Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 171: Lời uy hiếp của An Phan



Ánh mắt Diệp Phong lạnh lùng quét quanh, mấy học viện vốn định xông lên thì đều lanh lợi ngẩng đầu nhìn trời. Đùa chắc, một quyền có thể đánh bay ngũ giai võ đồ, thực lực này e rằng phải học viên cao cấp mới sánh được.

Mọi học viên cao cấp cũng không muốn chạm vào tân sinh mà họ không hiểu rõ. Thắng không vinh dự gì, thua… thì mặt mũi mất sạch.

"Keng!" Tiếng động vang lên giòn tan, gã búng một tinh tệ tím sẫm vẽ thành đường vòng cung rồi quay tít dưới đất.

"Ta đền tiền bàn ghế." Một tinh tệ có thể đổi được 2000 kim tệ, bồi thường gấp mười lần đương nhiên là xong xuôi mọi sự.

Đoạn gã quay người bước đi trong ánh mắt kính sợ của chúng nhân.

Gã không ngại để lộ thực lực, dù người khác hoài nghi thế nào thì chỉ cần dung mạo của gã không sơ hở, không lộ thổ nguyên khí hải thì sẽ không ai nhận ra gã là Diệp Phong bị thông tập. Một học sinh quái dị chắc không dẫn đến phiền hà nào lớn. Một quyền đó hàm chứa đủ sức mạnh chấn kinh, khiến đại bộ phận học viên định gây phiền cho gã chùn bước.

Chỉ là Mộ Dung Tử Thanh... khiến gã đau đầu. Thực lực gã để lộ đủ chấn nhiếp hết phổ thông học viên, còn cô là học viên nhóm đầu của lớp tốt nghiệp, tuy cô có thể chấn kinh với một quyền này nhưng tuyệt đối không sợ. Hiện tại đối phương tựa hồ muốn dây dưa đến cùng, với các nam học viên khác đó là việc cầu mà không được, còn với người mang nhiều trọng trách như gã thì không còn tinh lực và hứng thú với cô.

"Hy vọng nàng ta chỉ hứng thú nhất thời…" Gã lắc đầu bất lực, đối phương chỉ nghịch ngợm chứ không có ác ý, cộng thêm lại là một mỹ nữ, trừ chiếm chút tiện nghi về lời lẽ ra, gã thật sự không biết nên đối phó thế nào.

"Hừ, y quả nhiên quỷ dị." Định thần lại, Mộ Dung Tử Thanh cắn môi dưới, bực bội: "Luyện thể giả bình thường không thể mạnh đến thế. Bản tiểu thư thề rằng sẽ tìm được bí mật về y."

"Tiểu ny tử động xuân tâm rồi!" Yến Ny thè lưỡi, ánh mắt đầy ám muội: "Lại quan tâm như thế đến một tân sinh."

"Muội thấy tân sinh nào mạnh thế chưa?" Mộ Dung Tử Thanh trừng mắt rồi trách: "Nếu không vì phụ thân không cho ta rời học viện nửa bước thì ta không đến nỗi lấy y ra giết thời gian."

"Việc gia tộc của tỷ đã giải quyết xong chưa?" Yến Ny nháy mắt hỏi.

"E rằng không dễ thế… bằng không phụ thân đâu đưa ta đến Võ Dung học viện lai. Đáng ghét, nếu gia gia còn thì những thế lực khốn kiếp đó đâu dám nghênh ngang như vậy."

"Thôi đừng lo lắng nữa." Yến Ny an ủi: "Tỷ cũng bảo là gia tộc của tỷ thực lực rất mạnh, đối phương không dám đàn áp quá mức. Chỉ cần tỷ bảo vệ được mình cũng coi như giúp cho phụ thân rồi."

"Chỉ đành thế thôi." Mộ Dung Tử Thanh mắt thoáng qua nét mất mát.

oOo

Nửa canh giờ sau khi Diệp Phong rời sảnh ăn, tại khu sinh hoạt của học viện, trong một gian túc xá cao cấp của thôi tiến sinh, thanh niên mắt tím hôm trước ngăn mấy võ sư Lục Lâm bang đang thư thư phục phục ngâm mình. Phòng hắn rộng gấp năm lần túc xá của Diệp Phong, có phòng tắm và phòng ngủ riêng rẽ, còn cả khách sảnh sạch sẽ. Là đội trưởng tuần sát đội, An Phan được hưởng thụ đãi ngộ cao cấp nhất trong hàng ngũ học viên.

Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

"Việc gì?" Hắn nhíu mày, lấy khăn quấn người, bực mình mở cửa phòng ra. Một đội viên tuần sát đội đang đứng đó.

"An học trưởng, Mộ Dung Tử Thanh ban nãy tiếp xúc với một tân sinh ở nhà ăn." Đội viên đó báo cáo nhằm lấy lòng.

"Tân sinh? Bằng vào tính cách cao ngạo của Tử Thanh mà cũng hứng thú với tân sinh?" An Phan đầy nghi hoặc.

"Tôi đã gọi những người thấy tận mắt đến, học trưởng cứ hỏi."

"Chuyện gì hả?"

Một học viên cấp thấp chứng kiến toàn bộ sự việc ở nhà ăn kể lại rõ ràng. An Phan hơi sầm mặt, không hiểu nghĩ gì.

"Tân sinh luyện thể? Học trưởng, có cần đệ giáo huấn hắn không?" Học viên đó cười lạnh.

"Một tân sinh đặc biệt mà thôi, không đáng để tâm." An Phan mỉm cười, xua tay: "Hắn chưa đủ tạo thành uy hiếp với ta."

"Học trưởng, cẩn tắc vô ưu. Dù thế nào… Mộ Dung Tử Thanh chưa từng chủ động tiếp cận nam sinh nào, lần này lại phá lệ, đủ thấy y có đôi chút bản lĩnh."

"Nàng ta là Mộ Dung gia đại tiểu thư, một tân sinh tu luyện bàng môn luyện thể tuyệt đối không lọt vào mắt nàng ta được. Ta hiểu rõ tính nàng ta, chỉ thích đùa cợt, e rằng cũng chỉ nổi hứng nhất thời với tân sinh này."

"Lần trước ta ra tay chỉnh đốn bọn Ngô Đồng, tựa hồ bị Tử Thanh phát giác nên sau đó cố tình tránh mặt ta. Nên ta không muốn làm lớn chuyện này. Bất quá... nên cảnh cáo một chút." An Phan nheo mắt, lạnh lùng nói: "Lựa thời gian, ta sẽ khiến Tử Thanh nhìn tân sinh đó với con mắt khác."

oOo

"Coi như đã yên ổn ở học viện. Thân phận Mộc Phong này chắc không bị ai khám phá ra." Gã rất tự tin, dung mạo bất đồng, khí hải bất đồng, dù Lục Lâm bang tra xét đến tận học viện cũng không tìm ra manh mối gì.

Gã không biết rằng trừ Tô Long đạo sư của Lục Lâm bang đang tra thâm hành tung của gã còn có Thạch viện sư mà gã đã gặp cũng đang tìm một tân sinh có thổ nguyên khí hải, thực lực kinh nhân. Tiếc rằng tất cả đều công cốc. Nguồn truyện: Truyện FULL

Có lẽ họ đoán được gã dịch dung cải diện nhưng tuyệt đối không đoán được gã có thể biến đổi cả khí hải.

Vụ Ẩn sơn mạch ở phía bắc Võ Dung học viện, một góc rìa núi là tu luyện khu của học viện. Trước khi ghi danh, gã để Tiểu Hôi ở lại một chỗ dễ tìm, hình dạng của nó đã bị lộ, gã không thể mang nó theo vào học viện. Cũng may nó quen sống ở rừng núi, trong Vụ Ẩn sơn mạch tuy có tứ giai, thậm chí ngũ giai yêu thú nhưng ở rìa núi không có gì nguy hiểm với nó.

Hiện tại việc học của gã tạm dừng một thời gian nên gã quyết định đến Vụ Ẩn sơn mạch thăm Tiểu Hôi.

Chưa đến tu luyện khu, gã đã đụng mặt một học viên mặc áo đỏ bó sát, là người của học viện tuần sát đội.

"Ngươi là Mộc Phong?" Diệp Phong hơi ngẩn người, đối phương nhắm vào gã.

"Không sai? Người tuần sát đội chặn mỗ lại làm gì? Mỗ tự thấy mình không vi phạm quy định của học viện?" Gã nhíu mày hỏi, e rằng phiền hà này xuất phát từ Mộ Dung Tử Thanh, bằng không một tân sinh như gã tuyệt đối không khiến tuần sát đội chú ý.

