Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 227: Uy lực của ma cơ (2)



Rất nhanh, mất võ sư quanh đó chứng minh cho suy đoán của hắn.

Huyết tiễn bạo phát quá đột nhiên, tốc độ cực nhanh, ba trung giai võ sư không kịp đề phòng nên trúng chiêu. Dù cao giai võ sư cũng có hai người dính phải một giọt, huyết độc vừa chạm vào da là thấm luôn.

Mấy giây sau, ba trung giai võ sư bắt đầu đỏ mặt, miệng phì hơi nóng, nhãn thần tản mát dần, tuy lý trí còn lại cho chúng biết mau dùng nguyên lực bức dâm độc ra, nhưng không tài nào áp chế được dục vọng dâng trào. Cộng thêm Dâm Dục ma cơ ăn vận đầy gợi cảm, càng dấy lên dục vọng nguyên thủy nhất trong lòng chúng, thoáng sau đã triệt để chìm đắm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com

Tiếp đó là hai cao giai võ sư, tuy trúng ít huyết độc hơn nhưng dược tính không kém tí nào. Sau một chốc thôi động nguyên lực đối kháng dâm độc, chúng cũng dần bị dục vọng nuốt chửng, không đầy một phút là đi theo vết xe đổ của ba trung giai võ sư.

Bốn võ sư không trúng chiêu nhìn nhau, cực độ kinh hoảng. Uy lực của huyết độc không ngờ đến mức này, họ đều sợ hãi, Âu Dương Thiên liếc sang phía Diệp Phong và bạch viên giao đấu, cũng hơi ngạc nhiên.

Với nhãn quang độc đáo, hắn nhận ra thực lực của Diệp Phong còn hơn mình, dù bạch viên cũng phải là yêu thú mà hắn đối phó được. Tuy vẫn còn bốn nhân thủ, thực lực đều mạnh nhưng đấu với Dâm Dục ma cơ cũng không thể thắng nổi, nói gì đến Diệp Phong nữa…

Làm cách nào đây? Âu Dương Thiên nhanh chóng tính toán.

"Hừ, trúng dâm độc của ta, trong một canh giờ mà không tìm nữ nhân phát tiết thì nguyên dương tinh khí sẽ bị tổn thương không thể bù đắp, vĩnh viễn đừng mong làm nam nhân nữa, ha ha." Sắc mặt Dâm Dục ma cơ nhợt đi, chiêu Huyết bạo chi thuật khiến ả mất khá nhiều tinh huyết.

Âu Dương Thiên lại khó coi hơn mấy phần, nhưng trúng chiêu đều là dung binh, gã không hề thương xót, giờ giữ mình còn khó, lấy đâu ra công sức quan tâm đến người khác.

"Các hạ đừng có quá khinh người, giao giải dược ra, việc này còn có thể cho qua." Âu Dương Thiên trầm giọng, hắn làm vậy vì chỉ còn hai dung binh bên mình, chốc nữa có khi phải hi sinh họ để giữ mạng. Hắn biết Dâm Dục ma cơ tuyệt đối không tha cho mình.

"Giải dược? Ha ha ha, giải dược ở đây chỉ có tiểu nha đầu đó. Nhưng ta không thể lãng phí như thế, nguyên dương tinh khí của chúng, ta nhất định phải lấy."

"Ta đã nói trừ phi để lại đầu, các ngươi đừng mong thoát được ai." Dâm Dục ma cơ đau lòng nhìn dược thảo dưới đất, lạnh lùng nói: "Bất quá các ngươi có lựa chọn thứ hai."

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.