Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2287: Rốt cuộc anh muốn làm gì?



Trương Sùng Quang mỉm cười. Anh biết là mình khiến cô cảm thấy ghê tởm.

Hoắc Tây bình tĩnh lại.

Cò nhìn ra một rừng phong ở bên ngoài, nhỏ

giọng hỏi: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Trương Sùng Quang không nhịn được nữa, kề sát đôi môi lên cổ non mịn của cô, giọng nói trầm thấp: “Anh nói rồi mà, chúng ta sinh thêm một đứa.”

Hoắc Tây cảm thấy mệt mỏi.

ở một quốc gia xa lạ, cô không có điện thoại, không có thẻ ngân hàng, không có cái gì cả.

Cô gần như là sống trong sự theo dõi 24/24 của Trương Sùng Quang.

Thính lực của Miên Miên vẫn như cũ, các chuyên gia nước ngoài tạm thời không có phương pháp điều trị thích hợp.

Mọi thứ đều phải chờ đợi.

Những lúc có mặt Miên Miên, Hoắc Tây cũng có đáp lại Trương Sùng Quang. Còn những lúc không có Miên Miên, Hoắc Tây đều từ chối đối thoại với Trương Sùng Quang.

Trương Sùng Quang không miễn cưỡng cô. Anh tin rằng phải tốn một thời gian mới có thể khiến cho phụ nữ thay đối ý định.

Cò cứ thường hững hờ với anh.

Đến Geneve được nửa tháng, Trương Sùng Quang nếm hết mọi lạnh nhạt của cô. Lúc ngủ,

anh muốn ôm cô, cô không cho anh chạm vào cô dù chỉ là một chút, cô cứ căng cứng người ra… Có lần nửa đêm anh không nhịn được ôm hôn cô từ phía sau. Anh biết cô đang giả vờ ngủ, cô đang đợi anh cảm thấy mất hứng rồi buông tay.

Đúng là như vậy, sau khi phát hiện cô không hề động tình, anh mất mát mà dừng động tác.

Anh bình tĩnh khoảng chừng hai phút, vén chăn ra đi phòng tắm, đại khái là tự mình giải quyết.

Thấy cô cứ lạnh nhạt với mình, Trương Sùng Quang liền muốn lấy lòng cô.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.