Trong căn chung cư cao cấp ở thành phố ,Minh đang phải dùng hết lời ngon ngọt để dỗ cô nhân tình của mình.
- Em iu ,con đàn bà đanh đá kia sao có thể bằng em được ,đừng giận nữa mà ,em xem đây là gì.
Minh ôm Nhi vào lòng ,vuốt ve mái tóc cô ta đầy dịu dàng ,thâm tình chứa biết bao nhiêu là tình cảm ,còn đưa trước mặt Nhi một sợi dây chuyền đắc tiền ,mới mua lúc nảy.
Nhi thấy quà thì mắt sáng rực ,bắt lấy sợ dây chuyển ,nhanh đeo vào cổ mình ,cũng không quên nũng nịu mà ôm lấy Minh
- Anh làm sao thì làm ,em không muốn lén lút như thế này hoài đâu ,anh mau ly hôn với cô ta đi.
Nghe Nhi nói ,Minh có chút mất tự nhiên ,hắn chưa bao giờ nghĩ là mình sẻ ly hôn với Liên cả ,hai bên gia đình đều là người làm ăn ,lợi ích đặt ra cũng rất rõ ràng ,nếu hắn dám phá bỏ lợi ích đó thì gia đình chắc chắn sẻ không tha cho hắn.
- Bây giờ không được đâu em iu ,em cứ nhẫn nhịn đi ,hàng tháng anh điều chu cấp cho hai mẹ con mà .
Nhi không vui với thái độ này của Minh ,cô ta ngồi bật dậy khó chịu mà chấp vấn.
- Tại sao chứ ,chúng ta là yêu nhau thật lòng mà ,anh đâu có còn yêu cô ta đâu ,em cũng mang thai con của anh, sao em phải là người nhường nhịn .
Là một cô sinh viên trẻ mới bước vào đời ,với độ tuổi đôi mươi Nhi gặp Minh ,như tìm được ánh dương đời mình ,hắn đẹp trai ,ngọt ngào, cử chỉ ân cần đầy quyến luyến ,thử hỏi có cô gái nào mà không rung động ,muốn gì cũng có thể mua cho ,cảm mến là việc khó tránh khỏi.
Chỉ là Nhi thì cái gì cũng tốt ,chỉ là biết điều thì không ,tưởng chừng khi nhận ra Minh đã có gia đình ,Nhi sẻ biết buông tay và dừng lại ,nhưng không ,cô ta dùng sự ngây thơ giả dối của mình muốn câu được con cá lớn này.
Có thể nói, giật chồng người khác là môn thể thao nguy hiểm nhất trên đời ,và Nhi thích trò chơi chết chóc đó ,cô ta nghĩ sẻ giống như mấy bộ phim truyền hình ,sau này thế nào người vợ lớn sẻ tha thứ hết tất cả ,nhưng hơi tiếc là cô ta không thích xem phim kinh dị ,có thể vài ngày nữa chính Nhi sẻ đảm nhận một vai nào đó ,rồi nằm trợn to mắt để nắp quan tài đóng lại cũng không chừng.
Sắc mặt Minh sa sầm ,hắn gằng giọng không khoan nhượng.
- Em phải biết ,mình đang ở vị trí nào ,biết đủ đi em iu ,con đàn bà điên đó mà biết anh đang quen em ,thì không biết chuyện gì xảy ra đâu.
Lời đàn ông đúng là không đáng tin nhất ,có người mới thì gọi vợ mình là con đàn bà điên ,quá thấu hiểu tính cách của Liên mà dám thách thức thế này ,hắn có bị gì cũng rất đáng.
Thấy Minh tức giận ,Nhi không dám bướng nữa mà hạ giọng.
- Tại em ức quá thôi ,em trẻ đẹp hơn cô ta nhiều xứng làm vợ anh hơn thôi.
Cô ta ngã vào lòng Minh ,thân hình mền mại đó có ai mà cưỡng lại được ,hắn lại ôm Nhi vào lòng vỗ về an ủi.
