Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 968: Là Lục Khiêm!



Minh Chấu trốn đến sảnh lớn, ngồi trên ghế salon chơi game. Đang lúc nhập tâm thì điện thoại bị một bàn tay giật lấy.

Cô ấy ngẩng đầu lên, sau đó khẽ chớp mắt, không thể tin được mà nhìn người trước mặt.

Là Lục Khiêm!

Chẳng phải ông đang bộn bề nhiều việc sao, không phải nói đến Tết vẫn không có thời gian à, sao lại đến đây rồi?

Cô vốn hơi ngốc, thế là hỏi thẳng. Lục Khiêm đã dành chút thời gian để đến thành phố B.

Trước hết đi chùa, sau là sinh nhật của Thước Thước. Vốn thật sự không có thời gian, thế là tranh thủ suốt mấy ngày đêm, cuối cùng cũng đến được đây.

Nhìn thấy cô, mới biết rằng mình nhớ thương muốn chết. Nhưng dù sao nơi này cũng không phải chỗ của mình, dù có khó nhịn thì ông cũng chỉ có thể sờ đầu cô, nói với giọng cưng chiều: “Đừng có chơi game suốt

ngày, hư mắt đấy.”

Minh Châu rất không muốn bị ông quản, nhưng cô lại không đành lòng phản bác.

Cô đặt điện thoại xuống: “Đến mừng sinh nhật Thước Thước à?” Lục Khiêm mỉm cười.

Ông nói: “Vẫn chưa mua quà sinh nhật cho con trai! Em là mẹ, hay là đi với tôi đi, em biết con thích gì mài”

Mặt Minh Châu hơi nóng lên.

Lục Khiêm nói gì vậy...

Con, người làm mẹ, nghe như cô và ông thân thiết lắm vậy.

Cô và ông đã xa nhau mấy năm, sau khi gặp lại việc thân mật nhất cùng lắm cũng chỉ làm một hai lần, gần đây lại còn lơ nhau đi, ít nhiều cũng có chút không thoải mái.

Cô cầm điện thoại lên, giả bộ tiếp tục chơi game.

Lục Khiêm tịch thu của cô.

Minh Châu nhìn bàn tay trống không của mình, cắn môi dưới: “Chú làm gì vậy!”

Lục Thiển kéo cô dậy: “Đi mua sắm với tôi!”

Cho đến lúc ngồi lên xe thì cô vẫn phản đối: “Sắp dọn cơm rồi, đồ ăn tối nay ngon lắm!”

Lục Khiêm bảo tài xế lái xe.

Người tài xế là người thân cận của Lục Khiêm, nghe thấy vế sau thì cười.

Ngài Lục tìm đến cô Minh Châu cũng tốt, những cô gái trẻ luôn mang lại sức sống, nhìn giống như đôi tình nhân trẻ vậy.

Minh Châu tìm điện thoại di động trong túi áo Lục Khiêm.

Tìm nửa ngày cũng không thấy.

Thì ra ông đã bỏ điện thoại di động vào túi quần, cô mò đến, Lục Khiêm đẩy †ay cô ra, giọng điệu thì trách móc nhưng âm thanh lại khàn khàn: “Đàng hoàng chút đi!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.