Đây là bữa ăn cuối cùng họ được ngồi cạnh nhau rồi, là bữa ănmaf sau này dù có muốn tìm lại cũng khó mà tìm được
Thầy hiệu trưởng đứng lên phát biểu trước toàn thể khối 12
Lời ngời khen có, lời chúc phúc có mà lời "mắng yêu" cũng có
Bên dưới, đã có vài người bắt đầu sụt sịt rơi nước mắt
Chắc hẳn là ai cũng buồn rồi, tiếc vì nhưng ngày tháng có thể vô lo vô nghĩ mà lớn lên cùng bè bạn cuối cùng cũng sắp đến lúc phải cài then chốt cửa, lao vào cuộc sống tấp nập của người lớn
Đến lượt Huy đại diện lên cảm ơn thầy cô, thầy cô cũng bắt đầu sụt sịt theo
Họ cũng tiếc, khóa học sinh này thật sự đã để lại quá nhiều điều trong họ rồi!
"1, 2, 3!" Huy ra hiệu sau khi nói xong
Cả khối 12 đứng lên, nghiêm trang mà hô to:
"CẢM ƠN THẦY CÔ RẤT NHIỀU!!!"
Thầy hiệu trưởng vừa bất ngờ, vừa xúc động, lại mang theo ánh mắt có đôi chút tiếc nuối
Lớp 12, lớp của những thứ đầu tiên, và cũng là lớp của những điều cuối cùng
..........
Trưa đấy lớp Huy chẳng ai đi nghỉ trưa, tất cả đều ngồi lại, bâng khuâng nghĩ ngợi
Mới đây còn chập chững bước vào cấp 3, thế mà giờ đã ra trường mất rồi sao?
Họ dọn dẹp từng cuốn sách, cuốn vở đã theo chân mình suốt một năm qua, nghẹn ngào bỏ vào cặp
Lớp Huy còn đầu tư tận 2 cuốn lưu bút: 1 bản là tất cả mọi người đều có, 1 bản là của chung được giao cho lớp trưởng giữ
Cuốn đặc biệt ấy chứa đựng toàn bộ chữ kí của thầy cô, cò có lời chúc từ sâu trong trái tim mà thầy cô dành tặng cho họ. Đó chứa đựng toàn bộ những câu chuyện đã diễn ra, từ khi nphoj bước vào lớp 10, đến khi họ kết thúc lớp 12