Nhìn mấy vết cắt trên tay ,Liên chẳng cảm thấy đau đớn gì ,ngồi ngoài ghế xem ti vi thì thấy Minh đang lủi thủi vào nhà ,Liên không quan tâm tới Minh chỉ ngồi chăm chú vào màn hình lớn phía trước.
Minh cảm thấy thái độ hời hợt của Liên thì khá lo lắng ,bình thường nếu gặp người phụ nữ khác thân mật với hắn ,Liên sẻ làm loạn lên ,đòi sống chết tới cùng ,vậy mà hôm nay lại im lặng đến lạ lùng.
Bước tới gần ,Minh ngồi xuống kế Liên ,định đưa tay quàng qua nhưng bị Liên hất ngược lại ,hắn có hơi hơi hụt hẫng nhưng vẫn giả vờ thanh minh.
- Em giận chuyện hồi sáng hả ,cô gái đó không phải như em nghĩ đâu .
Liên liếc hắn đầy vẻ khinh bỉ ,lấy điện thoại đưa ra một loạt bằng chứng Minh ngoại tình ,Liên muốn ngữa bài ,có gì mà phải nhịn nhục ,ai cũng có tiền có xe riêng ,sợ gì việc ly hôn tranh chấp.
Hơn hết Liên không muốn hàng ngày hay đêm ,phải ngửi thấy mùi nước hoa rẻ tiền kia ,rất buồn nôn.
- Giải thích đi anh iu ,cô gái trẻ trung này chắc là người tình anh nuôi ở ngoài hả ,cô ta chắc biết anh có vợ rồi đúng không ,mà cũng chẳng trách ai được ,anh không mời gọi thì ai dám nhảy vào.
Mồ hôi lạnh từ sống lưng Minh đổ ra như mưa ,nhìn vào mắt Liên ,hắn rùng mình vài lần ,tất nhiên đây không phải lần đầu Minh ngoại tình ,hai lần trước Liên đã cho hắn biết dám phản bội thì phải trả giá rất cao ,và mỗi lần như thế Liên điều nhìn hắn và cười đầy ghê rợn " Lần thứ nhất " " lần thứ hai "
Âm thanh đó vẫn còn vang vọng bên tai hắn như mới vừa xảy ra hôm qua ,hai cô tình nhân trước dường như đã biến mất khỏi thế giới ,không ai nhớ về họ là ai và từng tồn tại trên đời này ,điều đáng sợ hơn là Minh lại vẫn còn nhớ về họ ,hắn sợ chứ ,nhưng chứng nào tật nấy ,thích ăn vụng nên quen mồm.
Và lần này là lần thứ ba rồi ,Minh tay chân run rẫy bắt lấy tay Liên .
- Là cô ta...cô ta dụ dỗ anh ,anh không biết gì hết...còn nữa anh sẻ bắt cô ta đi phá thai ,em...em hãy cho anh thêm cơ hội nữa...được không.
Nụ cười trên môi Liên không dấu được vẻ châm biếm ,con người Minh đã bại hoại tới mức này rồi sao.
- Đây là lần thứ ba ,anh hiểu không.
Não Minh như dừng lại ,lại là câu nói đó ,Liên đã từng cảnh cáo hắn ,lần thứ ba này sẻ tiễn hắn đi theo mấy người đó ,nỗi sợ hãi lấn át cả tâm trí ,Minh quỳ thụt xuống cầu xin.
- Anh...anh không dám nữa đâu ,cầu xin em ...anh vẫn là cha của con em mà ,hãy nghĩ kĩ lại đi em ,không tình cũng còn nghĩa mà.
Liên vô thức mà cười điên loạn ,vang vọng khắp căn biệt thự ,đưa tay vuốt gương mặt tuấn tú hàng đêm nằm cạnh mình .
- Ô, anh iu ,anh vẫn còn nhớ chúng ta còn có tình nghĩa à ,vậy mấy lúc anh lăn lộn với người khác trên giường có nhớ tới em không ,làm sao mà nhớ được ,tận ba cô gái xinh đẹp cứ liên tới như thế ,anh có nghĩ tới ngày hôm nay không ,không biết ở sau lưng tui ,anh đã nói tui thành cái dạng gì rồi.
