Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2689: Chỉ có nhiêu đây thôi



Cô dọn dẹp được một lúc thì Chương Bách Ngôn quay lại.

Anh nhìn Tần Dụ kéo hai cái vali, bất ngờ hỏi: "Sao không đợi anh giúp đỡ:... Đồ đạc của em sao lại ít như vậy?”

Tân Dụ ừ nhẹ: "Chỉ có nhiêu đây thôi.”

Chương Bách Ngôn không tin nhìn cô, sau đó đi đến phòng thay đồ mở hết mấy cái tủ ra, khi thấy bên trong tủ hoàn toàn trống rỗng, anh mới quay lại nhìn Tân Dụ: "Quần áo của em đâu?"

Phụ nữ vẫn luôn yêu cái đẹp, mà với những cô gái được xuất thân từ gia đình quyền thế như cô thì việc có nhiều quần áo đẹp là chuyện bình thường.

Tần Dụ thấy anh như vậy thì đi tới đóng tủ quần áo lại, dựa vào khung cửa nhẹ nhàng nói: “Hiện tại em đang mang thai nên cũng không thể mặc được những bộ quần áo này. Hơn nữa sau khi sinh, thân thể của phụ nữ chắc chắn cũng thay đổi, quần áo để đó không mặc thì phí, nên em đã đem nó đi bán lấy tiền rồi.”

Chương Bách Ngôn biết đổi đi chẳng được bao nhiêu, chủ yếu là do nhà thuê của bọn họ quá nhỏ, không chứa được những bộ quần áo kia của cô nên cô đã vứt đi.

Trong lòng anh khó chịu không nói nên lời, nhưng cuối cùng anh cũng không nói gì, chỉ cầm hai chiếc vali lên, sau đó dìu Tân Dụ xuống lầu.

Chiếc xe bọn họ đang đi cũng không còn là loại xe sang trọng như trước nữa mà thay vào đó là một chiếc xe gia đình chỉ có trị giá hơn 100 triệu. Chương Bách Ngôn thu dọn hành lý, sau đó để cho vợ mình ngồi ở ghế sau. Đến khi gần đóng cửa xe, anh nhìn cô bằng một đôi mắt đen láy.

Một lúc sau, anh mới nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn em đã luôn bên cạnh anh.”

Tần Dụ có thể vĩnh viễn cũng không biết được sự tồn tại của hai mẹ con cô có ý nghĩa như thế nào đối với anh, bởi vì nếu không có cô, có lẽ anh đã mất đi dũng khí để bắt đầu lại, có lẽ anh sẽ sống mơ màng tại một xó xỉnh nào đó.

Hiện tại anh đã có vợ có con, anh không thể cứ chán nản mãi như thế được, anh nhất định sẽ cho bọn họ cuộc sống tốt nhất.

Tần Dụ không trả lời anh, chỉ cười nhẹ.

Chương Bách Ngôn đóng cửa xe, sau khi nhìn lại căn biệt thự qua gương chiếu hậu lần cuối, anh bắt đầu nổ máy chạy đi. Anh mua căn biệt thự này vào thời điểm anh đang đứng trên đỉnh cao nhất của thành phố B, còn bây giờ... Anh sắp phải rời đi rồi.

Nhưng anh đã thề với lòng mình, một ngày nào đó anh sẽ đưa Tần Dụ quay trở lại đây.

Nhà mới có thang máy để đi lên, đây chính là tiêu chí đầu tiên của Chương Bách Ngôn khi chọn nhà. Tân Dụ hiện đang mang thai, sau này cô còn phải sinh con và nuôi con, anh không thể để cô phải chịu thêm bất cứ cực khổ nào nữa.

Đẩy cửa bước vào, căn hộ của bọn họ chỉ rộng 75m2, phải nói là rất nhỏ. Tất nhiên là nó không thể nào so sánh với căn nhà trước đây.

Nhưng so với tưởng tượng của Tần Dụ thì tốt hơn rất nhiều. Phòng bếp, nội thất, phòng tắm ở đây đều còn rất mới.

Đi vào phòng ngủ, Tần Dụ lần lượt treo quần áo của cô và Chương Bách Ngôn vào trong tủ quần áo.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.