Nghe báo cáo về việc quân miền xuôi cố gắng tiêu diệt lực lượng trinh sát, Mala biết rằng chúng muốn giữ lang A Mui tới cùng. Vậy thì chiến, hắn sợ sao. Mala cho quân tướng chuẩn bị tinh thần, tuy bên mình đông hơn, nhưng điều ấy đối phương cũng biết, giờ dám đánh ở đây, chúng tất có điều cậy vào.
Thực vậy, quân miền xuôi có chỗ dựa. Sở dĩ ngôi làng A Mui này được chọn để phòng thủ, là bởi trưởng làng A Mui khi trước đã cho phép quân miền xuôi xây dựng công sự gần đó. Làng A Mui dóng góp nhiều cho quân miền xuôi, chắc chắn sẽ bị trừng phạt, đã làm thì làm cho trót, ông ta thậm chí điều động tráng đinh trong làng ra cùng xây. Có hệ thống công sự được xây dựng tốt, quân miền xuôi có thể lấy ít địch nhiều.
Công sự có hào, có tường, nhiều chỗ có bẫy chông ngầm, trên tường che có lỗ châu mai để bắn tên mà không lo bị bắn lại,... Những đoạn hào được đào từ tít tận đằng xa, khi quân Chiêm- Thượng đi qua, sẽ mất công nhảy qua hoặc đi xuống. Quá trình này, việc giữ đội ngũ hoặc giơ khiên che chắn đều bị rối, tên từ trong bắn ra khó chặn hết, góp phần tăng thương vong. Vượt qua những đoạn hào ở xa, sẽ tới đoạn hào ở gần, làm rộng, to, ở gần chân tường công sự. Đoạn hào này có tác dụng ngăn địch bắc thang lên.
Để thang có thể bắc lên và trèo an toàn, góc tạo giữa thang và mặt phẳng ngang tốt nhất là 75 độ là tối thiểu, nhưng có đoạn hào, thang chỉ có những góc gần 85 độ nếu dựng ở đoạn sát tường và vượt hào, dễ đổ thang. Còn không, phải làm thang thật dài, đứng ở bên kia hào bắc qua. Thang dài tức là đoạn đường đi dài hơn, quân bên trong đem giáo chọc hoặc ném đá, bắn tên, ném lao, chịu thương vong lớn.
Sau vài ngày đánh thử, cảm nhận được không thể đánh nhanh thắng nhanh, địch cũng quyết tâm giữ công sự, chưa kể lực lượng trinh sát bị diệt khá nhiều, không thể vây thành diệt viện, một hơi dọa nát gan địch, Mala chuyển qua đánh chắc tiến chắc. Theo đó quân của lão bắt đầu tới lấp các đoạn hào đã được đào, để đại quân tiến lến dễ dàng. Đoạn hào đào sát chân tường cũng vậy, cũng được lấp để bắc thang leo lên.
Thấy quân Chiêm Thượng bắt đầu lấp hào, quân bên trong cũng tiến hành phản kích. Dẫn đầu quân phản kích chính là P'Lư. Trận trước P'Lư bị ép phải chạy trốn, rất nhiều người chỉ trích, chê hắn nhát gan, chỉ Hoàng Anh Minh hiểu và thông cảm, lại cho hắn cơ hội thủ làng A Mui này để lập công chuộc tội. P'Lư dẫn quân ra đánh, giết những kẻ đang mang đất tới, cốt để dọa chúng một phen, làm chậm công trình của Mala lại. P'Lư cũng chả đánh giết nhiều, xua đuổi những kẻ mang đất đi rồi quay về, tránh địch kéo tới.
Cùng lúc quân trong công sự đang phòng thủ, một vài cánh quân hỗ trợ cũng bắt đầu công việc quấy rối. Những đội trinh sát của A Trang bị diệt, khả năng truy tìm dấu vết và phát hiện những cánh quân hỗ trợ này mất đi, quân hỗ trợ không chút kiêng dè trong việc quấy phá, tấn công các đoàn vận lương, tập kích sau lưng những đội quân đang vây làng A Mui. Tinh thần binh sĩ giữ làng A Mui lên cao ngất.