Đứng dậy ,Liên cười hiền hòa nhìn Minh đang ngồi bệt ở dưới đất.
- Tui đã cho anh cơ hội nhiều rồi ,không biết đủ thì trách ai ,còn con ả kia ,anh cứ bảo vệ cho tốt ,bây giờ thì biến đi.
Bên ngoài cửa ,bóng tối bao phủ cả một bầu trời ,trong góc khuất có thứ gì đó lẻn vào đây, đi thẳng vào căn phòng bí mật của Liên.
Nó không đứng lại quá lâu ,miệng lẩm nhẩm vài tiếng kỳ lạ ,trong bức tượng lại có luồng trắng hư hảo thoát ra ,nó dùng tay bắt được rồi cười khẩy, cuộc đối thoại của hai vợ chồng ngoài kia ,nó cũng hiểu ,còn gì thú vị hơn khi để mọi chuyện thuận theo tự nhiên.
Linh cảm Liên bỗng dưng bị chùn xuống ,cô ta phát hiện có ai động đến đồ của mình ,bỏ mặc Minh đang khổ sở cầu xin ,Liên quay đi kiếm tra bức tượng ,rõ ràng là không có gì mà ,tại sao cô ta lại lạnh toát như thế.
Tại nhà Nhiên.
Cửu Hạn đang ra sức giải thích ,nhà của dì út Hà có đồ tránh tà ,hắn không thể theo vào được ,gia chủ phải đích thân tự đem vào thì mới qua mặt được ,Nhiên gật đầu cho qua chuyện ,cậu cũng biết nên mới để cho Bạch đi.
Bạch không tà cũng không chính ,nó chỉ đơn giản là một con chó to xác mà thôi ,thần thấy Bạch thì chỉ nhìn lướt qua ,chưa hại người lấy tội gì mà bắt nó ,tà thấy nó sẻ sợ như điên ,vì lâu nay ở cạnh Hà ,nó không biết bao lần giúp xóm làng diệt trừ mấy ác linh xung quanh ,công đức vô lượng đấy.
Chuyện này đối với Nhiên rất là bình thường ,Bạch có thể giải quyết ổn thỏa ,còn hai vợ chồng kia thì tự mình hại mình ,không liên quan tới cậu .
Nhà Hà.
Bạch nhả một phách trở về cho Hà ,cô đang ngủ say nên không biết gì ,Bạch lại nằm dưới đất như mọi ngày ,canh cô ngủ ,lòng trung thành tuyệt đối này ai có thể sánh ngang với Bạch.
Sáng hôm sau .
Triết hí hửng định chạy đi chơi thì bị Hà bắt lại .
- Em trai ngoan ,bửa nay ra ngoài quán coi chừng đi ,tao với mẹ mắc đi đám cưới con thiếm Ngọc ,mầy ở không nên ra phụ đi.
Cô vỗ đầu Triết ,cu cậu buồn thiu ra mặt ,gật đầu.
- Biết rồi ,ai cũng đi hết trơn bỏ tui lại ở nhà.
Hà xoa đầu Triết ,cực kỳ yêu thương mà giải thích.
- Đâu phải không cho mầy đi ,mà đi hết rồi ai coi quán ,mầy cũng biết mối mang của mẹ mà ,phải có người ở nhà nghe điện thoại chứ.
Con nít thì dễ dỗ thôi ,Triết cũng vậy ,dăm ba câu là cu cậu tươi vui như thường.
Nhiên có nhắn tin cho cô ,là hôm nay sẻ đến đi đám cưới chung ,kiểu gì cũng gặp lại mấy người bạn xưa ,cậu cũng hơi ngại ngùng ,có cô thì sẻ tự tin hắn lên.
Lôi mấy bài tập hè ra làm cho thời gian qua nhanh ,không có gì khó khăn khi cô làm bài cả ,Cửu Hạn lúc này lại xuất hiện ra trêu chọc .
- Hà ngốc ,cô lúc nào cũng có việc để làm nhỉ.
