Hỗn Độn Tiên Đế

Chương 2: Tẩy tủy đan cực phẩm



Chương 2: Tẩy tủy đan cực phẩm

Dương Hàn không nghĩ là cha mình dám đào xương của hắn cho mình.

Tuy cũng có rất nhiều thế lực cũng ngấp nghé khối xương đó.

Nhưng bọn hắn đều e ngại Thiên Nguyên Kiếm Tông, nếu không cẩn thận bị phát hiện thì một cuộc chiến lớn chắc chắn sẽ sảy ra.

Nghe thấy phụ thân muốn đào chí tôn cốt của Thiên Huyền, hắn càng phát ra cảm thấy không được bình thường.

Nguyên bản hắn còn cảm thấy mình gia thế hiển hách, lão cha ngưu bức, mình càng là thiên tài, thuận buồm xuôi gió.

Hiện tại phát hiện cái này sự tình, vậy mình thiết lập tựa hồ là cái nhân vật phản diện? !

Dựa theo tiểu thuyết kịch bản, hắn dạng này lại đẹp trai, gia thế khủng, là thiên tài, tuyệt đối là đá đặt chân trên đường quật khởi của nhân vật chính.

Chờ hắn b·ị đ·ánh bại, đến lúc đó đến phiên chính là nhà hắn lão cha, nhà hắn lão tổ, nhà hắn cụ tổ. . .

Nguyên lai hắn còn nghỉ mình là nhân vật chính a.

“ Phụ thân, ta không muốn xương của hắn. “

Nghe lời này một cái.

Dương Văn Minh đầu tiên là ngẩn ra một hồi.

Sau đó nhanh chóng đem tâm tình bình phục lại đến.

“ Hàn nhi, ta biết ngươi có kiêu ngạo của mình. “

“ Tuy thiên phú của ngươi cũng xem là cao, nhưng so với Dương Phong thì vẫn không đủ.”

Nghe vậy Dương Hàn sắc mặt không hề thay đổi, đúng là từ trước tới giờ hắn không bằng Dương Phong.

Dương Phong là con trai của Gia chủ, Thiên Phú được xem là yêu nghiệt thiên kiêu, có được Hoả linh thánh thể, tốc độ tu luyện nhanh hơn Dương Hàn rất nhiều, hai mươi tuổi đã có tu vi Tử Phủ cảnh ngũ trọng.

Trong gia tộc Dương Phong luôn đè Dương Hàn một đầu, hiện tại là thiên kiêu số một Dương gia, xếp trong hạng năm của bản thiên kiêu đông vực.

Nếu là trước đây Dương Hàn sẽ mãi mãi không đuổi kịp Dương Phong, nhưng bây giờ thì khác, hắn có hệ thống, tương lai hắn nhất định đạt đến độ cao mà Dương Phong không thể với tới.

“ Hàn nhi, ta không muốn con cũng giống như ta, cho dù cố gắng rất nhiều, nhưng mãi mãi cũng không với tới.”



Dương Hàn nhìn thẳng vào mắt phụ thân, thì thấy sự buồn bã không nói ra được.

“ Hàn nhi, ta sẽ đích thân ra tay để không có sai sót cùng chứng cứ.”

Phải biết Dương Văn Minh có tu vi Chí Tôn Cảnh, muốn toàn lực vay g·iết một tiểu bối Tử Phủ Cảnh là bố cục tất sát.

Dương Hàn thở ra một hơi nói.

“ Phụ thân, ta thật sự không cần xương của hắn.”

Sau đó.

Dương Hàn khí tức trên người phóng ra, để lộ tu vi Tử Phủ cảnh ngũ trọng, khi trên đường đến đây hắn đã nhờ hệ thống che giấu tu vi, để không bị chú ý.

Dương Văn Minh trên mặt hai mắt mở to,chấn kinh chi sắc càng ngày càng đậm, sau đó liền biểu lộ kinh hỉ.

“ Hàn nhi, tu vi của ngươi?”

Dương Hàn trên mặt nở ra nụ cười không kiêu ngạo, nhìn về phía phụ thân mình nói.

“ Con thật sự không cần xương của hắn .”

Dương Văn Minh lộ ra vẻ chấn kinh chi sắc, cố gắng trấn tĩnh lại nhưng vẫn không nhịn được đứng dậy cười to.

“ Ha ha ha...”

“ Tốt tốt...”

Tiếng cười vang vọng khắp sân hồi lâu, Dương Văn Minh trên mặt lộ ra vẻ vui sướng.

“ Hàn nhi, ta sẽ tập hợp các trường lão bên này lại, toàn lực trợ giúp con dành lấy vị trí thiếu gia chủ.”

“ Giờ con đã có tu vi bằng với Dương Phong, bọn hắn chắc chắn sẽ ra sức.”

Dương Hàn nghe vậy sắc mặt ngưng trệ, bình tĩnh nói ra.

“Phụ thân, trước giờ con cũng không tranh giành vị trí thiếu gia chủ, cũng không quan tâm vị trí này.”

Nghe vậy, Dương Văn Minh đứng tại nguyên địa sửng sốt một lúc, trên mặt lộ ra một cái tiêu tan biểu lộ.



Dương Hàn ánh mắt kiên định nhìn về phía phụ thân mình nói.

“ Phụ thân, con biết người muốn tốt cho con, nhưng con muốn đi con đường của mình, không cần đuổi theo ai.”

Nói xong, hắn sợ cha mình sẽ tức giận, nên liền quây người thản nhiên rời đi.

