Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 1984: Bên kia



“Danh phận gì?”

An Nhiên giả ngu. Cô cầm tờ báo lên xem, nói: “Tai tiếng chỉ là tai tiếng thôi. Dù sao cũng không chụp được mặt em.”

Hoắc Doãn Tư không chịu buông tha cô.

Tuy rằng anh là đàn ông, nhưng mà anh cũng không phải loại đàn ông quê mùa chuyện gì cũng không biết, nhất là khi anh rất hiểu An Nhiên.

Tối qua cô rất chủ động, đến sáng nay cô hòa nhã hơn nhiều, lại mang theo chút xa cách.

Rõ ràng là cô định ăn không trả tiền!

Hoắc Doãn Tư hỏi cô: “Ngủ cũng ngủ rồi, không chịu trách nhiệm hả?”

An Nhiên uống một ngụm sữa, cười nói: “Em không cần anh chịu trách nhiệm. Chúng ta từng tuổi này rồi, không cần phải làm ra vẻ.”

Hoắc Doãn Tư cũng cười theo, có điều là cười lạnh. Anh gắn từng chữ một: “Anh nói em nên chịu trách nhiệm với anh!”

Vừa trải qua một đêm, An Nhiên không muốn tranh cãi với anh. Cô uống nửa cốc sữa bò, rồi mới nói: “Tối hôm qua anh rất vất vả rồi. Hôm nào em hầm canh dê cho anh bồi bổ.”

Ý của cô rất rõ ràng.

Đối với cô mà nói, chuyện tối qua chỉ là chuyện một lần hai lần thôi.

Nếu không phải bọn họ có con chung, thì bọn họ chẳng khác gì tình một đêm của nam nữ thành niên.

Hoắc Doãn Tư ngả lưng dựa lên ghế, yên lặng mà nhìn chằm chằm cô. Cho dù là hiện giờ, thân thể của anh cũng rất muốn cô. Nhưng mà anh cũng tức giận, thật sự tức giận!

Anh nhìn chằm chằm cô: “Ý của em là xem chuyện tối qua như ngoài ý muốn, đúng không?”

An Nhiên ừ nhỏ một tiếng.

Cô vẫn luôn giữ lý trí, nhẹ giọng nói: “Hoắc Doãn Tư, chuyện giữa chúng ta không phải chỉ ngủ một lần là có thể giải quyết. Chuyện tối hôm qua... thật sự không mang nghĩa gì cả.”

Hoắc Doãn Tư tức giận bật cười.

Anh đứng dậy, đi ra sau lưng cô, cúi người nỉ non bên tai cô: “Vậy ngủ thêm vài lần thì sao?”

An Nhiên vừa định nói không có lần sau thì anh đã buông cô ra rồi.

Tuy rằng trong lòng còn tức giận, nhưng may mà Hoắc Doãn Tư vẫn còn phong độ, cùng cô ăn sáng xong thì gọi điện thoại bảo thư ký Nghiêm cho xe tới đây. Anh vừa nói vừa nhìn An Nhiên: “Ừ, tôi đang ở cùng tổng giám đốc An, mang đồ cho tổng giám đốc An thay, đồ của cô ấy nhăn đến mức không thể mặc được nữa."



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.