Hà không thèm nhìn Cửu Hạn ,nhưng vẫn trả lời.
- Thì đại ca sướng nhất rồi còn gì ,chui vào cái gương ngủ là qua ngày đoạn tháng.
Do thấy có lỗi về việc lơi là bảo vệ cô ,nên hơi hổ thẹn mới ra đây trò chuyện .
- Cô...có bao giờ suy nghĩ ,mình sẻ thế nào sau này chưa.
Câu hỏi khó hiểu này, làm Hà phải ngước mắt lên nhìn Cửu Hạn .
- Chưa ,tới đâu tính tới đó ,suy nghĩ chi nhiều ,sao đại ca hỏi vậy.
Cửu Hạn trầm ngâm lúc lâu ,mới lên tiếng.
- Cô có từng đặt niềm tin vào một ai chưa ,hay kiểu như người đó không thể bảo vệ cô chẳng hạn.
Cô suy tư ,chăm chú xem cây viết trên tay mình ,rồi đáp.
- Trước giờ tui chỉ tin chính mình một trăm phần trăm ,còn người khác thì chắc năm mươi ,với lại ai cũng có mạng sống riêng mà ,tui đâu thể bắt buộc người khác phải bảo vệ mình ,như đại ca cũng vậy ,anh có thể chắn trước tui vài tình huống ,nhưng không thể theo tui mãi được ,có những chuyện phải tự thân vận động vẫn hơn.
Cửu Hạn ngơ ra khi nghe Hà nói như thế ,cục đá đặt nặng trong lòng như một làn gió mà biển mất ,hắn mỉm cười đầy nghĩ khí ,càng làm Hà không hiểu gì.
Nè Hà ngốc ,chúng ta lập giao kèo lại đi .Hả.Cái gì nữa đây ,cô ngu người bị Cửu Hạn kéo ra chổ trống ,đôi khi cô lại mơ hồ khi tiếp xúc với mấy người lạ lùng như là Nhiên hay Cửu Hạn ,dù biết trên thế gian có nhiều điều huyền ảo ,nhưng cô chỉ là người mình thường thôi ,ngu ngơ là việc khó tránh khỏi.
Một cái la bàn sáng rực nổi lên ,lần này chúng còn chồng lên nhau gấp mấy lần ,Cửu Hạn lật ra bản khế ước khi xưa với Hà Thu Nguyệt ,đổi thành Hà Vân Hà ,dù là một người nhưng đã qua kiếp khác ,muốn tận dụng hết sức mạnh phải ký với người sống làm chủ nhân ,Cửu Hạn muốn hoàn toàn có thể theo sát bên cô để bảo vệ .
Cửu Hạn cũng truyền cho Hà sinh lực để có thể chịu nổi việc này, hắn là yêu thần nghìn tuổi ,người thường có thể sẻ chết khi trận pháp kết thúc ,nhưng có hắn ở đây ,thì chuyện đó không thể xảy ra .
Ký thành công ,Hà vẫn đần ra ,nhìn lại tay mình bị chảy máu ,cô nhanh chóng lấy băng quấn lại ,rốt cuộc cái quái gì vậy .
- Xong rồi ,tui đi ngủ tiếp đây.
Trước khi Cửu Hạn trở về cái gương ,thì bắt gặp ánh mắt con mực nhìn mình ,ánh mắt kia tràn ngập sự khinh bỉ ,trong đó còn có ẩn ý " đồ vô dụng ".Cửu Hạn cay cú lắm ,mà không làm gì được ,dù sao lần này hắn thua là thật ,nên chỉ ngậm ngùi bay vào gương.
Hà lại làm bài thêm một lúc ,rồi mới sửa soạn tắm rửa ,lên đồ đi đám cưới ,cô có vài cái váy mẹ mua ,nhưng rất ít khi mặc ,hôm nay có dịp đành phải lấy ra ,chọn đi chọn lại ,cô chỉ thấy mình hợp mỗi cái đầm trắng dài qua đầu gối.
