Hôn Thê Là Trẻ Con

Chương 128: 128





Dù đúng dù sai thì tiểu tam vẫn là một thành phần gì đó mang lại trạng thái tiêu cực, đặc biệt lại là người có ảnh hưởng lớn trên truyền thông giống như Triệu Y Trân, cô đang được mọi người yêu mến, đang ở trên đỉnh cao sự nghiệp cho nên nếu vướng vào scandal này có thể hủy hoại toàn bộ sự nghiệp của cô nhưng nếu cô là nạn nhân trong chuyện này thì lại khác.

Đoạn video Đan Tâm đánh Triệu Y Trâm trở thành video hot nhất, được hàng triệu lượt share, nhờ có độ phổ biến của Triệu Y Trân mà những nỗ lực của Hàn gia đang cố che dấu thân phận để Đan Tâm có một cuộc sống sinh viên bình thường như bao người phút chốc bung bét hết cả lên.

Bây giờ trong trường cô người nào người nãy kinh ngạc tột độ, thật không ngờ Đan Tâm còn trẻ như thế mà lại kết hôn rồi còn là Hàn tổng của tập đoàn Shine, gia thế chẳng tầm thường chút nào.

Nhưng đại đa số lại nghĩ, cô nhờ vào nhan sắc này để phá hoại hạnh phúc của người khác, còn muốn hành hung người khác như thế thì còn tính người không? Dư luận đa phân đều đang hướng đến Triệu Y Trân, tạm thời chưa biết chuyện gì xảy ra như việc hành hung người man rợ như thế trước tiên phải lên án.

Còn có thông tin Triệu Y Trân sáng hôm đó đi khám thai, mọi người cho rằng đây là một vụ đánh ghen, Triệu Y Trân không để cho dư luận đi quá xa, cô vẫn đang ở trên giường bệnh mặc áo bệnh nhân phát trực tiếp tình trạng của bản thân, tuy thai nhi không sao nhưng sự việc vừa xảy ra khiến bác sĩ phải cảnh báo tình trạng của cô rất dễ sảy thai, vì vậy cần phải cẩn thận.

Số người theo dõi cô càng lúc càng lớn, Triệu Y Trân điềm tĩnh ngồi trước màn hình, khóe mắt lúc nào cũng rưng rưng một làn nước sóng sánh, cô nói cô và Hàn Lam Vũ yêu nhau, hai người còn có con cùng nhau, cô nói hôn nhân giữa Đan Tâm và Hàn Lam Vũ là hôn nhân chính trị.

Lúc Hàn Lam Vũ lấy Đan Tâm thì hai người vẫn còn đang yêu nhau, cô là người đến trước vì sao phải chịu cảnh người đến sau? Hơn nữa hai người còn là tình nguyện yêu thương nhau thật lòng, cô còn khuyên các bậc phụ huynh hãy lắng nghe lời con trẻ nói, hạnh phúc chỉ đến một lần nên hãy để con trẻ có quyền được lựa chọn hạnh phúc của mình, đừng để ai phải chịu cảnh chia cắt như cô.

Bây giờ con của cô mới quan trọng nhất, cô mong mọi chuyện có thể dừng lại ở đây để không ảnh hưởng đến con của cô, cô cũng rào trước rằng sẽ có một số người không muốn đứa trẻ ra đời vì vậy mong tất cả mọi người đều lên tiếng để bảo vệ sinh linh nhỏ bé trong bụng cô.


Hiển nhiên, cô điều hướng truyền thông quá tốt.

Tất cả búa rìu đều chĩa hướng về phía Đan Tâm và người nhà Hàn gia, tập đoàn Shine cũng đứng trước biến động quá lớn, cổ phiếu liên tục giảm xuống, bọn họ không muốn nhận đứa trẻ từ trên trời rơi xuống này cũng rất khó.

Hàn Lam Vũ cả buổi ở phòng của Đan Tâm cũng không biết sự việc nói trên.

Hàn gia sau khi phát hiện thì đã quá muộn, dù đã đánh tiếng để truyền thông xóa đi những video đăng tải sáng nay nhưng đều quá muộn rồi.

Việc của công ty đành phải giao lại cho Tử Lam điều hành, Lộ Tử Du lái xe đưa ba người nhà họ Hàn đến bệnh viện, lúc mọi người tới nơi Đan Tâm vẫn chưa tỉnh, còn phải thở bình oxi, mọi người chỉ có thể thương xót đứng ở bên ngoài nhìn vào đứa cháu dâu tội nghiệp.

“Tử Du, cậu đi lo liệu tang lễ cho vú nuôi đi, phải an ủi vong linh bà ấy thì Đan Tâm mới yên lòng phần nào!”
Hàn Thanh Triết quay sang nhìn Lộ Tử Du, cô có chút nhìn phu nhân không chớp mắt, cảm thấy số phận của người này thật quá bi đát, ngày thường cô cũng đối xử tốt với mọi người nên Lộ Tử Du đương nhiên sẽ lo liệu tốt cho người nhà của cô.

Ngô quản gia và dì Kỳ ở ngoài nhà xác khóc một hồi, thương người mất một phân thì thương người sống gấp trăm lần.


Ngô quản gia là người hiểu rõ nhất Đan Tâm đã chăm sóc bà như thế nào, bây giờ nói đi là đi như thế, đến một người ngoài như ông cũng xót xa rơi nước mắt, huống gì là Đan Tâm, hai người xem nhau như máu mủ ruột rà, ông sợ rằng cú sốc này khiến Đan Tâm khó mà vượt qua được.

