Bởi vì Trương Duệ xuất sắc cho nên Trương Sùng Quang cố ý khen thưởng cho cậu bé.
Anh lấy một mô hình máy bay bạch kim trong thư phòng tặng cho cậu bé. Bé trai đều thích mấy thứ này, cậu bé như đạt được bảo bối, lập tức mang về phòng để xem.
'Trương Sùng Quang ngồi một mình sau bàn, hút xong hai điếu thuốc mới quay về phòng ngủ.
Dưới sự kiên trì của anh, bọn họ vẫn chưa ngủ riêng. Lúc này Hoắc Tây đã tắm rồi, đang dựa trên đầu giường xử lý công việc. Nghe thấy tiếng mở cửa, cô ngước mắt lên nhìn thoáng qua, rồi buông điện thoại xuống nhắm mắt lại.
Đây là thói quen của cô. Chờ lúc anh về phòng ngủ, cô đều sẽ làm vậy để tỏ vẻ cô muốn nghỉ ngơi.
Trương Sùng Quang lẳng lặng nhìn cô vài giây, sau đó đi vào phòng thay quần áo lấy đồ đi tắm, tắm xong rồi mang một thân lạnh lẽo kề sát sau lưng cô.
Anh đang độ tuổi xuân, tất nhiên cũng có nhu cầu của đàn ông.
Vợ anh đang nằm trên giường. Anh không thể nào không muốn được. Vậy nên anh ôm cô bắt đầu trêu chọc.
Hoắc Tây nhắm mắt lại.
Một lát sau, hơi thở cô trở nên đồn dập hơn một chút, nhưng cô vẫn không mở miệng, cũng không đáp lại anh... Trương Sùng Quang dần cảm thấy mất hứng.
“Thôi bỏ đi!”
Anh đứng dậy xuống giường, đi vào trong phòng tắm đóng cửa lại, bên trong truyền ra tiếng nước.
Hoắc Tây yên lặng nằm trên giường.
Cô nghe tiếng động truyền ra từ bên trong, biết là ít nhất mười phút anh sẽ không ra ngoài, lại thêm khi anh giải quyết xong rồi, anh sế không chạm vào cô nữa.
Cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cuối cùng cũng có thể ngủ rồi.
Chắc là vì đêm nay bị kích thích, Trương Sùng Quang ở bên trong phòng tắm gần hai mươi phút mới ra ngoài, cả người đầy hơi nước, trong mắt còn vẻ buồn
bực chưa tan. Khi thấy Hoắc Tây đã ngủ rồi, anh càng thêm tức giận.
€ó điều, anh không muốn nổi giận với cô, mối quan hệ giữa bọn họ vốn dĩ như đi trên băng mỏng rồi.
Anh nằm xuống bên cạnh cô, im lặng một lát rồi kề sát vào tai cô, nói nhỏ: “Hoắc Tây, em không có nhu cầu phụ nữ hả? Đã hai năm rồi, anh không tin em không muốn!”
Hoắc Tây tỉnh dậy.
Tất nhiên là cô nghe thấy lời nói của anh. Cô cũng có nhu cầu, nhưng mà so. với việc phản cảm anh, thì một chút nhu cầu về thân thể có vẻ không đáng kể.
Cô không giả ngu, từ từ mở to mắt lên, lạnh nhạt nói: “Nếu anh không chịu đựng nổi thì chúng ta có thể ly hôn.”
Trương Sùng Quang nhìn chằm chằm cô.
Một lúc lâu sau, anh mới thốt ra một câu: “Em nằm mơ đi!”
Đêm trước lễ tình nhân, giới y học thành phố B tổ chức một buổi tiệc giúp đỡ những người mới nổi trong giới y học thoát khỏi độc thân.
Trình Luật rất được bệnh viện coi trọng nên có gửi thiệp mời cho anh ta.
“Tiểu Trình, cố lên nhé!”
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!