Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2147: Cười cái gì mà cười



Thực tế thì anh có thể làm được gì chứ? Người không cần cô trước là anh!

Cô chạy tới hôn lễ của anh ở thành phố H, anh không hề mềm lòng vì cô dù chỉ một chút.

Thấy hành vi thiếu đạo đức của Hoäc Tây, Hoắc Minh gọi cô về nhà dạy dỗ một trận.

Hoắc Minh chỉ vào cô, tức run cả người: “Hoắc Thị vừa mới bàn xong một dự án lớn với Cố Thị, tất cả đều nhờ có An Nhiên đứng giữa đóng vai trò kết nối. Con thì hay lắm rồi, tấm ảnh kia đủ để Cố Vân Phàm tức giận đến mức nằm viện. Nếu anh ta tức giận tê liệt cả người thì có lợi gì cho chúng ta hả? Kết quả đại khái là An Nhiên phải đi bán mạng cho anh ta!”

Hoäc Tây lười nhác nói: “Vì so với anh bác sĩ trẻ tuổi kia, Cố Vân Phàm, tổng giám đốc Gố nhà ta thế nào cũng sẽ không nằm viện. Đàn ông tuổi này rất coi trọng mặt mũi, cũng rất coi trọng sức khỏe mình.”

Hoäc Minh tức giận hỏi: “Con biết nữa rồi hả?” Hoắc Tây cười khẽ chơi điện thoại. Thư ký của cô vừa mới báo cáo là có vị đại lão thần bí tiêu ba mươi triệu tệ mua đứt ảnh chụp. Hầy, Lý Tư Ỷ đúng là trái tim bẻ bỏng nhà tổng giám đốc Cố mà!

Có điều, thấy người trong lòng yêu đương với người khác, chắc chắn là Cố Vân Phàm ghen điên lên rồi.

Hoắc Tây cười thầm.

Hoäc Minh liếc cô một cái, nói: “Cười cái gì mà cười, con lo chuyện của con trước đi! Cha thấy tình cảm giữa con và Sùng Quang không còn như trước nữa. Nó thường đi xã giao mấy chỗ trăng hoa, sao con không quản hả?”

Nhắc tới Trương Sùng Quang, Hoắc Tây thu lại ý cười trên mặt.

Cô lạnh nhạt nói: “Đàn ông đi làm ăn, thỉnh thoảng gặp dịp thì chơi, chẳng sao cả.

Hoắc Minh im lặng một lúc lâu rồi nhẹ giọng hỏi: “Có phải là con còn đang trách nó về chuyện của Bạch Khởi hay không?”

Nhắc đến Bạch Khởi, Hoắc Tây hơi cứng người lại. Bạch Khởi chết rồi!

Mấy năm trước, lúc cô và Trương Sùng Quang vừa mới làm hòa, cô cho rằng Trương Sùng Quang đưa Bạch Khởi đi nước Anh chữa bệnh, cô cho rằng chờ mình sinh con xong là có thể gặp lại Bạch Khởi, nào ngờ khi cô gặp lại chỉ là bia mộ của Bạch Khởi.

Trong nửa năm ấy, đều là Trương Sùng Quang sắp xếp người giả làm Bạch Khởi gửi tin nhắn Zalo và viết thư cho cô.

Bạch Khởi qua đời lâu rồi mà cô cứ cho rằng cậu ta còn sống... Cô thậm chí chưa gặp mặt cậu ta lần cuối cùng. Cậu ta bị chôn nơi trời xa đất lạ, thậm chí không phải nước Anh mà bọn họ từng sống.

Hoắc Tây chạy ra nước ngoài mang Bạch Khởi trở về, chôn cất trong một khu mộ nhỏ.

Bắt đầu từ khi ấy, tình cảm giữa cô và Trương Sùng Quang liền đi đến đường cùng.

Cô không đòi ly hôn. Cô vẫn cứ ở nhà chăm sóc hai đứa nhỏ như trước đây. Cô cũng không dọn ra ở riêng... Nhưng thời gian dần trôi, người đàn ông vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh nhạt của người phụ nữ.

'Trương Sùng Quang muốn khơi dậy tình cảm của cô. Nhưng tâm tư hiện giờ của Hoắc Tây cứ như một mặt nước lặng.

Cô thậm chí mặc kệ anh. Có một khoảng thời gian, đêm nào anh cũng điên cuồng muốn cô...



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.