Editor: Giang Hi
Beta: Giang Hi
Truyện chỉ đăng trên truyenwk.com GiaNghi280 và wordpress An Nhiên Cung, mọi trang khác đều là reup, mong mọi người tôn trọng công sức của mình, ngưng tiếp tay cho bên khác trục lợi trên công sức của mình.
___
"Tiểu Đặng, anh bỏ cái mặt già này xuống tới cầu xin cậu. Trước đây chúng ta nói chuyện làm ăn, anh cũng chưa từng tăng giá với cậu. Hiện tại mong cậu có thể giúp chuyện nhỏ nhặt này. Thật ra anh với tổng biên tập cũng đã nói chuyện với nhau, cô ấy hiện tại ở tổng bộ, rất khó để có được một vị trí, chúng ta đều là người quen, có một số công tác hậu trường cũng khá tiện, hơn nữa ——"
Giám đốc Lý lấy ra một cái phong thư, đặt lên bàn rồi đẩy về phía tôi.
"Giám đốc Lý, cái này em không thể nhận."
"Giám đốc Lý, chuyện này em sẽ cố gắng hết sức, nhưng kết quả thế nào thì tôi không dám chắc, vì vậy anh cũng đừng—"
Tôi đẩy phong thư trở lại.
"Cảm ơn cậu, Tiểu Đặng, anh kính cậu một ly."
Vừa nói, ông ấy vừa nâng ly uống một hớp rượu.
Tửu lượng của giám đốc Lý tôi cũng biết, không hết hai chai thì ông ấy sẽ không say.
Tôi đương nhiên không dám uống cùng ông ấy, chỉ nhấp một ngụm cho có lệ, may mà ông ấy cũng đã được mục đích của mình, không làm khó cho tôi.
Sau bữa ăn, ông ấy mời tôi đi massage, vừa than thở chuyện mình lớn tuổi ngồi lâu bị đau lưng, vừa giới thiệu cho có chỗ massage cực kỳ mát tay.
Ông ấy đưa tôi vào một cách quen thuộc, người phục vụ bên trong đưa chúng tôi lên phòng tắm trên lầu, vừa bước vào phòng thay đồ, không khí bên trong đã nóng hừng hực, giám đốc Lý nói: "Tiểu Đặng, hôm nay cứ thoải mái tận hưởng đi, đừng gò bó mình. "
Tôi cầm điện thoại của mình, suy nghĩ làm thế nào để thoát khỏi đây.
Giám đốc Lý nhanh tay lấy điện thoại di động tôi ném vào tủ của ông.
"Đừng nghĩ nhiều nữa, đi chơi một hôm đi, cậu người thanh niên này, sao còn trầm tính hơn cả anh thế kia."
Giám đốc Lý vỗ vai tôi, bảo tôi nhanh chóng thay quần áo.
Tôi ôm cái áo tắm dài, đến kéo cửa tủ, phát hiện nó đã bị khóa.
Không xong rồi, Từ Thông Chiêu sẽ không liên lạc được với tôi.
Bực bội tại chỗ vài phút, cuối cùng cũng chỉ bất lực mà thay áo tắm.
Phòng tắm là một phòng riêng biệt, bên cạnh còn có nước trái cây và hoa quả.
Giám đốc Lý tựa lưng nhắm mắt tận hưởng.
Tôi xuống nước, bị nước khá nóng làm cho hơi run run.
May mà cái áo choàng tắm này khá dài, sẽ không có ai nhìn thấy vết sẹo nhỏ trên bụng của tôi.
Đây là lần đầu tiên tôi tắm ở bên ngoài như thế này, mặc dù lúc đầu có hơi khó chịu, nhưng nó thực sự rất thoải mái, làn nước nóng vỗ về cơ thể, thực sự rất thư giãn.
Sau khi ngâm mình hơn nửa tiếng, giám đốc Lý đứng dậy mời tôi đi massage. Khi tôi đứng lên, đột nhiên lại cảm thấy hơi choáng váng, may mà giám đốc Lý đã đỡ lấy cánh tay tôi, đưa tôi ra ghế ngồi ở bên ngoài, lấy cho tôi một ly nước ép dưa hấu.
Ông ấy cười nói: "Thanh niên gì mà tắm có chút đã xỉu."
Tôi không nói lại gì được.
Tôi đi theo ông ấy vào phòng, giám đốc Lý nằm trên giường, tựa đầu lên cánh tay. Đôi mắt ra hiệu cho tôi nằm lên một chiếc giường khác.
Tôi cũng nằm sấp, một lúc sau có hai ông chú tiến vào.
Một người trong số họ hỏi: "Anh có muốn massage lưng bằng tinh dầu không?"
Giám đốc Lý nói: "Như lần trước là được."
Tôi thấy nhân viên cởϊ áσ choàng tắm của giám đốc Lý, phủ lên phần thân dưới, sau đó thoa kem lên lưng.