Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 1888: Biết gì cơ?



Giọng người đàn ông hơi khàn, tựa ánh hoàng hôn của mùa đông, cũng có chút trêu vờn lòng người.

Hai người là người yêu cũ. Ít nhiều gì cũng có chút cảm giác nào đó.

Thế nhưng An Nhiên không có lòng dạ nào mà thưởng thức, cô nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ lại, sau đó thấp giọng hỏi: "Anh biết rồi đúng không?"

"Biết gì cơ?" Cậu hỏi lại. An Nhiên không muốn nói ra nên hai người đành giằng co một lúc lâu.

Rốt cuộc Hoắc Doãn Tư cũng mở miệng: "Là chuyện về Lâm Hi sao? Vậy cứ em nói ra đi! Tôi đang ở bên căn hộ này."

Giọng điệu của cậu cực kỳ thản nhiên, An Nhiên không thể đoán được suy nghĩ của cậu.

Nhưng cô không muốn đến căn hộ ấy.

Cô vừa bày tỏ ý kiến của mình, Hoắc Doãn Tư định tắt điện thoại luôn: "Vậy lần sau chúng ta hãy bàn."

An Nhiên nhìn điện thoại, cắn mạnh vào môi. Cô ngồi ở cuối đuôi giường, đối diện cô là ô cửa sổ, từ đây có thể thấy ánh hoàng hôn ngoài kia... Dẫu đang vào mùa đông tiêu điều, nhưng trong lòng cô lại

hừng hực như lửa nóng, chẳng tài nào bình tĩnh được.

Lúc này, điện thoại bỗng vang lên một tiếng, Hoắc Doãn Tư gửi lời mời kết bạn zalo.

An Nhiên nhìn chằm chằm thật lâu rồi ấn chấp nhận lời mời kết bạn.

Cô không còn sự lựa chọn nào khác.

Sau khi thành bạn bè trên zalo, Hoắc Doãn Tư vẫn không gửi tin nhắn qua. Sau mười phút lo lắng, An Nhiên bèn gọi điện thoại cho cậu: "Hoắc Doãn Tư, chúng ta nói chuyện đi."

"Tôi chờ eml"

Lúc An Nhiên cầm chìa khóa xe đi ra ngoài, dì Thẩm bất ngờ: "Sao tự dưng cháu đi ra ngoài thế? Dì nấu cơm sắp xong rồi."

An Nhiên đáp qua loa: "Cháu quên tài liệu ở công tý nên cháu đi lấy một lát ạ.

Dì Thẩm nhắc cô đừng làm việc quá sức, sức khỏe vẫn quan trọng hơn. An Nhiên cười nhẹ một cái. Cô không muốn chuyện giữa mình và Hoắc Doãn Tư ảnh hưởng đến dì Thẩm và Lâm Hi, cho nên cô tạm thời không nói gì với cậu cả. Khi ngồi vào xe, cô cầm vô lăng mà trái tim loạn nhịp, rốt cuộc cô vẫn lái xe sang bên đó.

An Nhiên đã đến tòa nhà.

Cô đứng trước cửa căn hộ của tầng cao nhất, cài chiếc áo bành tô lại, ấn chuông cửa.

Là Hoắc Doãn Tư.

Bên ngoài trời hơi lạnh, trong căn hộ lại cực kỳ ấm áp. Cậu chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng, gương mặt anh tuấn trở nên chững chạc bởi đôi mắt sâu thăm thẳm.

Hoắc Doãn Tư quan sát An Nhiên.

Cô mặc chiếc áo bành tô cao cổ màu đen, còn bên trong chắc là mặc váy, để lộ phần bắp chân mang tất màu đen.

Mái tóc dài được buộc lên, khuôn mặt trang điểm kĩ càng.

Thực sự cực kỳ xinh đẹp.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.