Hôn Trộm 55 Lần

Chương 606: Đã lâu không thấy người em yêu (16)



Không phải là Kiều An Hảo không nghĩ đến, mấy tháng trước anh đợi cô lâu như vậy mà không thấy thì sẽ nổi giận, khẳng định sẽ nói tiếng xin lỗi với anh.

Nhưng là cô không nghĩ đến, rất không dễ dàng mới gặp được, cảm xúc của anh lại không có bất cứ thứ gì gọi là phập phồng, giống như cô chỉ là một người xa lạ, không thèm nói lấy một câu, một ánh mắt dư thừa cũng không muốn cho cô.

Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên lạnh lùng tránh mắt, đờ đẫn đứng trước mộ mẹ của anh một lúc, sau đó mới tỉnh táo lại, chạy theo phương hướng mà anh vừa rời đi, đuổi theo.

Cô đi giày cao gót, tốc độ kém hơn anh rất nhiều, nghĩa trang lại nằm trên núi, đi xuống đều là bậc thang, cô chậm một lúc mới đuổi theo anh, khoảng cách ngăn cách cô và anh, chẳng những không gần hơn, mà còn ngày càng xa.

Cô rất không dễ dàng gì mới gặp được anh, bây giờ chắc chắn sẽ không để anh rời đi.

Kiều An Hảo cắn môi dưới, như là đưa ra quyết định, trực tiếp cởi giày cao gót của mình ra, xách trong tay, sau đó, chỉ đi một lớp tất mỏng giữa trời đông lạnh giá, giẫm xuống từng bậc cầu thang, đuổi xuống phía dưới chân núi.

Lục Cẩn Niên đi rất nhanh, sợ Kiều An Hảo đuổi theo anh, thời gian dừng lại nghỉ ngơi cũng không có, nhưng mặc dù như thế, Kiều An Hảo vẫn dần dần nhìn rõ được dáng hình của anh, đáy lòng có chút kinh hoảng, chỉ có thể không quan tâm gì, tăng tốc nhanh hơn, trên bậc thang toàn là đá vụn, cô không cẩn thận giẫm lên, đau đớn hô một tiếng, cũng không dám ngừng lại, chỉ có thể cắn chặt răng, chịu đựng nó, tiếp tục khập khiễng đi xuống, nhưng sau cùng, lại hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của anh, đáy lòng vô cùng tuyệt vọng, cô biết lúc này có lẽ anh đã đến chân núi, lái ô tô rời đi, lại một lần nữa chỉ thoáng nhìn thấy cô, nhưng chân cô lại vẫn không chịu dừng lại.

Đợi đến lúc cô xuống dưới chân núi, người đã thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa, cô có chút uể oải bỏ lại giày cao gót, lúc chuẩn bị đi tiếp, lại nhìn thấy ở cửa nghĩa trang cách đó không xa, có một chiếc xe đang lóe đèn lên, cô liền mạnh mẽ ngẩng đầu, nhận ra đó là xe của anh, khóe môi liền cong lên.

Anh đi trước cô một đoạn xa như vậy, nhưng không có lái xe đi, lại lo lắng cô ở đây một mình sẽ gặp chuyện không may sao?

Quả nhiên, trong lòng anh vẫn không bỏ được cô.

Kiều An Hảo cũng chẳng quan tâm đến giày dép, trực tiếp để giày lại đằng sau, chân không đi về phía xe của anh.

Lúc khoảng cách của cô đến chiếc xe chỉ còn vài bước, người trong xe lại chợt giẫm chân ga, tốc độ cực nhanh đi về phía cửa nghĩa trang.

Kiều An Hảo vểnh môi, ảo não dậm chân hai lần, sau đó liền vội vàng chạy về lấy giày của mình, ngồi vào trong xe của mình, khởi động xe, đi về phía cửa nghĩa trang.

Lúc Kiều An Hảo vừa mới lái xe ra khỏi nghĩa trang, còn bắt gặp Lục Cẩn Niên rẽ sang một phía, cô liền xoay tay lái, quẹo theo, sau đó giẫm mạnh chân ga, gia tăng tốc độ.

Từ nghĩa trang trở về thành phố là đường cao tốc, Kiều An Hảo lái nhanh thế nào thì Lục Cẩn Niên cũng như thế, mặc kệ cô đuổi như thế nào, hai chiếc xe vẫn thủy chung duy trì một khoảng cách.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.