Hối Hận Khi Yêu Anh

Chương 3: Không thể hết yêu



Cậu nhìn anh tay siết chặt, cậu không muốn anh nhìn thấy mình khóc

Cậu cười nhạt

-"Đúng là chỉ có đứa ngốc mới tin vào tình yêu đấy!" Cậu đi xuống

Anh và Jolie ngạc nhiên quay qua nhìn, cậu nhún vai

-"Chúng ta chấm dứt thôi David! Đã quá đủ rồi! Tình yêu 8 năm của chúng ta dừng lại được rồi, giờ anh có thể yêu một cô gái khác và chả cần trêu đùa tình cảm của tôi nữa!" Cậu chạy khỏi nhà

Anh sững sờ nhìn theo cậu, anh không biết nói gì, anh quay lại ôm Jolie

-"Kệ cậu ta đi em yêu!" Anh hôn lên tóc Jolie rồi dẫn cô ta lên phòng ngủ của hai người

Cậu chạy dưới trời tuyết, đôi chân lạnh đến nỗi đỏ lên, cậu chạy nước mắt tuôn ra, dù đau lòng nhưng cậu vẫn làm nhiệm vụ của mình

Cậu rất yêu anh nên không muốn nhìn anh với người khác thân mật, cậu cứ nghĩ đến anh nhưng may là nhiệm vụ vẫn hoàn thành

Sau khi làm nhiệm vụ xong cũng đã đến 12 giờ đêm,

Cậu đi về nhà để dọn đồ, cửa không khóa khiến cậu lo lắng, cậu mở cửa ra

Căn nhà lạnh lẽo khiến ai vào cũng rùng mình, cậu bật đèn lên thì thấy hành lý của mình đã được để ở đấy, cậu kéo chiếc vali bỏ khỏi nhà hơn nữa còn cẩn thận đóng cửa lại cho anh

Cậu kéo vali đến một nhà nghỉ cạnh đấy, cậu vào thuê phòng rồi vào thang máy để lên tầng

Lên phòng, cậu để chiếc vali ở đấy khóa cửa lại, cởi giày rồi nằm lên giường đi ngủ, cậu ôm gối cảm giác nó còn ấm áp hơn lòng anh

Sáng hôm sau, ngày 18 tháng 1

Cậu tỉnh dậy thay quần áo mới,cậu về nhà của mình, bây giờ học sinh đang được nghỉ đông nên cậu chỉ ở nhà, cậu đi vào nhà vệ sinh để đánh răng rửa mặt

Sau khi xong, cậu đi xuống bếp nấu đồ ăn sáng, cậu ngồi xuống ghế ở phòng khách để ăn sáng và soạn bài cho học sinh

*cốc cốc cốc* tiếng gõ cửa vang lên

Cậu đi ra vừa mở cửa liền bị một quả bóng tuyết bay vào mặt, chưa kịp định hình thì nguyên một hòn đá đáp thẳng vào đầu cậu

Cậu đẩy hòn đá ra ôm cái đầu máu hoảng sợ, cậu đóng sầm cửa lại chạy đến bàn muốn gọi cấp cứu

Từ ngoài anh mở cửa ra, anh lại gần dẫm vào tay cậu

-"Có sao không em yêu?" Anh cúi người xuống cười giả tạo

Cậu nhíu mày quay mặt đi, anh nắm tóc cậu kéo lên, ngón tay anh chạm vào vết thương khiến cậu đau đớn

Cậu cắn răng không để nước mắt rơi, cậu ngước lên nhìn anh

Anh lạnh lùng cầm cái máy trên bàn nhét vào túi quần, anh quay người bỏ đi không thèm đóng cửa lại, cậu chạy khỏi nhà gục xuống màn tuyết, những bông tuyết rơi xuống người cậu

Cậu đang hấp hối thì may mắn có một cặp đôi đang đi cạnh đấy phát hiện, hai người tốt bụng đưa cậu đến bệnh viện

Sau đúng 2 ngày cậu đã được xuất viện, cậu trả tiền cho cặp đôi kia rồi tự gọi xe đi về, anh ném hòn đá mạnh quá khiến cậu phải khâu 6 mũi nhưng vì khi vào nhóm sát thủ cậu đã được tiêm một mũi thuốc kì lạ nào đó khiến vết thương của cậu sẽ lành nhanh hơn

Về nhà,

Cậu nằm xuống ghế mệt mỏi, đang mệt thì cậu lại nghe thấy tiếng động lạ ở trong bếp

Cậu đứng dậy đi vào bếp, bên trong là Jolie và anh đang bỏ thứ gì đó vào nước của cậu, anh quay qua nhìn cậu

Cậu nhìn thấy vậy biết có điều không lành liền chạy lên phòng khóa cửa lại, cậu sợ hãi trốn vào tủ quần áo, cầm lấy khẩu súng lục để tự vệ

Anh ở ngoài đang ra sức đập cửa, do cửa lâu chưa sử dụng nên anh đã mở được, Jolie đã đi về để anh tự sử lý vụ này

Anh mở cửa tủ ra kiểm tra liền bị cậu bắn vào tay, cậu vùng ra chạy khỏi nhà, anh tức giận nhìn qua cửa sổ, cậu đang chạy rất nhanh không cả thèm quay đầu lại
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.