Hôn Trộm 55 Lần

Chương 576: Không muốn người biết chuyện [6]



Trợ lý vẫn luôn nhìn Kiều An Hảo, anh ta đợi cho cô xem xong, lại mở miệng uống một hơi cạn sạch bia, rồi mới lên tiếng nói: “Kiều tiểu thư, cô xem đến sao? Ngài ấy viết cho tôi bốn mươi tám đoạn, mỗi một đoạn, đều là viết về cô.”

Tay Kiều An Hảo đặt ở trên bàn, nắm chặt theo bản năng, nắm thành quyền, cô kinh ngạc nhìn trợ lý, thấp giọng hỏi: “Anh ấy ở nơi nào?”

Kiều An Hảo hỏi xong, một giọt nước mắt từ trên khóe mắt của cô rơi xuống, nện ở trên màn hình điện thoại di động.

Trợ lý giống như không có nghe thấy vấn đề của Kiều An Hảo, tiếp tục nói: “Kỳ thật việc này, ngài ấy bắt tôi lập lời thề không được nói cho cô.”

Nước mắt ở khóe mắt Kiều An Hảo lăn xuống càng nhiều, ánh mắt của cô nhìn chằm chằm trợ lý, lại hỏi: “Lục Cẩn Niên anh ấy đâu? Anh bị làm sao?”

Trợ lý vẫn tiếp tục nói tiếp lời của chính mình: “Nói thật, tôi theo Lục tổng nhiều năm như vậy, ngài ấy nói cái gì tôi làm cái đấy, tôi chưa bao giờ cãi lời của ngài ấy, nhưng mà lúc này đây, tôi thật sự nhìn không được, coi như là tôi xen vào việc của người khác đi, cho dù là về sau Lục tổng có trách tội tôi, tôi cũng muốn nói với cô.”

Kiều An Hảo đột nhiên khóc nức nở, mang theo vài phần căm tức nhìn về phía trợ lý hô: “Tôi hỏi anh, Lục Cẩn Niên đâu? Lục Cẩn Niên đâu? Lục Cẩn Niên đâu?”

Kiều An Hảo liên tục hô ba câu, mới ngừng lại được, bởi vì âm thanh của cô có chút lớn, khiến cho những người ở gần đó chú ý, cũng may vị trí của bọn họ có chút xa, không thể nghe thấy là cô nói gì.

“Tôi không biết! Cô hỏi tôi, tôi cũng tưởng hỏi cô, Lục tổi ngài ấy đi đâu?” Tính tình trợ lý luôn luôn ôn hòa, hốc mắt bỗng dưng trở nên có chút hồng, đột nhiên nhìn về phía Kiều An Hảo trả lời một câu, sau đó liền cầm chai bia trên bàn, trực tiếp uống, anh ta uống một hơi cạn sạnh chai bia, rồi dùng sức đặt chai bia ở trên bàn, anh ta cầm chai bia khác còn muốn uống, lại phát hiện chai bia còn lại cũng đã bị uống sạch, anh ta rảnh tay, cả người dựa phía lưng ghế, nhắm mắt lại, im lặng một lát, sau đó mở to mắt, cảm xúc đã ổn định lại, nói một câu với Kiều An Hảo trước “Thực xin lỗi”, sau đó đứng lên, nói: “Tôi mang cô tới một nơi.”

Kiều An Hảo khẽ gật đầu, đứng lên, đi theo phía sau trợ lý.

Trợ lý dẫn Kiều An Hảo dọc theo đường đi lên tầng cao nhất của “Lệ Cảnh Hiên”, sau đó đi đến trước một căn phòng, đẩy cửa ra, tay làm một tư thế mời đối với Kiều An Hảo.

Kiều An Hảo đi vào trước, trợ lý mới đi theo sau, đóng cửa lại, liền chỉ chỉ cửa sổ sát sân thượng, còn nói một cái “Mời”.

Lúc này bóng đêm đã đen, trên sân thượng không có bật đèn, tối như mực, Kiều An Hảo chỉ có thể nhìn thấy một trời đầy sao cùng với những ngọn đèn ở cố cung.

Qua khoảng năm giây, đột nhiên xung quanh có ngọn đèn thất thải sáng lên, không ngừng mà lóe ra, nhờ vào ánh đèn, Kiều An Hảo mơ hồ nhìn một chiếc bàn được trưng bày theo cách thức Châu Âu, ở giữa có những ngọn nến xếp thành hình trái tim, bên trong cắm đầy cánh hoa hồng đã héo.

Ngọn nến này, đã cháy qua, chỉ còn lại có hơn một nửa cây.

Lan can xung quanh sân thượng, có một vài lẵng hoa xinh đẹp, bên trong hoa tươi cũng đã héo tàn.

Nơi này là?

Kiều An Hảo quay đầu nghi hoặc, vừa định hỏi trợ lý, đột nhiên nhìn chằm chằm những bóng đèn màu trước mặt.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.