Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 2120: Bọn họ chưa bao giờ chăm sóc Tư Kỳ



Thư ký Trương biết rằng mối quan hệ vợ chồng của họ không tốt. Cho nên việc này không đáng ngạc nhiên.

Cô ấy chỉ do dự hỏi: “Người giúp việc ở đây, ông có muốn dẫn theo không?”

Cố Vân Phàm rất quả quyết: "Bọn họ chưa bao giờ chăm sóc Tư Kỳ, con bé sẽ không quen. Hãy cho bọn họ một khoản tiền, sau đó để bọn họ rời đi!"

Thư ký Trương gật đầu nói: "Được, tôi sẽ cố gắng xử lý xong nhanh nhất có thể!"

Cố Vân Phàm dặn dò thư ký xong liền ngồi xổm xuống nói với Tư Kỳ: "Đến với bố nào!"

Đứa trẻ loạng choạng bước tới.

Cố Vân Phàm chống một chân để cô bé có thể ngồi thoải mái, sau đó nhẹ nhàng hỏi: "Con sắp cùng bố đi tới thành phố B, con có vui không?”

Tư Kỳ mở to đôi mắt đen của mình.

Cô bé ngẩng đầu lên hỏi: “Ở thành phố B có rất nhiều chú cún xinh phải không?”

Cố Vân Phàm ậm từ: "Đúng vậy! Có rất nhiều chú cún con xinh đẹp, bố sẽ mua cho con một co”.

Tư Kỳ dựa vào hõm cổ ông ta, cảm giác vô cùng mềm mại. "Có cún con là con đi".

Thư ký Trương nhìn hai bố con họ, không khỏi khẽ mỉm cười, đứa nhỏ này và giám đốc Gố rất thân thiết.

Một giờ sau, một chiếc máy bay đặc biệt cất cánh tại Sân bay Quốc tế Thành phố H.

Hoắc Doãn Tư và An Nhiên cũng đi cùng ông ta.

Hoắc Doãn Tư rót cho mình một ly rượu mạnh, nở nụ cười nói: "Cố tiên sinh thật biết hưởng thụ”.

Cố Vân Phàm ghét nhất là kiểu nói chuyện quái gở của Hoắc Doãn Tư này, hừ một cái nói: "Đừng làm ra vẻ như cậu không đủ tiền mua một cái máy bay”.

Hoắc Doãn Tư thấy Tư Kỳ không có ở đó, liền không chút dè chừng nói: “Chúng tôi đã tính đến tâm trạng của Gố tiên sinh nên lựa chọn khiêm tốn đi máy bay bình dân, không ngờ Gố tiên sinh lại chơi trội thế này".

Cố Vân Phàm nói với An Nhiên: "Sao cô có thể chịu đựng được thái độ

quái gở của cậu ta hay vậy?" Hoắc Doãn Tư vẫn cười lịch lãm: “Mỗi người một gu mà”.

Hai người này đấu võ mồm là chuyện bình thường, An Nhiên chỉ lấy chăn đi vào phòng ngủ, không thèm để ý đến họ. Bên trong, Hoắc An An và Cố Tư Kỳ đang chơi với nhau rất vui vẻ, hai cô bé đều mới hai ba tuổi, rất hợp nhau.

An Nhiên vừa bước vào, Tiểu Tư Kỳ đã gọi “dì ơi”.

Sau đó, Tư Kỳ lập tức vòi vĩnh: "Cháu muốn Trà Sữa! Dì có thể cho Trà Sữa chơi với cháu vài ngày được không?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.