Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2767: Anh đưa em về!



Chuyện đến mức này Khương Lan Thính không thể lờ đi được nữa, anh ta đành phải lên tiếng thừa nhận: “Bạn gái của con!”

Ông Khương đang muốn mở lời thì con thứ nhà họ Tôn và Hoắc Kiều cùng nhau đi tới.

Thấy vậy, ông ấy liên vứt cháu trai mình và cô bạn gái còn chưa kịp lên sân khấu của nó sang một bên, quay sang cười niềm nở tiếp đón Tôn Tư Nam và Hoắc Kiều.

“Tư Nam dẫn theo bạn gái đến đấy à? Đây là con gái nhà họ Hoắc phải không? Hai cháu trông xứng đôi quái”

Nhìn thấy Hoắc Kiều, trong lòng mẹ Khương vừa giận vừa tức. Đáng ra đây mới là con dâu của bà ấy, tất cả đều là do Lan Thính bị bỏ bùa mê thuốc lú, thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc không chọn lại đi quen một con nhỏ bồi bàn!

Tôn Tư Nam đưa quà mừng xong, nhìn Hoắc Kiều bằng ánh mắt trìu mến và nói: “Cháu và Hoắc Kiều chỉ vừa mới bắt đầu thôi! Sau này chưa biết ra sao nhưng cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy!”

Hoắc Kiều nhẹ nhàng mỉm cười.

Cánh tay trắng tuyết của cô ấy năm lấy Tôn Tư Nam không rời, khung cảnh tràn đầy sự ngọt ngào của cặp đôi mới yêu.

Ông Khương im lặng nhìn trong chốc lát rồi gọi cháu trai của mình: “Lan 'Thính, cháu xem Tư Nam nhỏ hơn cháu hai tuổi mà đã có bạn gái rồi đây này!”

Khương Lan Thính cười gượng: “Ông à, cháu cũng có bạn gái mài!” Ông Khương chỉ ừ một tiếng thật dài mà chẳng tỏ vẻ gì.

Không trà không lì xì thậm chí cả mặt cười cũng không muốn cho, đây là thái độ của ông ấy.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Ông Khương không phải người không biết lễ nghĩa nhưng cô gái Lan Thính dẫn đến quả thực hết nói nổi, ông biết Lan Thính không phải là kẻ sốc nổi nhưng chuyện này thực sự...

Cửa nhà họ Khương ai muốn vào là vào hả?

Ông ấy cùng con thứ nhà họ Tôn và Hoắc Kiều nói cười vui vẻ như người trong nhà...Khương Lan Thính thấy vậy cũng ngầm hiểu được ý tứ của ông ấy.

Anh ta đến bên cạnh Tống Thanh Thanh, dù không còn chút hy vọng nào cho mối quan hệ này nhưng lớp kịch này vẫn phải diễn cho xong.

'Tống Thanh Thanh cầm ly nước trái cây, cắn môi hỏi: “Khương Lan Thính, anh có nghĩ rằng Hoäc Kiều cố tình không?”

Khương Lan Thính nói thẳng: “Cô ấy còn chẳng biết em sẽ đến!” 'Tống Thanh Thanh nghe vậy thì không vui, hai mắt rưng rưng: “Em mới là bạn gái chân chính của anh, tại sao em lại không thể đến đây? Còn cô ta thì có thể hả?”

Khương Lan Thính đặt ly sâm panh xuống, thở dài: “Gia đình cô ấy và nhà họ Khương đang hợp tác với nhaul”

'Tống Thanh Thanh cứng họng.

Một lúc lâu sau, cô ta mới cất tiếng nỉ non: “Vốn dĩ là em không xứng! Vốn dĩ hai người mới là một đôi! Khương Lan Thính, anh hối hận rồi!”

Phiền chết mất!

Lúc trước, anh ta và Tống Thanh Thanh chưa chính thức quen nhau, cô ta là một cô gái rất tỉnh tế và hiểu chuyện, chưa bao giờ cả hai phải tranh cãi điều gì... Nhưng bây giờ cứ hễ gặp chuyện gì không vừa ý là cô ta lại đổ lên người Hoắc Kiều, thật lố bịch.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.