Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 813: Hoắc Minh lấy ra camera



Ôn Noãn bật cười, cô tiếp tục xử lý thức ăn, nhẹ giọng nói: "Doãn Tư không thích cà rốt nhưng Hoắc Tây thường dạy thằng bé không được kén ăn, nhưng cũng không biết Doãn Tư có nghe hiểu không."

Hoắc phu nhân cũng cười.

Hoắc Minh chỉ nhẹ nhàng nhìn Ôn Noãn, một lúc lâu giọng nói của anh có chút khàn: "Ngày mai anh mua thêm hai hộp."

Ôn Noãn ừm một tiếng.

Ăn xong cơm, Tiểu Hoắc Tây lại lấy sách cổ tích ra bắt đầu làm cô giáo nhỏ.

Trước mắt, Hoắc Doãn Tư và Lục Thước ngồi ngay ngắn...

Rất ra dáng.

Ôn Noãn và Minh Châu cùng với Hoắc phu nhân học một số nữ công, không khí một cùng ấm áp dường như hôm nay không xảy ra gì cả.

Nhưng Hoắc Minh lại biết Ôn Noãn rất để ý.

Chỉ là cô không nói mà thôi.

Khi tám giờ rưỡi, trong sân truyền đến tiếng xe hơi, chốc lát có hai người đi vào.

Là Lục Khiêm và thư ký Liễu.

Ông ấy đi vào, ánh mắt rơi vào trên mặt Minh Châu.

Thư ký Liễu cười: "Chuyện hôm nay nghe nói rồi, ông Lục vô cùng tức giận qua đây xem thử có cần giúp đỡ gì không."

Khoé môi Minh Châu hơi run, một lúc lâu cũng không nói ra một chữ."

Lúc này, Hoắc Minh lên tiếng: "Anh mời cậu đến đó, có chút chuyện có thể vẫn phải cậu giúp đỡ."

Lục Khiêm gật đầu.

Ông ấy cởi áo khoác ra, đi qua đến trước mặt Thước Thước: "Sao không gọi bố?"

Tiểu Thước Thuớc nhút nhát.

Gần nửa ngày, cậu bé mới ôm lấy Lục Khiêm nhỏ tiếng nói: "Mẹ nói ở ngoài phải gọi là ông cậu."

Lục Khiêm ngước mắt nhìn Minh Châu một cái, ánh mắt có chút không hiểu.

Khi nói chuyện lại với con trai, lời nói nhỏ nhẹ: "Đây không phải bên ngoài."

Tiểu Thước Thước rụt rè gọi tiếng bố.

Lục Khiêm từ trong túi lấy ra mấy viên kẹo, chia cho mấy đứa trẻ ăn, kẹo đó là của Thuy Sĩ, lúc trước Minh Châu thích ăn nhất nên ông đã có thói quen mang theo bên mình vài viên.

Mấy người đàn ông lên lầu nói chuyện. Trong phòng sách, người giúp việc đưa trà xong rất tự giác xuống lầu.

Lục Khiêm uống ngụm trà, nhíu mà: "Chuyện như thế nào, sao đang yên ổn lại có người gây khó dễ với Ôn Noãn?"

Hoắc Minh lấy ra camera.

Xem xong, anh từ từ lên tiếng: "Đinh Tranh, là bạn học đại học của Ôn Noấn! Quá khứ đã từng cho dây dưa không rõ với chồng của Bạch Vi, bây giờ đang theo ông chủ nào đó! Là cô ta mua chuộc y tá đó."

Nghe xong lời này, trong lòng Lục Khiêm đã có tính toán, ông ấy cười nhạt: "Cậu không giải quyết được ông chủ nào đó vì vậy mới tìm đến tôi sao?"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.