“Ngô quản gia, tang lễ của vú nuôi ông có ý kiến gì không?”
Lộ Tử Du đi tới, những chuyện này để người lớn quyết định cậu làm theo sẽ ổn hơn, đặc biệt Ngô quản gia lại thân thiết với Đan Tâm và vú nuôi cũng sẽ hiểu vú nuôi cần gì và lo lắng chu toàn hơn.

Ngô quản gia nhìn người mới đến thở dài: “Dù sao vẫn phải đợi Đan Tâm, để Đan Tâm nhìn mặt vú nuôi lần cuối đi, nên để Đan Tâm quyết định đi!”
Hàn Thanh Triết và Huyền Thanh tới đây rồi nhưng chỉ ngôi ở trước cửa phòng bệnh của Đan Tâm còn Triệu Y Trân đang có tin đồn có con với Hàn Lam Vũ thì bọn họ lại chẳng quan tâm cho thấy tình cảm mà bọn họ dành cho con dâu vẫn không thay đổi.

Cánh phóng viên đã chạy tới làm nơi này càng trở nên âmïĩ.

Lộ Tử Du một mình không thể đuổi được đám phóng viên này đi may mà Dư Cảnh Nam sớm đã gọi bảo vệ tới, cánh phóng viên bị đuổi ra ngoài, nơi này mới được trả lại sự bình yên vốn có.

“Chú Hàn, Đan Tâm đã tỉnh lại rồi ạ!”
Dư Cảnh Nam tiến đến thông báo với mọi người một tiếng.


Bà nội đang lẩm nhẩm trong miệng như đang câu phúc cho Đan Tâm, vừa nghe Dư Cảnh Nam nói bà liên đưa tay sang vịn lấy tay Huyền Thanh muốn đứng dậy.

“Nam Nam, bây giờ mọi người có thể vào thăm Đan Tâm được không?”
Hàn Thanh Triết bước đến.

“Con nghĩ mọi người nên vào ạ…”
Dư Cảnh Nam ấp úng nói.

Lúc bước vào phòng bệnh, mọi người nhìn thấy Đan Tâm đang ngồi một góc giường ôm đầu, dường như Hàn Lam Vũ không thể tiếp cận cô được nên chỉ có thể đứng cách xa cô một bước không dám tiến lên.

Bà nội chậm rãi bước tới đưa tay lên vuốt trên đầu cô, khi đó Đan Tâm mới mở mắt nhìn mọi người.

Cô ôm lấy bà nội, đầu tựa nghiêng vào ngực bà, ánh mắt vô hồn, khóe mắt dâng lên một tầng nước nhưng không thể phát tiết ra ngoài, đôi mắt đã sưng đỏ từ bao giờ.

Huyền Thanh cũng nước mắt ngắn nước mắt dài ngồi xuống bên cạnh giường cô, nắm lấy bàn tay Đan Tâm nghẹn ngào: “Đan Tâm à, khóc đi, khóc đi con, đừng cố gắng nhẫn nhịn!”
Doãn Đan Tâm được lời động viên từ bà, tâng nước mắt theo từng hàng rơi xuống, cô nhắm tịt mắt lại khóc không thành tiếng.


Doãn Đan Tâm mặc áo tang đeo khăn ngồi xe lăn đi tới gặp vú nuôi lần cuối, người hôm qua cô gặp bây giờ chỉ còn lại một mảnh khăn trắng che kín mặt, Đan Tâm tựa đầu vào băng ca, khóe mắt ướt đẫm, cô thều thào: “Vú nuôi à, có bao nhiêu chiếc khăn đẹp mà vú lại chọn cho con khăn tang, có bao nhiêu chiếc áo đẹp mà vú lại ban cho con áo tang, vú à, chiếc áo này mặc chẳng thoải mái một chút nào đâu, nó làm con đau quá, đau đến mức con không thở nổi.

Con đưa vú đi gặp anh Cảnh Liêm, hai người có thể đoàn tụ ở một nơi nào đó nhưng vú à, vú đi rồi, cô đơn mãi mãi ở lại với con!”
Còn gì đau hơn khi hai người thân thuộc với cô nhất đã đi về thế giới bên kia, từ nhỏ đến lớn ông nội và vú nuôi kê cận chăm sóc, bây giờ mất đi họ cô chẳng khác nào mồ côi lần nữa.

Ba mẹ mất đi, cô cho răng phúc cô mỏng nên không thể nhận được tình yêu từ ba mẹ, còn hiện tại thì sao? Cô mới mười tám tuổi đó, ông trời có phải tàn nhẫn với cô quá không? Đan Tâm nhắm mắt lại, vòng tay ôm lấy thi thể lạnh lão của vú nuôi, nước mắt chảy dài, khóe môi cô lại mỉm cười: “Vú nuôi à, vú vê đưa con đi theo với!”
Tất cả mọi người đứng phía sau lưng Đan Tâm đều có thể cảm nhận được nỗi đau muốn chết của cô, nước mắt người nào người nấy chợt rơi, ngay đến Hàn Thanh Triết cũng không kìm nổi xúc động.

Lộ Tử Du quẹt nước mắt cùng Hàn Thanh Triết đỡ Huyền Thanh và bà nội ra ngoài.

Chỉ còn lại Hàn Lam Vũ, Dư Cảnh Nam, Hải Quỳnh và Mỹ Lâm đứng im lặng đến tái mặt.

Hải Quỳnh và Mỹ Lâm ôm lấy nhau thút thít, không dám khóc lớn sợ rằng Đan Tâm sẽ tủi thân hơn.

Hàn Lam Vũ bước lên, hắn cúi người ôm lấy vai cô siết chặt…
Đan Tâm, anh phải bù đắp cho em thế nào đây…
Đã quá muộn rồi!


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.