Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2617: Tỏi không uống nhiều!



Lục u cười: “Vậy cũng được! Lúc anh ấy đính hôn, tôi không thế tham gia, hôm nay vừa lúc được gặp vợ chưa cưới của anh ấy một lần.”

Cò nhẹ nhàng thoải mái.

Từ Chiêm Nhu hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà cô ta

vẫn còn đế ý nhưng Lục u lại có dáng vẻ nhẹ nhàng thoải mái như thế, cô ta không tin Lục u có thế bình tĩnh, cô ta cảm thấy Lục u nhất định đang giả vờ.

Vừa nói chuyện vừa quay trở lại phòng khách sạn.

Mấy chiếc bàn lớn đủ cho hai mươi tư người ngồi được bày sẵn, tính sơ cũng phải tới cả trăm người.

Bàn chủ tiệc là bàn náo nhiệt nhất, Chương Bách Ngôn và vợ chưa cưới của anh ngồi ở đó… Bên cạnh anh có một vị trí trống, rõ ràng là để lại cho cô chủ nhà họ Lục, Lục u.

Đương nhiên, cũng mang theo ý muốn xem kịch hay

Nếu nói khi gặp lại Chương Bách Ngôn, Lục u không dám bảo đảm bản thân có thể tâm lặng như nước.

Dù sao bọn họ cũng từng có nhau trong thời thanh xuân đau khố, sau đó còn ngoài ý muốn có cái một đứa con. Hiện tại mối quan hệ của cả hai trở nên bình lặng, chẳng qua là vì trong lòng bọn họ hiếu rõ mà không nói ra thôi.

Nhưng dù sao cô cũng có năng lực tự chủ

Nếu cô bình tĩnh tự nhiên đi qua đó ngồi, chúc một câu mừng năm mới Tổng Giám đốc

Chương, nhiều nhất là người khác trêu chọc bọn họ một câu tình nhân cũ gặp lại, cũng không dám nói thêm gì khác?

Lục u đã làm như vậy, lúc cô ngồi xuống, thậm chí còn gật đầu nhẹ một cái với vợ tương lai của Chương Bách Ngôn, rất là chu đáo, đúng mực.

Đối phương cũng là người có mặt mũi, mỉm cười gật đầu.

Từ Chiêm Nhu nhìn thấy, trong lòng lên men.

Lúc ăn cơm, Lục u ăn không nhiều, cũng rất ít nói… Toàn bộ quá trình gần như đều ngồi chơi di động.

Bổng dưng có một tin nhắn xuất hiện.

Diệp Bạch: [Đang tụ họp với bạn học sao?]

Lục U nhìn một lúc lâu, sau đó nhẹ nhàng chớp mắt, cô không hỏi vì sao anh biết được mà gửi thẳng định vị của cô cho anh, rồi ăn ngay nói thật: “Trong lúc nhất thời quyết định đi tới! Cơm nước xong sẽ đi ngay.”

Diệp Bạch trả lời lại bằng một chữ: [ừm!]

ừm…

Có ý gì?

Lục u nghĩ lại, ngày mai ngày kia anh mới có thể trở về, không khỏi nhẹ nhàng than một tiếng.

Đúng lúc này, Từ chiêm Nhu bưng chén rượu đi tới.

Tửu lượng của cô ta khá tốt, tất cả đều được rèn luyện trong thời gian ở bên cạnh Chương Bách Ngôn, cô ta tự nhận là chương Bách Ngôn phụ lòng cô ta nhưng điều khiến cô ta hận nhất không phải Chương Bách Ngôn mà là Lục u và vợ tương lai của anh.

Từ Chiêm Nhu nhìn Lục u, mỉm cười: “Lục u, chúng ta là hai kẻ thất bại, cùng nhau uống một chén đi!”

Lục u cảm thấy cô ta rất đáng thương.

Cũng đã kết hôn mà vẫn còn không buông bỏ được Chương Bách Ngôn, vợ chưa cưới của người ta còn đang ở đây đấy!

Từ Chiêm Nhu mất bình tĩnh: “Như thế nào, không dám uống? Lục u, thật ra cô không cần phải sợ hãi, cô không uống Chương Bách Ngôn cũng sẽ đau lòng vì cô, uống thay cô!”

Vừa dứt lời, mọi người bốn phía đều bắt đầu nhỏ giọng nghị luận.

Giọng nói của Lục u rất lạnh lùng: “Từ Chiêm Nhu, cô uống nhiều rồi!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.