợ động tĩnh của cả ba người họ sẽ làm ồn đến nàng.

Nhưng hình như Etheline chưa bao giờ nghiêng đầu đưa mắt nhìn qua ba người bọn họ dù chỉ là một lần, dẫu cho cả ba người họ có bị bà Pince dùng cây lông vũ xua đuổi đi chăng nữa.

Nếu như cả hai người giao thoa chỉ có vẻn vẹn bấy nhiêu, thì chưa chắc Etheline lại có thể để lại cho Hermione ấn tượng khắc sâu đến vậy.

Những chuyện sau này thì Hermione nhớ rõ hơn nhiều.

Trong lúc Hermione còn đang bị Ron cười nhạo về việc thành lập Hội Vận động cho Quyền lợi Gia tinh song song với đó là sự chán ghét hội từ Ron, thì Etheline là người đầu tiên có thiện ý nhận lấy huy chương S.P.E.W kia.

Đối với điều này Hermione thực sự rất bất ngờ, bởi nàng đã sớm biết được từ Ron Floris cũng là một gia tộc tôn sùng lý tưởng Thuần Huyết giống như Malfoy.

Nhưng mà từ trên người Etheline nàng lại không nhận thấy cái khí chất điên cuồng kia.

Chuyện về sau nàng lại lần nữa không có quá nhiều ấn tượng, duy nhất một chuyện Hermione nhớ kỹ nhất chính là ở thời điểm nàng mời Etheline gia nhập vào Quân đoàn Dumbledore, thì đối phương lại từ chối nàng.

"Để sau rồi nói đi" Etheline uyển chuyển mà đưa ra lời từ chối.

Về việc này Hermione luôn cảm thấy thật đáng tiếc.

Nàng có chút ủ rũ, mà Ron thì lại cảm thấy đây hẳn là chuyện đương nhiên: "Chị ta là người nhà Floris, cả nhà chị ta đều là Slytherin, nghe nói cha mẹ chị ta đã từng là Tử Thần Thực Tử đấy!"

Hermione quay đầu nhìn hắn chằm chằm: "Nhưng Etheline không phải là một Slytherin, dù cho có là phải đi nữa thì cũng đâu chứng minh được gì?"

Nàng theo bản năng muốn đưa ra vài ví dụ để phản bác lại hắn, muốn nói nhưng lại không thể không dừng lại.

Ron lại không ngừng đắc ý: "Thôi, đừng cố chấp nữa Hermione, nhỡ đâu chị ta bán đứng Quân đoàn Dumbledore thì chúng ta đều xong đời rồi!"

Hermione liếc hắn một cái, lại không có đáp lại.

Sau này hai người giao thoa đã ít lại càng thêm ít, chẳng cần phải cố gắng lục lọi ký ức là cũng đã có thể nhớ đến rải rác vài điều.

Nhưng không may là những lần gặp gỡ ấy đều không mấy tốt đẹp.

Ở Sở Bảo Mật lúc đang nghĩ cách cứu Sirius, hay là ở Trang viên Malfoy, Etheline luôn đến trước hoặc đến sau Bellatrix.

Hiển nhiên là một trong những thành viên của Tử Thần Thực Tử.

Mà về sau tại Trận chiến trường Hogwarts, Hermione chỉ gặp được Etheline duy nhất một lần.

Ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng lại gọi thần hộ mệnh ra, cứu lấy Etheline đang bị Nhiếp Hồn Quái tập kích.

"Tại sao cô lại không tránh đi?" Hermione do dự mà nhìn xem Etheline chật vật, ánh mắt hơi lóe lên: "Tôi nghe nói, Tử Thần Thực Tử không thể nào triệu hồi được thần hộ mệnh."

Ánh mắt Etheline vẫn vậy vẫn luôn bình tĩnh không một gợn sóng, không hề nói một lời, xung quanh hỗn loạn giao chiến tựa hồ có thể tùy thời đem các nàng kéo vào trong, Hermione vội vã đi tìm mọi người trong Quần đoàn Dumbledore, thấy đối phương như không có ý muốn phản ứng chính mình, nàng liếc nhìn một cái liền vội vã rời đi.

Chạy được vài bước, Hermione đột nhiên quay đầu, cao giọng hỏi: "Cô có từng nhìn thấy Crookshanks không? Một con mèo Ba Tư lông dài màu vàng nghệ."