Chiều cao Hà quá trội ,thêm nữa không thể diện đồ quá lố lăng ,nên tàm tạm là được ,tóc cô khá dài nên tự thắc cho mình một kiểu chéo qua một bên ,gắn thêm cái nơ nhìn cũng dễ thương ,cô cười với cái suy nghĩ này của mình.
Lúc trước Ý cũng khá nhiệt tình ,còn chỉ cô mấy kiểu trang điểm đơn giản ,mặc dù cái nhớ cái không ,làm theo sương sương chắc cũng ổn ,mặt cô không có mụn ,chỉ có vài đốm nhỏ tàn nhan nên dễ che thôi.
Xong xuôi ,Hà ngồi đợi Nhiên tới ,thế mà không biết từ lúc nào cậu lại đợi sẵn ngoài ghế đá ,còn đang nựng con mực.
- Tới sớm vậy ông.
Nghe tiếng cô ,Nhiên quay lại nhìn ,nụ cười trên môi tự nhiên mà nở ra ,bất giác cậu bối rối là tai đỏ ửng cả lên.
- Tui chưa bao giờ để người con gái mình yêu phải đợi cả.
Đậu xanh ,rau má ,hồi tối này nghe chuyện ngôn tình tới khuya ,mới bị lậm nè ,cậu đang nói cái gì vậy ,Hà đã nghe thấy chưa.
- Đi thôi ông ,giờ này chắc người ta đãi rồi á.
Thấy cô không biểu hiện gì lạ ,Nhiên thở phào ,lon ton chạy ra ,nhà thiếm Ngọc khá xa ,nên cậu chở cô đi ,chỉ là trong khoảng khắc mà Nhiên không thấy ,cô đã cười .
Còn con mực thì muốn táp cậu vài phát cho đỡ ghét .
Tới nơi ,không khí ngày mừng rất náo nhiệt ,người người điều vui vẻ hứng khởi ,vậy mà Nhiên và Hà thấy cô dâu thì cứng đờ tại chổ .
Ông có thấy cái mà tui đang thấy không.Có ,tui thấy rồi .Hai người cười ngờ nghệch đáp lại Ngân ,giữa trời nắng mà lạnh xóng lưng đến lạ ,trên vai Ngân ,linh hồn đứa bé ở nhà Hà lúc trước trắng tinh hiền lành ,giờ đây lại đen thui ,còn tỏa ra khói đen mù mịt.
Mẹ Hà đã ngồi mâm trước ,vì quán mẹ gần đây mà ,Hà ngồi chung mâm với mấy người không muốn gặp nhất ,trong đó có Vy và Tuấn ,cô thắc mắc ,sao tên Tuấn không ngồi bên con trai mà lại ngồi ở đây.
Bạn cũ gặp lại ,nhiều người chào nhau đầy hứng thú ,nhưng nhạc sóng của đám thì mạnh hơn nhiều ,ai cũng hả thôi ,chứ nói chuyện được gì ,Nhiên thì ngồi đâu lưng lại với Hà bên mâm con trai.
Hà với tâm thế ăn lẹ rồi về ,cũng không quan tâm gì mấy chuyện khác ,có mấy bạn hồi cấp hai khen cô dịu dàng hơn xưa rất nhiều ,còn rất xinh ,cô biết đây chắc là mấy lời khách sáo ,cũng cười theo và khen lại họ.
Đặc sắc nhất chính là Vy ,cô ta liếc Hà từ trên xuống dưới ,chề môi dè bỉu ,nhưng cũng không quên ngó qua
Nhiên ,cậu hôm nay điển trai thật sự ,nhìn qua bàn đó ,ngoài Dương ra ,Nhiên là người khá nổi bật .
Cũng ăn mặc khá đơn giản ,sơ mi trắng như những người khác mà thôi ,ai nói nhan sắc không quan trọng ,nhìn vào là hiểu ngay ,mấy bạn nam bên này cũng xầm xì không kém.
Chủ yếu họ khen mấy bạn nữ rất xinh ,có hoa khôi của trường là Vy ,còn có Hà ,cô lớn rồi ,nên ngoại hình khác hẳn ,có người còn muốn xin số điện thoại cô nữa kia mà .
