"Tiểu Linh, đây không phải nɠɵạı ŧìиɧ, chỉ là mua bán trao đổi thôi. Cô ấy giúp anh sinh con trai, anh cho cô ấy tiền. Chỉ có thế thôi, hoàn toàn không có tình cảm nào khác."
Kiều Linh dứt tay mình ra khỏi bàn tay Kỳ Tôn. Cái bàn tay này của anh... đã bị vấy bẩn bao nhiêu bởi người phụ nữ nằm trong kia rồi...
"Anh không nghe nói... lửa gần rơm, lâu ngày cũng bén sao? "
Trước giờ, Kiều Linh luôn nghe theo anh mà, sao giờ lại không thể vì anh, vì cả nhà họ Kỳ mà chấp nhận cho anh tìm người đẻ thuê chứ?
"Tiểu Linh! Em phải nghe anh nói, anh không hề có chút tình cảm nào với cô ấy!"
Ánh mắt tuyệt vọng của Kiều Linh nhìn thẳng vào đôi mắt của Kỳ Tôn... giọng nói cô nghẹn ngào.
"Hiện tại, em có thể tin rằng anh và cô ta không có tình cảm, nhưng trong tương lai... em dám khẳng định là anh sẽ vì đứa con mà yêu thương cô ta..." "Xin em hãy tin anh, chỉ cần cô ấy sinh con trai ra, anh và cô ấy sẽ không còn bất kì quan hệ gì nữa."
Kiều Linh lắc đầu.
"Nếu như cái thai của cô ta không phải là con trai thì sao?"