Kiều Linh nghe vậy mà cũng hơi chút cảm nhận được sự gia trưởng của Kỳ Tôn. Cô cố gắng mỉm cười.
"Mới được hai tháng... bác sĩ bảo đến tháng thứ năm mới biết được."
"Ừ, vậy em nghỉ ngơi đi."
[...]
Sau khi đi siêu âm về, Kiều Linh cầm kết quả mà run sợ. Nhưng cô và Kỳ Tôn yêu nhau mà, con gái đầu lòng thì sao chứ? Về sau... nhất định sẽ có con trai mà...
"Là gái hay trai vậy em?"
"Em xin lỗi... Là con gái."
Đáy mắt Kỳ Tôn lộ lên vẻ thất vọng, ba mẹ chồng ngồi trên ghế nghe được từ con gái là đã hiểu biết chuyện... Họ cũng chẳng nói gì thêm.
"Không sao... Chúng ta còn trẻ, lần sau nhất định sẽ là con trai."
Kiều Linh lo sợ gật đầu.
[...]
"Tôn, em đến đưa..."
Chiếc hộp đồ ăn rơi bộp xuống đất, Kiều Linh chết đứng trước cảnh tượng vì cảnh tượng trước mắt. Kỳ Tôn nhìn thấy Kiều Linh, anh nhanh chóng lấy chăn che cô gái trên giường đi rồi chỉnh trang lại quần áo.
"Tiểu Linh, anh... Anh xin lỗi, nhưng anh là con một, không thể không có con trai được. Em yên tâm, cô ấy chỉ là sinh con hộ thôi, anh vẫn yêu em mà..."