Cách một đống đổ nát rực lửa, tại nơi ồn ào tạp âm cùng với đó là các loại thanh âm sử dụng bùa chú, Etheline đáp lại nàng: "Không thấy."

Đối phương có thấy hay không Hermione cũng không trông cậy lắm, nàng không thể hiểu được mà lại bộc phát hỏi ra vấn đề này, vốn dĩ Crookshanks đã sớm được nàng gửi lại Trang trại Hang sóc rồi.

Thế nhưng mãi về sau, Hermione rốt cuộc cũng chưa từng gặp lại được Crookshanks, khác với những lần biến mất tăm vài ngày trước đây, nó thật sự chưa từng trở lại.

Đã trải qua đủ mất mát, từ trên báo chí Hermione biết được rất nhiều thành viên của gia tộc Floris đã qua đời, còn lại cũng chỉ là thông tin được đưa ra về Etheline.

Mà Bộ Pháp Thuật cũng để Etheline trở thành một Không thể nói được (Unspeakable) của Sở Bảo Mật, điều này cũng trực tiếp chứng minh rằng đối phương hoàn toàn không phải là một Tử Thần Thực Tử.

Những tin tức này có một ít nằm trong vài dòng chú thích ngắn gọn ở một góc nhỏ trên trang báo, một ít lại đến từ các cuộc trò chuyện của thành viên Hội Phượng Hoàng, trong đó một ít cũng đến từ những lời đồn đãi được lan truyền bên trong trường học.

Mà Hermione đã sớm được đọc qua tư liệu cấp cao về trận chiến ấy rồi.

Etheline không phải là một Tử Thần Thực Tử, nhưng nàng cũng không có cống hiến nào trong việc chống lại Chúa tể Hắc ám Voldemort, nàng chỉ đến Hogwarts một chuyến, nhưng trước khi trận chiến đi đến hồi kết thì lại rời đi, dũng cảm thì không phải, nhưng cũng không nói là nhát gan, mục đích của nàng là gì chẳng ai biết được.

Sau khi tốt nghiệp, Hermione được như ý nguyện vào làm tại Ban Kiểm soát và Điều hòa Sinh vật Pháp thuật, nỗ lực bảo vệ cho quyền lợi của gia tinh, cũng ở khoảng thời gian này, nàng cũng không có chút giao thoa nào với các đồng nghiệp tại Sở Bảo Mật.

Lại thấy được Etheline một lần nữa là từ sau khi nàng được điều chuyển đến Ban thi Hành Luật Pháp Thuật, ở tầng lầu này nàng thường xuyên có thể thấy được người Không thể nói được (Unspeakable) đến rồi đi, cũng thỉnh thoảng có thể gặp được Etheline.

Vẫn là thiển kim sắc tóc dài quen thuộc ấy, khuôn mặt trắng nõn, đôi con ngươi sở hữu sắc xanh của biển, vẫn điệu thấp như hồi còn ở Hogwarts chưa bao giờ thay đổi.

Chỉ là trên gương mặt ấy nàng đã không còn thấy được nụ cười năm nào.

"Hermione"

Từ phía cửa một thanh âm quen thuộc đang gọi tên Hermione, đáng gãy suy nghĩ của nàng, theo vô thức mà siết chặt lấy tấm ảnh trên tay, kinh ngạc nhìn lại: "Harry? Cậu tìm mình?"

"Tớ có viết cho cậu một lời nhắn, nhưng cậu lại không có hồi âm lại" Harry nhìn nàng cảm thấy có chút không đúng: "Cậu đang suy nghĩ chuyện gì sao?"

"Không có gì" Hermione nhét ảnh chụp Etheline vào túi áo khoác, bấy giờ mới chú ý đến chiếc máy bay giấy hãy còn động đậy ở trên mặt bàn.

Nàng dùng các tư liệu hồ sơ khác che lại mớ hồ sơ về Etheline mới được đưa tới ban nãy theo ý của nàng.

"Đến Trang trại Hang sóc?" Hermione đưa mắt nhìn Harry đầy nghi hoặc: "Ngay đêm nay?"

Harry: "Đúng vậy... Ginny và mẹ Molly đều rất nhớ cậu."

"Thực sự xin lỗi, Harry. Tối nay tớ không có thời gian rảnh rồi" Hermione lộ vẻ tiếc nuối đáp, đưa tay chỉ chỉ về phía bàn làm việc, ở nơi đó chất đầy các giấy tờ hồ sơ cần xử lý: "Rất nhiều việc còn chờ mình xử lý."

