Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 747: Nhà họ Hoắc



Lục Khiêm xoay người, giọng điệu mang theo vài phần trêu chọc: “Là cô ta bảo cậu làm cầu nối sao? Điểm gì cô ta cũng được, chỉ là có hơi tham lam! Đẹp thì đẹp nhưng lúc tôi bên cạnh cô ta hệt như khi công tác vậy, rất mệt!”

Thư ký Liễu không nói gì nữa.

Quả thật nữ diễn viên kia cũng xinh đẹp nổi tiếng, chất giọng dịu dàng cũng biết cách nói chuyện, tuy anh ta cảm thấy cô ta không tồi nhưng cũng phải xem ông Lục có ưng hay không. Rõ ràng hiện giờ ông Lục không coi trọng cô ta cho lắm.

Tiếng nước chảy truyền ra từ phòng tắm...

Thư ký Liễu thức thời lui xuống, ôi, đàn ông tuổi đầu bốn mươi luôn có vài việc riêng phải tự mình giải quyết.

Lục Khiêm đúng thật là vậy.

Sau khi cơn sóng tình hạ xuống, ông chống một tay lên gạch men sứ trong phòng tắm, cúi đầu rửa sạch toàn bộ cơ thể.

Rõ ràng thân thể vẫn có ham muốn, cũng có phụ nữ đẹp đang chờ ông yêu thương, thế nhưng ông lại không có tâm trạng... Vừa rồi trong lúc xúc động, thế nhưng trong đầu ông lại hiện ra dáng vẻ Hoắc Minh Châu quỳ gối trên sô pha.

Cô thật sự quá trong sáng, không hề hiểu gì về đàn ông!

Nhà họ Hoắc.

Hoắc Minh Châu ngủ nướng.

Lúc tỉnh lại, anh trai Hoắc Minh của cô ấy đã ngồi nơi mép giường.

Cô ấy dịch qua một chút, tựa đầu lên đùi anh trai, kêu to như một con mèo con: “Anh trai, anh và chị dâu thế nào rồi?”

Hoắc Minh niết mặt cô ấy: “Không phải em vẫn gọi là chị dâu đó sao?”

Thật ra khi mối quan hệ giữa Ôn Noãn và Cố Trường Khanh bị lộ, ban đầu bố anh không đồng ý, dù sao mối quan hệ này cũng quá tế nhị, làm một người bố, bất công với đứa nào cũng không ổn.

Dứt khoát chia cả đôi!

Thế nhưng cậu ruột của Ôn Noãn là Lục Khiêm lại tới nhà làm ầm một trận, kích thích cái tính bướng bỉnh của Hoắc Chấn Đông, ha hả, chỉ có nhà họ Lục là lớn nhất sáng nhất ở cái hành tinh này đúng không?

Nhà họ Hoắc chúng tôi nhất định phải cưới Ôn Noãn cho bằng được!

Trong lòng Hoắc Minh nhớ mong Ôn Noãn, không muốn để cô và Chu Mộ Ngôn làm chung, còn có Khương Duệ cũng ở thành phố H.

Thế nhưng Minh Châu cũng rất quan trọng với anh.

Anh vuốt mái tóc dài của cô ấy, nhẹ giọng hỏi: “Thật sự đã hạ quyết tâm rồi sao?”

Hoắc Minh Châu ngoan ngoãn dán vào anh, nhẹ nhàng ừ một tiếng...

Hoắc Minh còn định nói thêm nhưng lời nói đến bên miệng rồi lại nuốt xuống, Lâm Lăng đã gọi điện thoại cho anh, chuyển xảy ra vào ngày hôm qua anh cũng đã biết. Anh nghĩ, lấy thân phận và địa vị của Lục Khiêm, chắc cũng chỉ xem Minh Châu như tụi nít ranh chưa đủ lông đủ cánh.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.