Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2212: Có lẽ là vậy!



Cuộc mây mưa đã kết thúc.

Đèn trong phòng ngủ đã tắt, trong phòng tối om, Hoắc Tây nằm nghiêng lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cô không biết Trương Sùng Quang đã giày vò mình bao lâu.

Nhưng trăng đã lên, ít nhất cũng đã hơn chín giờ tối... Cô thầm nghĩ, liệu mình có nên mừng vì Trương Sùng Quang không có nhân tình ở bên ngoài nên trút toàn bộ sức lực vào cô không?

Cửa phòng tắm nhẹ nhàng mở ra.

Trương Sùng Quang mặc áo choàng tắm bước ra, mái tóc đen nhỏ giọt nước, trượt xuống cổ, chui vào ngực, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy anh rất gợi cảm.

Khi một người đàn ông cảm thấy thoải mái, tính khí của anh ta sẽ trở nên tốt hơn nhiều.

Lúc này trên mặt anh không còn sự hung hãn như ban nấy mà trở nên vô cùng hoà nhã. Anh dùng khăn lau khô mái tóc ướt của mình, ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng chạm vào cánh tay cô, giọng nói dịu dàng: "Có đau không?"

Hoắc Tây kéo tấm chăn mỏng ngồi dậy.

Vừa mở miệng, giọng nói của cô đã khàn khàn: “Đau thì anh có để em đi không?”

Trương Sùng Quang khẽ mỉm cười, tâm trạng vui vẻ nói: "Đi tắm đi, anh xuống lâu hâm nóng đồ ăn".

Hoắc Tây biết.

Đàn ông thường nhầm lẫn tình dục với tình yêu.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Sau sự việc vừa rồi, trong đầu Trương Sùng Quang nghĩ rằng mối quan hệ giữa họ đã phá vỡ băng giá và quay trở lại như cũ, ít nhất sau này anh có thể vui vẻ quan hệ với cô.

Nhưng phụ nữ thì khác, một khi đã thất vọng về một người đàn ông thì rất khó để có lại tình cảm với anh ta.

Hoắc Tây không nói ra những điều này, sau khi anh rời khỏi phòng ngủ chính, cô bước vào phòng tắm tắm rửa thật sạch sẽ, nhiệt độ nước được điều chỉnh hơi nóng là vì cô cố tình không muốn có thai.

Khi bước ra, cô thay bộ quần áo ở nhà.

Do dự một lúc, cô mở tủ đầu giường lấy ra một lọ thuốc nhỏ bên trong, đó là viên thuốc uống sau khi làm chuyện đó.

Hoắc Tây đã mua nó từ lâu rồi.

Cô không biết tại sao lúc đó mình lại mua nó, có lẽ chỉ dành cho ngày hôm nay, cô và Trương Sùng Quang không thể có thêm một đứa con nữa, như vậy sế càng thêm rắc rối.

Trong phòng ngủ không có nước, cô đi đến phòng khách lấy một chai nước. khoáng trên bàn, mở ra và uống cùng những viên thuốc, cô nuốt một ngụm không hề do dự.

"Sẵn sàng chưa? Đồ ăn còn nóng..."

Đến cửa, giọng nói của Trương Sùng Quang dừng lại, anh nhìn chằm chằm vào Hoäc Tây và lọ thuốc trong tay cô.

Hoắc Tây nhìn theo ánh mắt của anh.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.