Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2230: Là Tống Vận!



Toàn bộ bất động sản mà họ mua sau khi kết hôn, cô đều không cần, cô chỉ cần căn nhà bọn họ đang ở hiện giờ... và hai đứa con.

Trương Sùng Quang châm điếu thuốc, nhìn kết cục của bọn họ trong làn khói mỏng manh.

Không, là kết cục mà Hoắc Tây muốn. Anh sẽ không đồng ý.

Trương Sùng Quang lấy điện thoại ra gọi cho Hoắc Tây, cô bắt máy luôn, giọng nói rất bình thản: "Anh đi công tác về rồi à?"

'Thế mà anh còn nghe ra một tia dịu dàng trong giọng nói đó, thật là châm chọc.

Trương Sùng Quang vào thẳng vấn đề: "Anh sẽ không đồng ý ly hôn!"

Hoắc Tây im lặng, sau đó cô ấy hỏi: "Anh muốn điều kiện gì?”

"Hai đứa trẻ thuộc về anh! Thì anh sẽ ký, còn không thì miễn bàn."

Anh biết rõ cô không thể từ bỏ con mình, anh lại còn đưa ra điều kiện này, rõ ràng là anh không buông tay! Hoắc Tây thấp giọng nói: "Trương Sùng Quang, anh có thể đưa ra điều kiện khả thi hơn không!"

Trương Sùng Quang cười nhạt: "Cái gì gọi là điều kiện khả thi hả? Hoắc Tây em nói với anh đi? Em để anh rời đi với một con chó... đây chính là điều kiện mà em gọi là khả thi sao? Trong lòng em, anh không khác gì con chó nuôi trong nhà đúng không?"

Hoäc Tây cảm thấy anh đang không bình tĩnh.

Cô nói: "Đợi anh bình tĩnh lại, chúng ta nói tiếp!"

Trước khi cô cúp máy, Trương Sùng Quang dập mẩu thuốc lá vào trong gạt tàn.

Nhưng sau đó anh lại châm một điếu nữa.

Lúc này, điện thoại reo lên, anh tưởng là Hoắc Tây gọi nên ấn nghe luôn: "Anh nói cho em biết, anh sẽ không ly hôn! Trừ phi hai con đi theo anh! Bà Trương... em từ bỏ đi!"

Giọng nói trong dự đoán chưa hề vang lên.

Trái lại là một giọng nói nhu nhược có một tia dè dặt vang lên: "Xin lỗi tổng giám đốc Trương, là tôi!"

Trương Sùng Quang nhìn điện thoại.

Là Tống Vận!

Giọng anh lạnh xuống: "Sao cô Tống lại có số điện thoại của tôi?"

Tống Vận nói thật: "Tôi bỏ tiền ra mua! ... Tổng giám đốc Trương, tôi không có ý đó.. tôi... có phải tôi đã làm ảnh hưởng đến gia đình ngài đúng không? Tôi thật sự không cố ý, nếu vì tôi mà làm bà Trương hiểu lầm, vậy tôi bằng lòng cùng ngài đi giải thích với bà Trương."

Trà ngôn trà ngữ như thế này, làm gì có chuyện Trương Sùng Quang không nghe ra.

Anh nói thẳng với cô ta: "Cô Tống, giữa tôi và cô sẽ không có cái gì hết! Quá khứ không có, hiện tại không có, sau này cũng sẽ không có! Mời cô sau này đừng gọi vào số này nữa, nếu không cô không chỉ không lăn lộn được ở trong cái giới này, mà cả ở thành phố B cô cũng sẽ không lăn lộn được nữa đâu, tôi nói được làm được."

Nói xong anh cúp máy. 'Tống Vận ở đầu dây bên kia run lẩy bẩy, cô ta không ngờ Trương Sùng Quang

lại đối xử với cô ta như vậy... rõ ràng tối đó anh uống say xong cũng động tình với cô ta mà, không phải sao?

Trương Sùng Quang ở công ty đến tận khuya, mới lái xe về nhà.

Lúc xuống lầu lấy xe, anh trông thấy Tống Vận, ban đêm cô ta đang mặc cái áo mỏng chờ chực, Trương Sùng Quang coi như không nhìn thấy, anh mở cửa xe ngồi vào xe luôn.

'Tống Vận mấp máy môi, khế gọi: "Tổng giám đốc Trương."

Nhưng chiếc xe vẫn lăn bánh.

'Trong màn đêm yên tĩnh, chỉ còn lại Tống Vận với ánh mắt không cam lòng...

Khi Trương Sùng Quang về đến biệt thự, người giúp việc trong nhà vẫn chưa ngủ, thấy anh về họ lập tức tiến lên xách hành lý rồi cung kính nói: "Bà chủ về từ

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.