Mala cũng không nản, lão ra lệnh đánh trả, đồng thời vẫn tiếp tục bắt người dân Thượng tới bê đất lấp hào. P'Lư tiếp tục xông ra ngăn cản. Vài lần như thế, cảm thấy đã tới lúc cất lưới, Mala cho quân giả làm người vác đất, trong các bao đất là vũ khí. P'Lư xông ra, đang xua đuổi thì những tên lính- giả làm dân liền rút khí giới ra, vây lấy bọn P'Lư, tấn công dữ dội. Mala cho đánh chiêng trống ỏm tỏi, đốc quân chia hai, một mặt vây chặt P'Lư, mặt khác phá đồn. Thấy tướng chỉ huy bị vây, quân địch đánh gấp, xem xem bọn chúng có thể giữ nổi tinh thần phản kích không.
Quân Chiêm- Thượng ào lên, một toán chỉ huy dân thường vác đất tới lấp hào, một toán cho dân chúng mang khúc cây lớn đi đẩy cửa, xạ thủ thì cố gắng bắn tên vào những kẻ nào ló đầu ra để đẩy thang, ném đá,... xuống những người đang công đồn. Những tên lính đầu tiên bắt đầu leo lên tường đồn, cánh cửa bị cây gỗ lớn đâm vào bắt đầu hé mở, Mala bình tĩnh chờ đợi, hắn đã đặt phục binh ở đây, đợi quân cứu viện của địch xuất hiện.
Tướng giữ đồn bị vây, đồn bị đánh tới sắp phá, lúc này không xuất hiện còn đợi lúc nào. Mala thực tế muốn diệt chính là những đội quân cứu viện. Quân trong đồn đã bị vây, diệt lúc nào cũng được, quân cứu viện di chuyển linh hoạt như những bóng ma, khiến quân đội bên hắn không thể tùy tiện triển khai, bó tay bó chân vô cùng. Ngoài ra, diệt bọn cứu viện lần này, lại càng là đòn cảnh cáo, địch mất quân sẽ càng thêm phần sợ sệt, tự nhiên không dám tiếp tục thực thi hành động như này, chỉ có thể bị động chịu đánh.
Mala cùng những tướng lĩnh của mình đang ngồi chờ, thì một tiếng hét lớn, kèm theo những tiếng tù và lớn, nhưng không phải từ sau lưng, la từ phía trước mặt. P'Lư đã phá vòng vây chạy ra, nhằm thẳng hướng những cái thang được bắc lên cùng với chỗ cổng thành đang bị phá. Hắn lao vào chém giết. Như một sự phối hợp nhịp nhàng từ trước, quân trong đồn cũng ùa ra, cái cổng bị đập được mở bung ra để quân bên trong tràn ra.
Trong đánh ra ngoài đánh vào nhanh chóng kẹp địch vào giữa, quân Chiêm- Thượng hoàn toàn bị áp đảo và bất ngờ, đã ăn đòn đủ. Mala vẫn cố chờ xem quân cứu viện có tới, nhưng cuối cùng đành điều quân qua hỗ trợ. Mala cho điều một nửa trước tiên, sợ đối phương giảo hoạt còn giấu ở gần để đột kích. Thấy quân Chiêm- Thượng kéo tới quá đông, P'Lư liền đánh thốc vào trong, quay về chế độ tử thủ. Rốt cục, quân cứu viện không xuất hiện, kế hoạch của Mala bị phá sản một phần, phần thành công thì là hắn đã lấp hết được các hào, mai có thể chính thức công thành.
- Mai đánh mạnh một chút, xem bao giờ chúng chịu ra!- Mala gằn giọng. Kế hoạch gần đây đều bị thất bại, hắn cũng bực mình vô cùng,
Hôm sau, trời sáng, quân Chiêm- Thượng bắt đầu tổng lực công đồn, họ mang thang, lần này nhiều hơn hôm qua, lại có đủ gỗ lớn để phá vỡ cửa như hôm qua định làm. Trước khi công thành, bọn chúng hò hét thách thức P'Lư, gọi cậu ta là thằng hèn, kẻ thua cuộc, kẻ chạy trốn, tên phản bội,... và thách ra ngoài đánh nhau. Ở bên trong, quân của P'Lư cũng sẵn sàng. Các chỉ huy khác cùng P'Lư đứng quanh một cái sa bàn, một vài người đứng ở đó, chỉ trỏ, thảo luận. Đây là những tham mưu mà Kiệt đặc biệt bổ sung cho P'Lư. Lần trước P'Lư bại vì địch hơn hắn cái đầu, giờ cho hắn vài cái đầu nghĩ hộ, chỉ dạy, hi vọng P'Lư không phụ sự trợ giúp.
