Hôn Trộm 55 Lần

Chương 840: Mạo hiểm (10)



Thời gian Kiều An Hảo đi toilet cực kỳ ngắn, thế nhưng 2 phút, cô có thể nghe được âm thanh xả nước của phòng kế bên, sau đó cửa phòng bị mở ra, sau đó cửa phòng kế bên bị mở ra, Kiều An Hạ nhìn qua khe cửa, thấy Kiều An Hảo đi giày đế bằng, vững vàng dẫm trên mặt đất, sau cùng liền đứng ở trươc bồn rửa tay, có tiếng nước chảy ra, Kiều An Hạ lờ mờ nghe được tiếng mở khóa của phòng đối diện.

Hàn NHư Sơ nán lại bên trong lâu như thế, đây là ý gì?

Cả người Kiều An Hạ đều trở nên căng thẳng, dự cảm không tốt này dâng lên trong đầu cô, cô cũng nhẹ nhàng mở cửa, không một tiếng động nhìn cửa phòng đối diện của Hàn Như Sơ.

Qua tầm mười giây đồng hồ, Hàn Như Sơ mở cửa, từ bên trong đi ra.

Kiều An Hạ tinh tường có thể thấy bà ta lấy một con dao ra từ trong túi, như là sợ kinh động đến Kiều An Hảo, nhẹ nhàng đi gần về phía cô ấy.

Kiều An Hạ thấy một màn như vậy, rốt cuộc cũng hiểu ra được tính toán của Hàn Như Sơ, sở dĩ bà ta ngây ngốc trong này lâu như vậy, hóa ra là ôm cây đợi thỏ chờ Kiều An Hảo.

Bởi vì thử áo cưới suốt mấy tiếng, Kiều An Hảo chắc sẽ phải đến toilet, chỉ cần cô vừa xuất hiện, bà ta có thể thừa lúc Kiều An Hảo không đề phòng mà đâm vào.

Tiếng nước chảy trong toilet, vừa lúc che giấu tiếng bước chân của Hàn Như Sơ.

Nếu Kiều An Hảo không quay đầu, từ đầu đến cuối đều sẽ không biết được nguy hiểm đang rình rập, nếu Hàn Như Sơ từ phía sau lưng đâm cho Kiều An Hảo một nhát dao, đừng nói đứa bé, đến tính mạng của Kiều An Hảo cũng khó giữ được.

Kiều An Hạ nghĩ đến đây, liền kéo cửa ra, đi về phía Kiều An Hảo, hô lên một tiếng: “Kiều KIều, cẩn thận!”

Từ đầu đến cuối Hàn Như Sơ không ngờ trong toilet còn có người thứ ba tồn tại, bà ta thấy hành tung của mình bị lộ ra, chẳng những không hề có ý gì muốn thu lại ý định, ngược lại trong mắt còn nổi lên hung hăng.

Hôm nay bà tới, đã xác định sẽ có kết cục không tốt cho mình.

Con trai của bà đã đối nghịch với bà, chồng bà không để ý đến bà, cả đời vinh quang của bà cùng với tôn nghiêm đều bị bọn họ hủy đi.

Ai cũng mắng bà là người đàn bà độc ác.

Sao bà có thể cam tâm?

Dựa vào đâu mà một đứa con trai của tiểu tam có thể lấy được hạnh phúc?

Tiện chủng kia vốn là không nên tồn tại trên thế giới này, vì cái gì mà có thể được thuận lợi như vậy?

Mà bà? Quá khổ sở, sống không bằng chết, trong lòng bà luôn dấy lên oán hận, ban đêm nằm mơ cũng mơ thành quỷ đến bóp chết bọn chúng.

Kiều An Hảo đối với cậu ta, không phải là người quan trọng nhất sao?

Tốt lắm, bà liền giết chết người quan trọng nhất của cậu ta, không chỉ một người, vẫn còn một đứa bé nữa.

Bà muốn cho bọn chúng chết hết, hai bàn tay trắng, nghiệt chủng Lục Cẩn Niên kia, cũng cần phải hai bàn tay trắng!

Mọi người đồng quy vu tận đi!

Nghĩ đến đây, Hàn Như Sơ cười lạnh, đến sau cùng, cười thành tiếng, bà dường như đã đánh mất tất cả lý trí và nhân tính, sau khi Kiều An Hạ vừa hô lên, cả người liền gắt gao nắm lấy chuôi dao, hướng về phía bụng dưới của Kiều An Hảo, ngoan độc đâm tới.

-

Kiều An Hảo đang đứng, đột nhiên nghe được tiếng có người gọi mình, sửng sốt một phen, mới ý thức được là tiếng của Kiều An Hạ, cô liền xoay người qua theo bản năng, kết quả lại nhìn thấy một người đeo khẩu trang đứng sau mình, cầm dao đang đi về phía mình.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.