Nhiên trừng mắt nhìn một lượt ,còn đưa hình nền điện thoại mình ra khẳng định chủ quyền ,có người nối tiếc ,có người ngưỡng mộ ,không biết Nhiên đã phải chịu bao nhiêu cú đấm mới cua được cô.
Mấy bạn nữ thì bạo dạn hơn ,còn đứng lên muốn xin số của Nhiên ,ai mà ngờ tên nhóc vừa lùn vừa bẩn ,lại biến thành cậu bạn đẹp trai như thế ,Nhiên trả lời là có người để ý rồi ,còn chỉ sang Hà đang ngồi thổi chén cháo hải sản bên cạnh.
Hà thì cứ nhìn Ngân mãi thôi ,sao cái đứa trẻ kia lại đen ngòm như thế, nó còn đang hút dương khí của người sống nữa kìa ,đáng sợ quá ,cô không dám nhìn nữa mà chỉ cúi đầu ăn ,lát cô sẻ hỏi Nhiên xem đứa trẻ kia sao lại bị như vậy.
Đầu Hà cứ ong ong theo tiếng đập của trống nhạc ,cũng chẳng màng quan tâm đến Vy và Tuấn đang tình tứ trước mặt ,đến khi ăn xong cô mới nhẹ nhởm đi về ,trên tay còn cầm theo cái bịch đồ ăn .
Cái này là phần của cô ,cô không ăn thì đem về cho Triết ,ai có thể nói gì ,khi còn nhỏ ba mẹ đi ăn đám ,cũng hay đem về cho chị em cô ,nhà hiện tại đúng là không túng thiếu gì ,nhưng đây là phần của cô mà ,có gì mà ngại ngùng chứ.
Mẹ đã về trước ,còn cô đang đợi Nhiên dẫn xe ra ,trong lúc đó Dương có lại nói chuyện.
- Cái đó là thật hả.
Không nói rõ đầu đuôi ,Dương chỉ thích vào thẳng giữa chừng .
Trời nắng gắt tới mức Hà còn không mở mắt nổi, nheo mắt nhìn người đối diện.
Chuyện về con Vy hảỪ.Thấy Dương gật đầu ,cô mới nói tiếp.
- Mai mốt ông vào học là hiểu liền chứ gì ,giờ tui có nói ông cũng không tin đâu.
Hà thấy Nhiên ra đứng đó đợi cô ,chào Dương một cái rồi tiến lại cậu.
- Hồi nảy có uống không.
Mặt Nhiên hơi ửng ,Hà mới hỏi câu đó ,an toàn giao giông là trên hết mà.
Bị ép quá ,nên có uống một ly.Vậy để tui chở.Hà lấy chìa khóa từ tay cậu ,rồi cầm láy ,cái nào ra cái đó ,phải về nhà an toàn trước rồi tính tiếp.
Nhiên không phản đối ,ngồi đằng sau cô cũng thích lắm chứ ,có mấy khi được như vầy đâu.
Con mực khi thấy hai người về thì quắc đuôi mừng rỡ ,à không nó chỉ mừng mỗi cô thôi ,Triết đã về nhà ,còn đang ăn cái gì đó ,cô bước vào nhà đưa cho em trai thêm một bịch đồ ăn ,cu cậu như con nít ,đi đám về mà có gì ăn thì vui lắm .
Nhiên chưa được về ,cậu cũng biết Hà đang thắc mắc chuyện của Ngân ,nên sẻ bắt cậu ở lại để hỏi thôi ,nhưng mà sao Bạch cứ dùng ánh mắt thù ghét để nhìn cậu thế này.
- Ta không nhớ đã đắc tội ngươi khi nào.
Bạch hừ một tiếng ,cọc cằn trả lời.
- Chắc ngươi quên chuyện xưa rồi nhỉ ,dù gì chủ nhân cũng đang đối xử rất tốt với ngươi mà.
