A Ngọc, cung nữ duy nhất được tới gần đông cung điện, chính là nha hoàn của nàng lúc còn ở Ân phủ, Ân Tiểu Tiểu phải dùng hết lời, còn, còn cả thân thể quấn lấy hắn hai ngày hai đêm mới thuyết phục được Triệu Khuông Dẫn cho nàng ta bước vào hầu hạ nàng với điều kiện là không được tới gần nàng khi có hắn ở đó . Ai đời thái tử điện hạ cao cao tại thượng lúc nào cũng giúp nàng thay y phục, rửa chân, không chuyện gì là hắn không làm giúp nàng, nhắc lại mới nhớ, tên sắc lang này lúc nào cũng kêu hầu hạ nàng tắm, kết quả là gì, lại trình diễn một màn uyên ương tắm ngượng đỏ cả người.
A Ngọc thập thà thập thụt bước vào, trên tay còn bê một khay khăn ẩm ướt, chậu nước nóng thả vài cánh hoa. Ân Tiểu Tiểu thấy bộ dạng này thì phì cười, lên tiếng
'' Điện hạ lên triều rồi, không cần phải sợ hãi như vậy!''
A Ngọc đứng thẳng, thở mạnh một hơi '' Nương nương, nô tì giúp người thay y phục!''
Quả thật điện hạ rất đáng sợ, bất cứ cung nữ nào dám bước chân vào điện đông cung nửa bước đều có kết cục rất thê thảm, nàng mới vào cung, nghe các cung nữ tỷ tỷ đồn nhau như vậy mà hai chân đã nhũn ra rồi, còn may có nương nương bảo hộ, không thì cho mười cái mạng nàng cũng không dám bước vào đây.
A Ngọc chỉ mới có mười sáu tuổi mà lại rất nhanh nhẹn, vốn dĩ kêu là hầu hạ, nhưng Ân Tiểu Tiểu đều tự mình làm hết cả, A Ngọc có chút ngạc nhiên, nhiều lần quen rồi nên cũng cho là sở thích của nương nương như vậy.
'' A Ngọc, em xem, không hiểu sao từ sáng đến giờ ta đều rất mệt mỏi, còn nôn nữa ..''
'' Nương nương, nô tì cho mời ngự y nhé!'' Tiểu Ngọc tranh thủ dọn lại long sàng một chút.
'' Thôi không cần đâu! Ta nghĩ chắc là do khí trời thay đổi thôi, em dọn nhanh một chút, điện hạ sắp về rồi!'' Ân Tiểu Tiểu tính trêu chọc A Ngọc.
Đúng là, con bé này sợ Triệu Khuông Dẫn thật, tốc độ làm việc tăng gấp mười lần, thỉnh thoảng còn ngó ra cửa như sợ hắn có thể xông vào đây bất cứ lúc nào. Ân Tiểu Tiểu dùng chút cháo gà đã được Triệu Khuông Dẫn cho người hâm nóng trước, cố gắng đè nén cảm giác buồn nôn dữ dội đang trào lên.
Ngoại kinh thành.
'' Người là Phất Phong?'' Một nam nhân mặc hắc y, thân hình to lớn đứng trước mặt hắn.
Phất Phong cảnh giác ngó xung quanh, lần này đại quan sai hắn ra ngoài mua cỏ khô cho ngựa, như thế nào mới ra khỏi thành lại gặp đám hắc y nhân này.