Dương Văn Minh nhìn theo bóng lưng của nhi tử mình, đứng tại nguyên địa hồi lâu, trong lòng cảm xúc phức tạp, sau đó thì nở ra nụ cười ôn hòa, cùng vui vẻ và một chút ghen tị.

Cả đời hắn luôn đuổi theo cái bóng của đại ca mình, cũng là gia chủ hiện tại Dương gia, Dương Văn Thanh.

Trước đây dù hắn cố gắng tới đâu, vẫn mãi không đuổi kịp đại ca mình mọi người chỉ biết đến hắn là đệ đệ Dương Văn Thanh.

Cho dù hắn cố gắng đánh ra danh tiếng cho mình, thì vẫn không thoát khỏi cái bóng quá lớn đó.

Nên trong khi đại ca mình lên làm tộc trưởng, hắn luôn tìm mọi cách đối đầu và luôn cố gắng hạ bệ đại ca mình.

Nhưng giờ khi nghe xong lời nhi tử nói, hắn bắt đầu chịu buôn bỏ chấp niệm này, sắc mặt lộ ra vẻ thoải mái, nghỉ về bóng lưng của con trai mình, sắc mặt thêm vài phần vui vẻ cùng ôn hòa, hắn cẩn thận lấy miếng ngọc bội từ trong người ra nhẹ nhàng vuốt ve thì thào nói.

“ Linh nhi, con trai chúng ta thật sự đã trưởng thành và còn rất kiên cường, những năm qua ta cũng thay luôn phần của nàng chăm sóc hắn.”

“ Từ nhỏ ta đã rất yêu chiều và bảo bọc hắn, năm tuổi hắn đo ra được thiên phú cao, ta thật sự rất cao hứng, khi hắn lần đầu bước vào con đường tu luyện ta lại lo lắng hắn mệt mỏi, vào sinh nhật mười tuổi, ta tặng hắn một thanh kiếm, khi đó ta vẫn nhớ trên mặt hắn lộ vẻ vui mừng cùng hưng phấn, thấy hắn vui vẻ như vậy ta thật sự rất hạnh phúc.”

“ Và còn rất rất nhiều chuyện khác nữa.”

“Sau này chúng ta gặp lại, ta sẽ kể thêm cho nàng nghe.”

“ Ha ha ! Nàng có thấy không, bây giờ hắn thật sự rất mạnh mẽ.”

Nói xong, sắc mặt Dương Văn Minh lộ ra vẻ buồn bã, khóe mắt cũng biến thành có chút ướt át, đôi mắt càng thêm vài phần t·ang t·hương.

“ Linh nhi, ta tìm kiếm nhiều năm như vậy cũng không thấy nàng, rốt cuộc nàng đã đi đâu?”

“ Ta thật sự rất rất nhớ nàng.”

Trở lại tiểu viện của mình Dương Hàn sải bước vào phòng, tiện tay liền đem cửa phòng đóng lại.

Sau đó

Dương Hàn nhanh chóng kêu gọi hệ thống ra.



“Hệ thống, ta muốn đánh dấu.”

【 Đinh! Đánh dấu thành công, chúc mừng túc chủ nhận được một viên cực phẩm tẩy tủy đan.】

Nghe trong đầu vang lên thanh âm nhắc nhở.

Dương Hàn trong đôi mắt không khỏi lộ ra vẻ hưng phấn.

Tuy tẩy tủy đan trong gia tộc hắn rất nhiều, nhưng chỉ là hạ phẩm và trung phẩm là nhiều, Thượng phẩm thì nhiều nhất cũng chỉ có hai một trăm viên, còn cực phẩm thì chỉ có một viên.

Quá trình luyện chế ra cực phẩm tẩy tủy đan cực kì khó khăn và rất hao tốn thời gian, và chỉ có tác dụng ở một số cảnh giới nhất định.

Nên gia tộc chỉ luyện một viên để dành cho người có được vị trí thiếu gia chủ.

Tẩy tủy đan mỗi người sử dụng chỉ có hiểu quả một lần trong đời, nhưng đối với tẩy tủy đan cực phẩm thì không có hạng chế đó.

Trước đây Dương Hàn đã sử dụng một viên tẩy tủy đan Thượng phẩm, giờ hắn sự dụng viên tẩy tủy đan cực phẩm này cũng không lo lắng không có tác dụng.

Đan dược vào miệng.

Dương Hàn trong miệng nháy mắt truyền ra một cỗ ngọt ngào, cái này không khỏi khiến trước mắt hắn sáng lên, trước đây hắn ăn tẩy tủy đan có một chút đắng chát, không nghĩ đến tẩy tủy đan cực phẩm này cảm giác vậy mà còn rất không tệ.

Theo đan dược vào trong bụng.

Dương Hàn cảm giác ngoại trừ thân thể có chút nóng lên bên ngoài, cũng không có gì.

Răng rắc răng rắc ~

Sau một chút thời gian.

Đan dược liền bị Dương Hàn toàn bộ nuốt xuống.

“Ầm vang ~ “

Theo lấy thời gian đưa đẩy, cái kia nguyên bản yên lặng huyết dịch bắt đầu chạy vọt lên, thể nội kinh mạch nhanh chóng khuếch trương.

“Tê ~ “

Tại huyết dịch không ngừng trào lên phía dưới, một cỗ đau đớn kịch liệt nháy mắt truyền khắp toàn thân, cũng lại còn đang không ngừng tăng cường.

Cái này đau đớn kém chút khiến Dương Hàn trực tiếp ngất.

Dương Hàn cắn chặt hàm răng, trên thân thể đau đớn kịch liệt giống như sóng lớn vỗ bờ đồng dạng, một cỗ tiếp một cỗ truyền đến.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.