Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 1776: Trông rất cảnh đẹp ý vui



Đêm khuya cho đến khi da của ngón tay cô đã nhăn, lưng cũng sắp gãy mới rửa xong, cô lấy một trăm đồng bà chủ để ở góc bàn, lê cơ thể mệt mỏi từ từ rời đi.

Trước cửa tiệm cơm, đậu một chiếc xe hơi màu đen.

Hoắc Doãn Tư ngồi ở ghế lái, tay đưa ra bên ngoài cửa sổ xe, ngón tay thon dài kẹp một điếu thuốc.

Trông rất cảnh đẹp ý vui.

An Nhiên đứng ở đó đối mặt với anh ấy ở trong xe.

Rất lâu, cô đi qua nhẹ giọng nói: “Tám trăm nghìn đó tôi sẽ trả lại cho anh!”

Hoắc Doãn Tư phủi tàn khói.

Anh ấy nhíu mày nhẹ: “Em suy nghĩ lâu như vậy chỉ là muốn nói với tôi điều này? Lắc tay đó hơn mười triệu... Nhưng mà em không cần trả, lắc tay tôi đã lấy lại vứt vào thùng rác rồi, giữa chúng ta chấm dứt!”

Lần đầu tiên anh ấy nói lời khó nghe như vậy, còn là đối với con gái.

“Em không nợ tôi điều gì! Dù sao đến đó ở chỗ em, tôi cũng khá hưởng thụ.”

Cổ họng của An Nhiên nghẹn lại.

Trong lòng cô liều mạng nói không phải, không phải... Không phải như vậy.

Giữa bọn họ căn bản không phải như vậy!

Khó coi chỉ có mình cô mà thôi!

Cô muốn khóc nhưng lại khóc không ra, cũng bất lực giải thích, cô chỉ là rũ mắt nói: “Tám trăm nghìn tôi sẽ trả, còn có... Lúc trước anh không hút thuốc lắm!

Đối với sức khỏe không tốt.”

Nói xong giọng nói của cô càng thấp hơn chút: “Chỗ tôi có bốn mươi nghìn, có thể đưa anh trước!”

Hoắc Doãn Tư liếc cô: “Cô đang mời tôi?” “Không phải! Không phải đâu! Chỉ là trả tiền!”

An Nhiên lại siết chặt quần áo, cô vẫn cảm thấy lạnh, cô chỉ vào hướng phía trước: “Đi năm phút là đến rồi, anh đi theo sau lưng tôi...”

“Lên xel”

An Nhiên không chịu lên, quần áo trên người cô bẩn, sợ làm dơ xe của anh ấy/

Hoắc Doãn Tư thích sạch sẽ nhất, thậm chí có chút bệnh sạch sẽ, cô biết. “Lên xe!” Giọng nói của anh lại lạnh lùng thêm.

An Nhiên không động, cô dường nhiên đang kiên trì gì đó, vẫn chỉ vào hướng phía trước, sau đó một mình chạy đi trước,

Tối khuya, đường phố vắng lặng.

Cơ thể gầy ốm của cô chạy trên đường cô đơn lạnh lẽo, Hoắc Doãn Tư ngồi yên lặng trong xe.

Khoé mắt của anh ấy có chút nóng.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.