Bởi cũng nhậm chức tại Bộ Pháp Thuật nên Harry cũng hiểu rõ phần nào sự bận rộn của nàng: "Công việc tại Ban thi hành Luật Pháp Thuật đúng thật là rất nhiều..."

Nói đến một nửa, Harry đột nhiên lại sửa lại lời mình: "Nhưng công việc luôn là không thể nào làm xong hết được! Tại sao lại không thể cùng nhau đi thư giãn tinh thần một chút?"

Hermione nhếch môi cười mỉm: "Là chủ ý của Ron đúng không?"

Harry có chút xấu hổ, thở dài nói: "Thôi nào Hermione, đi đi, đừng tiếp tục so đo những điều này nữa mà."

Chẳng cần phải nói thêm bất cứ điều gì cũng có thể dễ dàng đoán được, Ron và Hermione lại cãi nhau, từng năm từng năm trôi qua, hai người vẫn giống như hồi vẫn còn đi học, cãi nhau cùng chiến tranh lạnh liên miên không dứt, luôn phải nhờ vào Harry với Ginny làm người đứng ra hòa giải cùng truyền lời cho nhau.

"Mình không đi đâu" Hermione không hề khách khí mà đáp thẳng: "Không phải câu ta cảm thấy mình bá đạo không thể nói lý sao? Gần đây luôn hành xử như mụ đàn bà chanh chua châm chọc mỉa mai tớ không ngừng chẳng lẽ cậu không nghe ra sao? Mình nghĩ bọn mình vẫn là nên tách nhau ra một đoạn thời gian, để đối phương có thời gian bình tĩnh suy nghĩ trước đã, hiện tại vẫn không nên gặp mặt thì hơn."

Harry cảm thấy đau đầu thật sự, muốn giúp người anh em tốt của mình giải thích một chút: "Cậu cũng hiểu rõ con người Ron mà, chỉ là đôi khi cậu ấy khó có thể khống chế được cảm xúc của mình, tuyệt đối không hề có ác ý..."

Hermione thất vọng nhìn hắn, trầm giọng đáp lại: "Harry, cậu vẫn luôn đứng về phe cậu ta."

Tay nàng đặt trên một sấp dày hồ sơ cùng tài liệu, ngồi xuống mà tiễn khách: "Cậu đi trước đi, mình còn phải làm việc."

Harry rất là bất đắc dĩ, thấy mình không có khả năng làm đối phương đổi ý, đành phải đóng cửa mà rời đi.

Đợi xung quanh yên tĩnh trở lại, Hermione mới chậm rãi ngẩng đầu lên, đưa tay mở ra bưu phẩm được gửi tới từ Ngục Azkaban.

Bưu phẩm rất nhẹ, ngoại trừ phần thư báo cáo kia ra thì tất cả những gì còn lại đều là nhật ký của Etheline.

Nhật ký của nàng thực sự rất hỗn loạn, và cũng không hề có ghi chú lại ngày tháng, thời gian cũng như là số trang.

Theo Luật của Ngục Azkaban, thì tất cả di vật đều phải được hỏa táng chung với tù phạm, nhưng lần này Thần Sáng quản ngục lại không làm như vậy.

Hermione đoán có lẽ là do nàng dùng thân phận Phó bộ trưởng của mình đi thăm Etheline mà ra, rốt cuộc thì ở Azkaban chuyện này đúng là thực sự rất hiếm thấy.

Nàng cũng bắt đầu đọc bản nhật ký được viết trong tù này của Etheline.

[Hermione Jean Granger, Hermione Granger, H.J.G.]

Sử dụng rất nhiều tên gọi khác nhau, chữ viết to nhỏ khác nhau, cả một trang giấy đều có thể thấy được, trong nháy mắt ấy, Hermione rốt cuộc cũng hiểu được lý do thực sự mà Thần Sáng lại quyết định gửi những thứ này cho mình.

Lucasta: Xin lỗi vì mình dịch sai ở chỗ Unspeakable nhé, mình đã sửa lại tất cả chỗ sai rồi:< Xin lỗi rất nhiều.

Ờm... ngoài lề một chút thì, Ron là nhân vật mình chưa bao giờ ưa nổi, vì nhiều nguyên nhân, nhưng chính xác thì Ron tồn tại cũng là một sai lầm đối với mình rồi, chỉ là ý kiến riêng thôi nhé.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.