Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2140: Em không thích con bé đến vậy sao?



Chị Vương bê ra bốn món xào, hai món rau trộn làm khai vị, một bát canh nóng.

Sau đó, chị ấy cũng ngồi xuống.

Cố Vân Phàm tự tay múc canh cho con gái, nghĩ xong ông ta cũng múc một bát cho Lý Tư Ỷ, ông ta nói rất khách sáo: "Cô giáo Lý cũng uống một bát đi! Chị Vương đã hầm nó cả buổi chiều đấy."

Món canh đó là món canh Lý Tư Ý thích ăn nhất.

Nhịp tim Lý Tư Ỷ đập mạnh, bên tai lại là giọng nói như gió xuân của Cố Vân Phàm: "Cô giáo Lý, ít nhiều gì cũng uống một chút đi, bổ lắm."

Nếu đã ở lại rồi, thì đương nhiên Lý Tư Ỷ cũng không tiện gây ra xích mích.

Cô ấy chỉ im lặng uống hai ngụm, rồi đặt xuống, Cố Vân Phàm cũng không nói thêm gì nữa.

Ông ta tương đối rộng lượng, ông ta im lặng.

Bạn nhỏ Cố Tư Kỳ đang rất vui, chân cũng hết tê rồi, cô bé ngoan ngoãn ăn liền một lúc hai bát canh một bát cơm, cái bụng nhỏ ăn no tròn xoe.

Ăn xong, Lý Tư Ỷ thấy nên đi học rồi, kết quả cô bé kéo người vào phòng công chúa của cô bé.

Cơ thể nhỏ nhắn nằm lên giường. Ngủ rồi!

Lý Tư Ỷ đứng bên giường, trợn tròn mắt nhìn cô nhóc, đúng là giỏi ăn giỏi ngủ, hóa ra tìm cô ấy tới để làm bảo mẫu à?

Đáng lẽ ra cô ấy không nên mềm lòng ở lại, tâm tư của cô nhóc này ít nhất phải gấp mười lần Hoắc An An.

Lý Tư Ỷ cầm chăn đắp lên cho cô bé.

Cô ấy đang định cầm quyển sách ngồi xuống xích đu ở bên cạnh, có một

người đã đứng ở cửa phòng ngủ, người đó không phải ai khác mà chính là Cố Vân Phàm.

Ông ta đi vào, khẽ nghiêng người nhìn Cố Tư Kỳ.

Sau đó ông ta nói với Lý Tư Ÿ: "Đi vào thư phòng với tôi, tôi có chút chuyện cần bàn với em."

Ít nhiều gì Lý Tư Ÿ cũng có chút phòng bị.

Cố Vân Phàm cười tự giễu một cái: "Tư Ỷ, trong lòng em tôi là người có nhân phẩm hèn hạ thế sao, em đã có bạn trai, tôi chưa quên đâu."

Lý Tư Ỷ cúi đầu rồi đi ra ngoài trước: "Anh nhớ thì tốt."

Cố Vân Phàm đi ra theo, sau đó ông ta nhẹ nhàng đóng cửa lại, hai người một trước một sau đi tới thư phòng.

Tuy ông ta sống một mình nhưng Lý Tư Ỷ không quên thân phận của mình, cô ấy ngồi trên sô pha với dáng ngồi nghiêm túc, không hề coi mình là chủ nhân ở đây, Cố Vân Phàm tự tay rót cho cô ấy một cốc nước ấm, sau đó lấy trong ngăn kéo hai mươi ngàn tệ trả lại cho cô ấy, ngoài ra còn có một bản hợp đồng.

"Tư Kỳ rất thích em, nên tôi muốn mời em làm cô giáo riêng của con bé trong thời gian dài, còn về đãi ngộ cô giáo Lý muốn gì có thể đề xuất, đồng ý được tôi sẽ đồng ý hết."

Lý Tư Ỷ mở hợp đồng ra xem, không có gì đặc biệt, chẳng qua hợp đồng mà luật sư chuyện nghiệp ở tập đoàn Cố Thị soạn ra kỹ càng hơn bản cô ấy soạn, và cũng chính quy hơn rất nhiều.

Cô ấy xem xong thì chưa ký luôn, mà nghiêm túc đề suất: "Thực ra, cái mà cô bé thiếu không phải là một cô giáo, mà là sự bầu bạn, nếu anh Cố không thể cho cô bé đủ sự bầu bạn, thì có thể cân nhắc tìm một người mẹ mới cho cô bé."

Cố Vân Phàm im lặng nhìn cô ấy.

Ông ta hỏi cô ấy: "Em không thích con bé đến vậy sao? Muốn hất nó đi đến vậy cơ à?"

Lý Tư Ỷ sửng sốt, cô ấy buột miệng nói: "Tôi không nghĩ như thế! Đây là cuộc sống riêng của anh Gố, không liên quan đến tôi."

"Vừa rồi, em còn đề nghị tôi lấy vợ mới kìa?"

Cố Vân Phàm không tức giận, ông ta chỉ thản nhiên kể lại sự thật, sau đó ông †a khẽ nói: "Tôi có thể cho em tiền lương một trăm ngàn tệ một tháng, coi như là làm bạn cao cấp! Bây giờ đi làm kiếm tiền không dễ, em suy nghĩ di."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.