Cô nhớ lại chuyện đó ở căn hộ.
Không, đó quả thật là giao lưu cơ thể thấp kém, dung tục nhất giữa phụ nữ và đàn ông, cô muốn ói.
Cuối cùng vẫn là nhịn không được đi vào nhà vệ sinh, ói ra...
Bạch Khởi đứng ở mép cửa, cậu ta không đến gần.
Hoắc Tây dùng nước lạnh rửa mặt, đợi khi bình tĩnh lại cô ở trong kính nhìn cậu ta nói: “Tôi sẽ mang thai.”
Bạch Khởi có chút buồn.
Thậm chí cậu ta muốn nói với cô theo Trương Sùng Quang đi đừng có dày vò bản thân nữa.
Nhưng cuối cùng cậu ta vẫn không nói ra được.
Hoắc Tây đã đứt đường lui, cô để cho Trương Sùng Quang cho rằng cô với bản thân có mối quan hệ.
Người đàn ông như Trương Sùng Quang, cho dù bây giờ không để ý nhưng thật sự tính toán... Thì ngày tháng này không dễ sống, chỉ cần anh vẫn còn yêu Hoắc Tây thì sẽ không để ý.
Ngày sau, Hoắc Minh gọi cô về nhà.
Hoắc Tây đoán tối hôm qua Doãn Tư cũng đến buổi tiệc, đại khái là báo cáo
Bố cô chắc chắn có điều muốn hỏi.
Cô tự mình chạy xe về nhà họ Hoắc, xe mới dừng lại nhìn thấy người ở bãi đậu xe... Trương Sùng Quang.
Hoắc Tây xuống xe, đóng cửa xe lại. “Tổng giám đốc Trương đúng là không có chỗ nào không có mặt!”
Trương Sùng Quang dựa vào cửa xe, đá viên đá nhỏ ở dưới chân, ngước mắt: “Làm sao, tôi không thể về thăm bố mẹ sao?”
Hoắc Tây sao trong sáng như vậy chứ? Cô không quan tâm anh muốn đi nhưng Trương Sùng Quang gọi cô lại.
Anh từ từ đi qua, nghiêng người ghé sát cô cũng nhìn chăm chú áo cổ áo hôm nay cô mặc.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!