"Các ngươi trông coi quanh đây, ta trò chuyện với y." Người nói là thanh niên mắt tím An Phan, mấy tuần sát đội viên sau lưng rất nghe lời, đứng ra xa, đồng thời ngăn mọi học viện đi qua.

Rình rang gớm. Mắt gã sáng lên đợi đối phương lên tiếng. Đối phương không có ý động thủ thì gã thở phào. Mấy thất giai võ sĩ, hơn nữa còn tu luyện võ kỹ thì nếu gã không để lộ thổ hệ khí hải, e rằng khó lòng ứng phó được. Từ đáy lòng mình, gã không thích đấu với tuần sát đội.

"Ta tên An Phan, tuần sát đội trưởng, đồng thời là thất giai võ sĩ." Thần thái An Phan thoáng kiêu ngạo, thân phận này tuyệt đối đáng đem khoe ở học viện.

"Việc đó liên quan gì đến việc học trưởng tìm mỗ?" Gã cười nhạt.

"Không có việc gì đặc biệt. Chỉ muốn cho ngươi biết một học viên bình thường nên thuận lợi tốt nghiệp khỏi học viện như thế nào." Phản ứng của gã hiển nhiên khiến An Phan thập phần không vui, một tân sinh nghe thấy danh hiệu của hắn mà vẫn thản nhiên như vậy, không hiểu là vô tri hay không biết sợ?

"Xin được lắng nghe."

"Tại Võ Dung học viện, phổ thông học viên và thôi tiến sinh khác nhau về cơ bản. Thôi tiến sinh kém nhất thì khi tốt nghiệp cũng hơn học viên bình thường ưu tú nhất. Ta nghe nói ngươi có đôi chú thực lực, một quyền đánh bại học trưởng trung cấp, bất quá với ta, như thế không có gì bất phàm." An Phan khinh thị: "Nếu thực lực của ngươi đến từ khí hải, e rằng đã là thôi tiến sinh… Tiếc rằng ngươi chỉ là một luyện thể giả đi theo bàng môn."

"Vậy thì sao?" Diệp Phong thản nhiên.

"Luyện thể giả, chỉ là võ giả thấp nhất ở đại lục, khí hải của ngươi thậm chí không bằng cả phổ thông học viên, nên ngươi phải rõ thân phận của mình, đừng nuôi ảo tưởng."

"An học trưởng có thể nói rõ hơn không? Tìm tại hạ với mục đích gì?" Diệp Phong có vẻ bực mình nhíu mày.

An Phan ngạo nghễ mỉm cười: "Được, ta thấy ngươi cũng là người hiểu quy củ. Ta sẽ nói thẳng, Mộ Dung Tử Thanh hiện tại đang hứng thú đôi chút với ngươi, ta không ngăn muội ấy tìm vui nhưng ngươi phải biết thân biết phận, đừng ảo tưởng thứ không thuộc về mình. Muội ấy là Mộ Dung gia đại tiểu thư cao cao tại thượng, ngươi là võ giả nhỏ nhoi, vĩnh viễn không xứng với muội ấy. Chỉ cần ngươi nhớ điểm đó, ta tin rằng ngươi sẽ sống rất vui vẻ tại Võ Dung học viện…"

"Mỗ xưa nay chưa từng ôm ảo tưởng nhưng cũng không bị ai uy hiếp." Gã mỉm cười, đối phương quả nhiên đến vì Mộ Dung Tử Thanh, tiểu ny tử này đúng là sao Thái Bạch.

Mắt An Phan ánh lên tinh quang sắc bén, va chạm với ánh mắt thản nhiên của Diệp Phong, không khí cơ hồ tóe lửa.

"Rất có bá lực." Kinh ngạc trước khí thế của Diệp Phong không kém gì mình, da mặt An Phan hơi rung động. Tại học viện, chưa có học viên nào dám như thế với hắn khiến lòng hắn hơi nổi giận. Hắn đã lùi một bước, chỉ cảnh cáo bằng lời nhưng tân sinh kiêu ngạo đó tựa hồ không lĩnh tình… Xem ra, dùng võ lực cảnh cáo hữu dụng hơn.

Mắt hắn băng lạnh nhìn Diệp Phong thản nhiên, tay phải hơi xòe ra, hỏa hồng nguyên lực từ từ hình thành trong lòng tay.

"Yên tâm, ta sẽ không để ngươi trọng thương… Bằng không Tử Thanh sẽ không vui. Ta chỉ muốn cho ngươi thấy, ở học viện, thực lực của ngươi không đáng một xu."

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.