- Anh P'Lư, kẻ địch tấn công, mà có câu nhất cổ tác khí, nếu không một hơi phá được đồn, chúng sẽ dần nản lòng, ta trước tiên phải làm chúng mất dần sĩ khí bằng việc thủ thật vững, sau đó mới đánh ra ngoài.- Một người nhắc nhở khi những tiếng hò hét thách đấu từ ngoài vọng tới.
- Được rồi, tôi sẽ nhịn, đợi tới lúc thằng này thắng trận, sẽ cười nhạo bọn nó gấp trăm lần.- P'Lư cũng không phải hạng ngu xuẩn, hắn chửi một câu rồi quyết định nhẫn nhịn.
Quân Chiêm- Thượng bắt đầu phá cổng, bắc thang, những tay nỏ người Thượng giương nỏ chờ sẵn, xem ai dám ló đầu ra đẩy thang, ném đá thì bắn tên liền. Bị bắn rát, hành động chống trả của bên trong hơi giảm. Đế phản kích lại, các tham mưu nghĩ ra một cách, họ chọn đại mấy người cầm cung nỏ bắn lên trời theo hình vòng cung, tạo một trận mưa tên nhỏ. Mưa tên kiểu này sát thương không cao, trúng cũng vu vơ lắm, nhiều nhất làm loạn đội hình bên kia một chút. Đúng lúc mấy tay dùng nỏ bên Chiêm- Thượng hơi mất tập trung, trên tường đồn lũy có hàng loạt tay nỏ, nhắm chuẩn bọn họ mà bắn tên. Đòn độc làm đội nỏ bên quân Chiêm- Thượng ăn đủ, sức chiến đấu mất đi chốc lát, nhưng thế là đủ để những người khác vác đá ném xuống những kẻ leo tường, rồi dùng giáo đâm chọc chúng. Quân Chiêm- Thượng sớm tổ chức lại đội nỏ, bắn yểm trợ, đồng thời cho một đội nỏ khác chờ, để nếu địch giở lại trò cũ thì kịp phản kích.
- Bọn khốn này thật lắm trò!- Mala cau mày. . Xin hã𝙮 đọc t𝙧u𝙮ện tại ﹛ 𝙏𝙧U𝓂𝙏 𝙧u𝙮ện.vn ﹜
- Xin tướng quân yên tâm, chúng ta áp đảo về số lượng, trò của bọn chúng chỉ làm được một lần, làm nữa là chết chắc.
Đúng như viên tướng dưới trướng nói, các lần sau khi định làm vậy, nỏ thủ bên quân Chiêm- Thượng phản kích rát, quân thủ thành chỉ có cố thủ mà thôi. Lúc này, một lượng khá lớn lính Chiêm- Thượng đã leo vào trong, và bắt đầu tìm cách bảo vệ hệ thống thang sau lưng, để tụ quân. leo thang thế này tốn thời gian, chẳng tài nào đủ sức đánh cái đồn lớn được. Leo vào là một phần, chủ yếu là tụ đủ quân, sẽ đánh xuống cổng thành, mở cổng cho đại quân tràn vào mà thôi.
Tất nhiên là quân trong thành không hề muốn thế, họ lao lên cận chiến, ngăn không cho địch giữ được các vị trí để đưa thêm quân vào, rồi xô ngã thang,... Ngày đầu tiên, quân công thành còn hăng lắm, hai bên đánh tới mức máu nhuộm đỏ một góc đồn, cuối cùng quân công thành dù ít, vẫn chiếm được ưu thế, và lao về hướng cổng thành, sẵn sàng nội ngoại hợp kích. P'Lư nhìn cảnh này, đành cười trừ quay qua chỗ các tham mưu rồi nói rằng họ nói đúng, kẻ địch hăng hái thật.
- Tướng quân cũng nên xuất trận, chớ để thành bị phá hôm nay!- Một người vội nhắc
- Bọn khốn!- P'Lư gầm lên một tiếng, xông thẳng tới. Chỉ huy đích thân đốc chiến, quân trong đồn hăng hái lên, nhanh chóng tiêu diệt đám lính đang cố lao tới cổng. Đám lính này vừa khổ chiến một phen, giờ bị P'Lư đem quân khỏe hơn tới đánh, tự nhiên chống không lại, bị thịt hết. Giết xong, P'Lư cho người chặt lấy thủ cấp ném ra ngoài, hô to cho biết bên trong không còn lính của quân Chiêm- Thượng nữa. Ai còn dám vào thì chỉ còn đường chết.