Nhiên trầm ngâm, lục tìm những kí ức xa xưa ,có điều gì mà cậu từng bỏ lỡ hay sao .
Ý ngươi là gì.Hà Vân Hà có thể sẻ chết vào cuối năm nay ,dù ngươi có dùng mạng để đổi thì cũng vô dụng ,số mệnh đã an bài từ trước ,lúc ngươi gặp ta không phải đã nói rồi sao.
Bạch nhìn Nhiên đầy khó chịu ,nó coi đó là lý do để cố bảo vệ Hà tới ngày hôm nay ,trong mắt Bạch ,Cửu Hạn là
đồ không xài được ,lúc nguy cấp còn để Hà cứu ngược lại ,thì có gì mà lợi hại,nhưng Nhiên thì khác ,nó trông cậy
vào cậu ,người có thể cãi mệnh ,cướp người từ tay diêm vương về.
Hôm nay mây thật là xanh ,Hà đang ở trong nhà nên không thể nghe cuộc đối thoại này Nhiên nhìn xa sâm ,nở
một nụ cười đau khổ.
- Làm sao mà quên được ,nhưng ngươi biết không ,mỗi ngày có thể nhìn Hà vẫn còn ở đây ,cười nói vui vẻ ,ta đâu
thể nào trưng ra bộ dạng u uất hay sầu thảm ,để cô ấy thấy được ,tađã tính hết rồi ,nếu không thể thay đổi được
tình cảnh ,ta sẻ dùng tới biện pháp cuối cùng .
Thở dài vài hơi ,Nhiên vỗ đầu Bạch nói tiếp.
- Ngươi yên tâm đi nếu sau này ta không còn ,ngươi cũng phải ở bên Hà đấy nhé .
Bạch nghiên đầu tránh tay Nhiên, miễn cưỡng trả lời.
- Không cần ngươi phải dặn ta đâu.
Hà thay đồ rồi ,bước ra ngoài nên Nhiên và Bạch cũng không nói nữa ,ngồi xuống ghế đối diện ,cô nhìn Nhiên
một lượt từ đầu đến chân thu hút quá trời ,hèn chi mà mấy bạn nữ cứ nhao nhao bàn tán miết.
Bắt gặp ánh mắt nóng bỏng của Hà dừng trên người mình ,cậu ngại ngùng nuốt nước bọt .
- Sao...sao vậy Hà.
Cô đưa mắt sang ch khác ,đối chủ đề.
- Ông kể tui nghe vụ đứa trẻ đó đi ,ma mà cũng xuất hiện được ban ngày luôn hả.
Cậu chống tay ,suy nghĩ vài thứ làm thế nào để giải thích dễ hiểu nhất cho cô biết.
- Là oán khí đấy ,đứa trẻ đó nó đang trách Ngân quá vô tình ,nhẫn tâm bỏ nó,nhưng lại đi yêu thương đứa con
hiện tại cònở trong bụng còn xuất hiện ở ban ngày thì tui cũng chưa rõ.
Cái này cô cũng từng nghe trên phim rồi ,nhưng khi nhìn ngoài đời thật ,thì đúng là đáng sợ quá.
Vậy có giống như trong mấy bộ phim ,mà nó sẻ hại chính mẹ mình không.Cái này thì hên xui ,quan trọng là đứa bé kia nghĩ gì mà thôi ,ác hay thiện cũng chỉ như cơn gió thổi qua ,phảixem Ngân có nhận ra gì không đã ,có thể khi phá thai ,Ngân không chôn cất tử tế đoàng hoàng ,đừng tưởng chỉ là
một cục máu rồi coi thường ,người ta đều cảm nhận được đau đớn cả đấy ,bà tin không.
Hà gật đầu lia lịa ,gì chứ mấy vụ này là phải tin,nghe đúng là hơi sợ ,cô không thắc mắc nữa ,chuyển qua chuyện
khác .
- Mấy giờ tui qua nhà ông được .
Nhớ tới việc này ,Nhiên lại không dấu được nụ cười trên môi.
- 5 giờ chiều ,đảm bảo đồ tui nấu không thể nào chê được.