Nghe em trai nói xong thì Từ Phong ngớ cả người luôn rồi. Cậu ngẩng đầu nhìn Mộ Dương, quả thật người đàn ông này có chút giống anh em họ. Nhưng chắc là trùng hợp thôi, làm sao họ có thể gặp ba của mình ở đây chứ.
Phục vụ lúc này cũng mang thức ăn ra, Mộ Dương vui vẻ mời hai đứa nhỏ dùng bữa cùng. Từ Bảo cũng đã đói, ngoan ngoãn ngồi trong lòng anh anh mà thưởng thức bữa trưa.
Từ Phong có chút đề phòng, tuy cả hai anh em là anh em sinh đôi nhưng tính cách cả hai hoàn toàn khác nhau. Từ Phong đa nghi, luôn dè chừng, thằng bé rất để ý tiểu tiết nhỏ, còn Từ Bảo thì...vô tư như Từ Ninh Hi vậy.
Thư kí gắp miếng thịt bỏ vào chén cho Từ Phong: "Không sao đâu."
Từ Phong nhìn anh ấy.
"Sếp của chú chỉ là thích con nít quá thôi." Thư kí mỉm cười nói.
Từ Phong nhìn Mộ Dương đang ân cần đút cho Từ Bảo ăn, đúng là ông ấy thích trẻ con thật.
Chắc do cậu nghĩ nhiều rồi.
Ngồi ăn một lúc thì có người đi ra tìm hai đứa nhỏ, Từ Phong đành xuống ghế kéo em trai đi.